古诗词

寄怀黄寓庸仙吏

梁可澜

国士清时问薜萝,中原无事海无波。guó shì qīng shí wèn bì luó,zhōng yuán wú shì hǎi wú bō。
天游倚剑闻长笑,日醉投壶听雅歌。tiān yóu yǐ jiàn wén zhǎng xiào,rì zuì tóu hú tīng yǎ gē。
白发穷交陈榻少,黄金世态翟门多。bái fā qióng jiāo chén tà shǎo,huáng jīn shì tài dí mén duō。
相思双眼天南北,采采芙蓉柰尔何。xiāng sī shuāng yǎn tiān nán běi,cǎi cǎi fú róng nài ěr hé。

梁可澜

梁可澜,字元叔。顺德人。博学工诗,隐居罗浮。慕葛洪修炼故事,自号三十二峰太狂长啸仙。署邑令连继芳高其人,访诸山中,酬和竟日。著有《狂仙遗草》、《修真要语》。清道光《广东通志》卷三二九有传。 梁可澜的作品>>

猜您喜欢

寄怀舒碣石进士

梁可澜

凄凄倦客况风尘,卧听寒暄入夜分。qī qī juàn kè kuàng fēng chén,wò tīng hán xuān rù yè fēn。
归梦故园疑是鹿,野心尘世懒于云。guī mèng gù yuán yí shì lù,yě xīn chén shì lǎn yú yún。
酒钱近有苏司业,粱肉其如郑广文。jiǔ qián jìn yǒu sū sī yè,liáng ròu qí rú zhèng guǎng wén。
风雪萧萧多闭户,教人无赖忆夫君。fēng xuě xiāo xiāo duō bì hù,jiào rén wú lài yì fū jūn。

怀舍侄天亮

梁可澜

竹林诸子日徜徉,别后何人对尔狂。zhú lín zhū zi rì cháng yáng,bié hòu hé rén duì ěr kuáng。
报国芙蓉藏宝匣,登山瑶草满诗囊。bào guó fú róng cáng bǎo xiá,dēng shān yáo cǎo mǎn shī náng。
四君门下无高士,五柳窗前有上皇。sì jūn mén xià wú gāo shì,wǔ liǔ chuāng qián yǒu shàng huáng。
文事更能兼武备,中原谁荐杜当阳。wén shì gèng néng jiān wǔ bèi,zhōng yuán shuí jiàn dù dāng yáng。

夜泊西湾

梁可澜

野水泠泠浸碧天,西湾深处泊渔船。yě shuǐ líng líng jìn bì tiān,xī wān shēn chù pō yú chuán。
千山月色孤篷外,半夜潮声一枕边。qiān shān yuè sè gū péng wài,bàn yè cháo shēng yī zhěn biān。
春梦觉来伤往事,乡心老去忆行年。chūn mèng jué lái shāng wǎng shì,xiāng xīn lǎo qù yì xíng nián。
白头不是忘归客,独对芦花思悄然。bái tóu bù shì wàng guī kè,dú duì lú huā sī qiāo rán。

闻雁有怀苏内子及诸侍姬

梁可澜

淅淅寒风落叶稀,卧闻孤雁掩柴扉。xī xī hán fēng luò yè xī,wò wén gū yàn yǎn chái fēi。
声悲月下佳人瑟,泪湿天涯病客衣。shēng bēi yuè xià jiā rén sè,lèi shī tiān yá bìng kè yī。
夜入芦花何处觅,秋传书草为谁飞。yè rù lú huā hé chù mì,qiū chuán shū cǎo wèi shuí fēi。
幽窗寂寞愁听汝,多少离情怨未归。yōu chuāng jì mò chóu tīng rǔ,duō shǎo lí qíng yuàn wèi guī。

游罗浮

梁可澜

独携筇杖入罗浮,四百名峰今始游。dú xié qióng zhàng rù luó fú,sì bǎi míng fēng jīn shǐ yóu。
鲍靓葛洪如有待,洞云岩月似相留。bào jìng gé hóng rú yǒu dài,dòng yún yán yuè shì xiāng liú。
一封茅屋梅花古,半址松坛药灶秋。yī fēng máo wū méi huā gǔ,bàn zhǐ sōng tán yào zào qiū。
谁谓铁桥人不到,我将双袖挹飕飗。shuí wèi tiě qiáo rén bù dào,wǒ jiāng shuāng xiù yì sōu liú。

夏日村居次焦山郭次甫韵

梁可澜

万里天光海气凉,阑干十二海天长。wàn lǐ tiān guāng hǎi qì liáng,lán gàn shí èr hǎi tiān zhǎng。
粟舂铁树飞泉响,酒压金茎玉露香。sù chōng tiě shù fēi quán xiǎng,jiǔ yā jīn jīng yù lù xiāng。
柳岸客过桃叶渡,柴门人指杏花乡。liǔ àn kè guò táo yè dù,chái mén rén zhǐ xìng huā xiāng。
阴阴绿树江村晚,倦鸟归来带夕阳。yīn yīn lǜ shù jiāng cūn wǎn,juàn niǎo guī lái dài xī yáng。

寄霍益方茂才

梁可澜

旗鼓争雄近有无,徉狂宁得少吾徒。qí gǔ zhēng xióng jìn yǒu wú,yáng kuáng níng dé shǎo wú tú。
昔年鼎足论诗社,何日刀头问酒垆。xī nián dǐng zú lùn shī shè,hé rì dāo tóu wèn jiǔ lú。
谁则五君轻二子,尔其一士长千夫。shuí zé wǔ jūn qīng èr zi,ěr qí yī shì zhǎng qiān fū。
独怜老骥飞扬甚,或可长歌扣玉壶。dú lián lǎo jì fēi yáng shén,huò kě zhǎng gē kòu yù hú。

感怀

梁可澜

散尽千金好侠游,归来湖海一扁舟。sàn jǐn qiān jīn hǎo xiá yóu,guī lái hú hǎi yī biǎn zhōu。
心灰任化为鹃蝶,身贱从教唤马牛。xīn huī rèn huà wèi juān dié,shēn jiàn cóng jiào huàn mǎ niú。
昔日兰金罗雀网,今朝桂玉典貂裘。xī rì lán jīn luó què wǎng,jīn cháo guì yù diǎn diāo qiú。
西风冷落无聊赖,独倚朱门咏四愁。xī fēng lěng luò wú liáo lài,dú yǐ zhū mén yǒng sì chóu。

白云洞

梁可澜

人游仙洞多迷路,惟有仙源路不迷。rén yóu xiān dòng duō mí lù,wéi yǒu xiān yuán lù bù mí。
一片白云开洞口,野人还住小岩溪。yī piàn bái yún kāi dòng kǒu,yě rén hái zhù xiǎo yán xī。