古诗词

偃松行

高启

龙门西冈魏公祠,祠前有松多古枝。lóng mén xī gāng wèi gōng cí,cí qián yǒu sōng duō gǔ zhī。
长身蜿蜒横数亩,巨石作枕相撑持。zhǎng shēn wān yán héng shù mǔ,jù shí zuò zhěn xiāng chēng chí。
春泥半封朽死骨,冻藓全聚皴生皮。chūn ní bàn fēng xiǔ sǐ gǔ,dòng xiǎn quán jù cūn shēng pí。
无心昂耸上霄汉,偃仰独向荒山垂。wú xīn áng sǒng shàng xiāo hàn,yǎn yǎng dú xiàng huāng shān chuí。
蛰雷振岳撼不动,一载一梦醒何迟。zhé léi zhèn yuè hàn bù dòng,yī zài yī mèng xǐng hé chí。
政如卧龙未起日,深意有待风云期。zhèng rú wò lóng wèi qǐ rì,shēn yì yǒu dài fēng yún qī。
太湖月出照夜魄,天峰雪积埋寒姿。tài hú yuè chū zhào yè pò,tiān fēng xuě jī mái hán zī。
涛声时吼若鼾息,野老惊起山僧疑。tāo shēng shí hǒu ruò hān xī,yě lǎo jīng qǐ shān sēng yí。
左仰右屈各异态,天自出巧非人为。zuǒ yǎng yòu qū gè yì tài,tiān zì chū qiǎo fēi rén wèi。
画师安能把笔写,稚子岂敢操斤窥。huà shī ān néng bǎ bǐ xiě,zhì zi qǐ gǎn cāo jīn kuī。
杜陵枯楠已憔悴,蜀相老柏非瑰奇。dù líng kū nán yǐ qiáo cuì,shǔ xiāng lǎo bǎi fēi guī qí。
何如此树怪且寿,呵卫定想烦灵祇。hé rú cǐ shù guài qiě shòu,hē wèi dìng xiǎng fán líng qí。
不知已阅几人代,游客过尽今存谁。bù zhī yǐ yuè jǐ rén dài,yóu kè guò jǐn jīn cún shuí。
明堂屡兴不见取,得全正爱同支离。míng táng lǚ xīng bù jiàn qǔ,dé quán zhèng ài tóng zhī lí。
我尝来观忍遽反,醉坐其上高吟诗。wǒ cháng lái guān rěn jù fǎn,zuì zuò qí shàng gāo yín shī。
葛陂筇竹亦腾化,神物终去可久羁。gé bēi qióng zhú yì téng huà,shén wù zhōng qù kě jiǔ jī。
何当一叱使飞起,载我万里游天池。hé dāng yī chì shǐ fēi qǐ,zài wǒ wàn lǐ yóu tiān chí。
他年还访旧城郭,正是白鹤归来时。tā nián hái fǎng jiù chéng guō,zhèng shì bái hè guī lái shí。
高启

高启

高启(1336-1373)汉族,江苏苏州人,元末明初著名诗人,与杨基、张羽、徐贲被誉为“吴中四杰”,当时论者把他们比作“明初四杰”,又与王行等号“北郭十友”。字季迪,号槎轩,平江路(明改苏州府)长洲县(今江苏省苏州市)人;洪武初,以荐参修《元史》,授翰林院国史编修官,受命教授诸王。擢户部右侍郎。苏州知府魏观在张士诚宫址改修府治,获罪被诛。高启曾为之作《上梁文》,有“龙蟠虎踞”四字,被疑为歌颂张士诚,连坐腰斩。有《高太史大全集》、《凫藻集》等。 高启的作品>>

猜您喜欢

叹庭树

高启

偶移弱质傍庭皋,风露离离已便高。ǒu yí ruò zhì bàng tíng gāo,fēng lù lí lí yǐ biàn gāo。
翻笑园中栽树者,十年犹未出蓬蒿。fān xiào yuán zhōng zāi shù zhě,shí nián yóu wèi chū péng hāo。

雨中春望

高启

郡楼高望见江头,油壁行春事已休。jùn lóu gāo wàng jiàn jiāng tóu,yóu bì xíng chūn shì yǐ xiū。
落尽棠梨寒食雨,只应啼鸟不知愁。luò jǐn táng lí hán shí yǔ,zhǐ yīng tí niǎo bù zhī chóu。

夜斋见萤火

高启

拂竹绿莎复点台,夜窗无月见飞来。fú zhú lǜ shā fù diǎn tái,yè chuāng wú yuè jiàn fēi lái。
旧书乱后都抛却,懒就微光更展开。jiù shū luàn hòu dōu pāo què,lǎn jiù wēi guāng gèng zhǎn kāi。

湖上见月忆家兄

高启

望月思兄意转迷,孤帆应宿楚云西。wàng yuè sī xiōng yì zhuǎn mí,gū fān yīng sù chǔ yún xī。
夜深愁向湖边立,为有寒鸿相并栖。yè shēn chóu xiàng hú biān lì,wèi yǒu hán hóng xiāng bìng qī。

逢吴秀才复送归江上

高启

江上停舟问客踪,乱前相别乱余逢。jiāng shàng tíng zhōu wèn kè zōng,luàn qián xiāng bié luàn yú féng。
暂时握手还分手,暮雨南陵水寺钟。zàn shí wò shǒu hái fēn shǒu,mù yǔ nán líng shuǐ sì zhōng。

醉仙图

高启

酒满长生瘿木瓢,花开仙馆宴春宵。jiǔ mǎn zhǎng shēng yǐng mù piáo,huā kāi xiān guǎn yàn chūn xiāo。
飞琼何事坚辞饮,应恐清都误早朝。fēi qióng hé shì jiān cí yǐn,yīng kǒng qīng dōu wù zǎo cháo。

次韵春日谩兴四首奉酬外舅达翁

高启

老去风情似乐天,恨无张态抹朱弦。lǎo qù fēng qíng shì lè tiān,hèn wú zhāng tài mǒ zhū xián。
一春酒病稀游赏,啼鸟莺花共怅然。yī chūn jiǔ bìng xī yóu shǎng,tí niǎo yīng huā gòng chàng rán。

次韵春日谩兴四首奉酬外舅达翁

高启

雨多池馆草毵毵,酒色寒销旧舞衫。yǔ duō chí guǎn cǎo sān sān,jiǔ sè hán xiāo jiù wǔ shān。
燕子似怜花落地,殷勤长带软泥衔。yàn zi shì lián huā luò dì,yīn qín zhǎng dài ruǎn ní xián。

次韵春日谩兴四首奉酬外舅达翁

高启

菖蒲叶老芷花新,地暖鸳鸯护水纹。chāng pú yè lǎo zhǐ huā xīn,dì nuǎn yuān yāng hù shuǐ wén。
不上高楼无远恨,江南春尽草如云。bù shàng gāo lóu wú yuǎn hèn,jiāng nán chūn jǐn cǎo rú yún。

观弈图

高启

错向山中立看棋,家人日暮待薪炊。cuò xiàng shān zhōng lì kàn qí,jiā rén rì mù dài xīn chuī。
如何一局成千载,应是仙翁下子迟。rú hé yī jú chéng qiān zài,yīng shì xiān wēng xià zi chí。

春日怀江上二首

高启

一川流水半村花,旧屋南邻是钓家。yī chuān liú shuǐ bàn cūn huā,jiù wū nán lín shì diào jiā。
长记归篷载春醉,云笼残照雨鸣沙。zhǎng jì guī péng zài chūn zuì,yún lóng cán zhào yǔ míng shā。

春日怀江上二首

高启

薪蒲正绿乳凫鸣,水没渔梁宿雨晴。xīn pú zhèng lǜ rǔ fú míng,shuǐ méi yú liáng sù yǔ qíng。
看近清明沉种日,野人何事不归耕。kàn jìn qīng míng chén zhǒng rì,yě rén hé shì bù guī gēng。

江村即事

高启

野岸江村雨熟梅,水平风软燕飞回。yě àn jiāng cūn yǔ shú méi,shuǐ píng fēng ruǎn yàn fēi huí。
小舟送饷荷包饭,远旆招沽竹酝醅。xiǎo zhōu sòng xiǎng hé bāo fàn,yuǎn pèi zhāo gū zhú yùn pēi。

偶睡

高启

竹间门掩似僧居,白豆花开片雨余。zhú jiān mén yǎn shì sēng jū,bái dòu huā kāi piàn yǔ yú。
一榻茶烟成偶睡,觉来犹把读残书。yī tà chá yān chéng ǒu shuì,jué lái yóu bǎ dú cán shū。

舟归江上过斜塘

高启

漫漫村塘水没沙,清明初过已无花。màn màn cūn táng shuǐ méi shā,qīng míng chū guò yǐ wú huā。
春寒欲雨归心急,懒住扁舟问酒家。chūn hán yù yǔ guī xīn jí,lǎn zhù biǎn zhōu wèn jiǔ jiā。