古诗词

寄贺故人新受河间学职

杨循吉

别君无几闻君选,知在河间更喜欢。bié jūn wú jǐ wén jūn xuǎn,zhī zài hé jiān gèng xǐ huān。
花绕郡城皆芡藕,味多乡物是鱼鳗。huā rào jùn chéng jiē qiàn ǒu,wèi duō xiāng wù shì yú mán。
在京故旧通书易,按部尊官责礼难。zài jīng gù jiù tōng shū yì,àn bù zūn guān zé lǐ nán。
请得俸粮休别用,多抄经籍老来看。qǐng dé fèng liáng xiū bié yòng,duō chāo jīng jí lǎo lái kàn。

杨循吉

明苏州府吴县人,字君谦。成化二十年进士。授礼部主事。好读书,每得意则手舞足蹈,不能自禁,人称“颠主事”。以多病,致仕居支硎山下,课读经史。性狷介,胸襟狭隘,好持人短长。武宗南巡至南京,召赋《打虎曲》称旨,令改武人装,随从左右,常使为乐府、小令,以俳优待之。循吉以为耻而辞归。晚年落寞,更坚癖自好。有《松筹堂集》及杂著多种。 杨循吉的作品>>

猜您喜欢

洞仙歌·题酒家壁

杨循吉

吴郊春满,绿草熏南陌。wú jiāo chūn mǎn,lǜ cǎo xūn nán mò。
风弄轻帘小桥侧。fēng nòng qīng lián xiǎo qiáo cè。
瞰荒垣、浓丽几树夭桃,仿佛似,薄醉西施颜色。kàn huāng yuán nóng lì jǐ shù yāo táo,fǎng fú shì,báo zuì xī shī yán sè。
酝香飘十里,更着流莺,乱掷金梭向林织。yùn xiāng piāo shí lǐ,gèng zhe liú yīng,luàn zhì jīn suō xiàng lín zhī。
天宇净繁芳,日暖峰游,早拦住、高阳狂客。tiān yǔ jìng fán fāng,rì nuǎn fēng yóu,zǎo lán zhù gāo yáng kuáng kè。
便典却、罗衫又何妨,算容易飞花、韶光难得。biàn diǎn què luó shān yòu hé fáng,suàn róng yì fēi huā sháo guāng nán dé。

残雪

杨循吉

残雪经时久,常闻檐溜声。cán xuě jīng shí jiǔ,cháng wén yán liū shēng。
谓晴阶又湿,疑雨日还明。wèi qíng jiē yòu shī,yí yǔ rì hái míng。
地背融偏后,宵寒冻复成。dì bèi róng piān hòu,xiāo hán dòng fù chéng。
不妨留莫泮,借尔照书楹。bù fáng liú mò pàn,jiè ěr zhào shū yíng。

琼上人还万寿寺

杨循吉

京国几时留,匆匆两月周。jīng guó jǐ shí liú,cōng cōng liǎng yuè zhōu。
禅从逆境打,衲到暑天收。chán cóng nì jìng dǎ,nà dào shǔ tiān shōu。
作礼辞僧伴,挑包上客舟。zuò lǐ cí sēng bàn,tiāo bāo shàng kè zhōu。
将何偿此役,速拣好山游。jiāng hé cháng cǐ yì,sù jiǎn hǎo shān yóu。

旦公往宝积寺

杨循吉

古庙石湖边,为僧今几年。gǔ miào shí hú biān,wèi sēng jīn jǐ nián。
开堂小游戏,出世大因缘。kāi táng xiǎo yóu xì,chū shì dà yīn yuán。
生死一梦耳,江山常炽然。shēng sǐ yī mèng ěr,jiāng shān cháng chì rán。
遥知末句子,不肯向人传。yáo zhī mò jù zi,bù kěn xiàng rén chuán。

鄂首座还山

杨循吉

病中承数过,清话一炉香。bìng zhōng chéng shù guò,qīng huà yī lú xiāng。
对食同甘菜,忘形不下床。duì shí tóng gān cài,wàng xíng bù xià chuáng。
壁问间笠破,门外倚藤方。bì wèn jiān lì pò,mén wài yǐ téng fāng。
惆怅明朝别,何人访闷乡。chóu chàng míng cháo bié,hé rén fǎng mèn xiāng。

严长老归宝积寺

杨循吉

黄芦宝积寺,创自镜禅师。huáng lú bǎo jī sì,chuàng zì jìng chán shī。
佛殿已百岁,僧房今六支。fú diàn yǐ bǎi suì,sēng fáng jīn liù zhī。
洞庭山入牖,笠泽水通池。dòng tíng shān rù yǒu,lì zé shuǐ tōng chí。
他日吾将到,来题壁上诗。tā rì wú jiāng dào,lái tí bì shàng shī。

见白发

杨循吉

料应白发有来时,三十登头似未宜。liào yīng bái fā yǒu lái shí,sān shí dēng tóu shì wèi yí。
愁已生根从汝摘,老先呈态要人知。chóu yǐ shēng gēn cóng rǔ zhāi,lǎo xiān chéng tài yào rén zhī。
莫劳晓日梳千下,终见秋霜起一丝。mò láo xiǎo rì shū qiān xià,zhōng jiàn qiū shuāng qǐ yī sī。
若道只因诗故白,邻翁元不会吟诗。ruò dào zhǐ yīn shī gù bái,lín wēng yuán bù huì yín shī。

初春山居还城却寄支硎僧院

杨循吉

好山不著诗人句,辜负浮岚翠满空。hǎo shān bù zhù shī rén jù,gū fù fú lán cuì mǎn kōng。
梅子蜕花春事半,雨声追冷昨宵中。méi zi tuì huā chūn shì bàn,yǔ shēng zhuī lěng zuó xiāo zhōng。
来寻茗碗梯幽阁,却上篮舆别远公。lái xún míng wǎn tī yōu gé,què shàng lán yú bié yuǎn gōng。
白发渐添身老大,何缘佳兴逐东风。bái fā jiàn tiān shēn lǎo dà,hé yuán jiā xīng zhú dōng fēng。

湖上

杨循吉

湖上鱼吹细沫行,湖边花草足风情。hú shàng yú chuī xì mò xíng,hú biān huā cǎo zú fēng qíng。
田分日影阴晴别,水合天光上下清。tián fēn rì yǐng yīn qíng bié,shuǐ hé tiān guāng shàng xià qīng。
颇怪病身逢酒健,久留眵眼待山明。pǒ guài bìng shēn féng jiǔ jiàn,jiǔ liú chī yǎn dài shān míng。
农家识是游人过,竞拥篱头送橹鸣。nóng jiā shí shì yóu rén guò,jìng yōng lí tóu sòng lǔ míng。

果前堂南归

杨循吉

云水飘然一老僧,头颅种种貌棱棱。yún shuǐ piāo rán yī lǎo sēng,tóu lú zhǒng zhǒng mào léng léng。
人间正果修将满,天下名山遇即登。rén jiān zhèng guǒ xiū jiāng mǎn,tiān xià míng shān yù jí dēng。
向外见来终不实,从前学得是无能。xiàng wài jiàn lái zhōng bù shí,cóng qián xué dé shì wú néng。
此归莫向舟中结,且卧随身七尺藤。cǐ guī mò xiàng zhōu zhōng jié,qiě wò suí shēn qī chǐ téng。

虞山雅集

杨循吉

秋日来登云水堂,使君开宴兴何长。qiū rì lái dēng yún shuǐ táng,shǐ jūn kāi yàn xīng hé zhǎng。
虞山胜赏在此处,名教清谈有几场?yú shān shèng shǎng zài cǐ chù,míng jiào qīng tán yǒu jǐ chǎng?
鼓瑟时时惊鸟下,推扉隐隐见湖光。gǔ sè shí shí jīng niǎo xià,tuī fēi yǐn yǐn jiàn hú guāng。
夜深松竹皆含露,漫举金杯吸晚凉。yè shēn sōng zhú jiē hán lù,màn jǔ jīn bēi xī wǎn liáng。

百花庵主见访

杨循吉

一春高卧只垂帘,说着浮名病又添。yī chūn gāo wò zhǐ chuí lián,shuō zhe fú míng bìng yòu tiān。
闻道百花庵可住,他时借我读《华严》。wén dào bǎi huā ān kě zhù,tā shí jiè wǒ dú huá yán。

除夜杂咏

杨循吉

岁除当此夜,洒扫事匆匆。suì chú dāng cǐ yè,sǎ sǎo shì cōng cōng。
井上皆封草,门前尽画弓。jǐng shàng jiē fēng cǎo,mén qián jǐn huà gōng。
祠堂神影挂,客座佛筵崇。cí táng shén yǐng guà,kè zuò fú yán chóng。
撒豆祈儿疾,存炊忌釜空。sā dòu qí ér jí,cún chuī jì fǔ kōng。
辟瘟烧术暖,承俗燎柴红。pì wēn shāo shù nuǎn,chéng sú liáo chái hóng。
启箧新衣振,除尘旧室攻。qǐ qiè xīn yī zhèn,chú chén jiù shì gōng。
买饧迎灶帝,酌水祀床公。mǎi táng yíng zào dì,zhuó shuǐ sì chuáng gōng。
春帖题乡究,年书诵学童。chūn tiē tí xiāng jiū,nián shū sòng xué tóng。
插笾皆柏叶,戏火有梨筒。chā biān jiē bǎi yè,xì huǒ yǒu lí tǒng。
残历收年尽,深缸洗腊终。cán lì shōu nián jǐn,shēn gāng xǐ là zhōng。
市阛骄物贵,邻里馈糕通。shì huán jiāo wù guì,lín lǐ kuì gāo tōng。
未识他州节,于斯异与同。wèi shí tā zhōu jié,yú sī yì yǔ tóng。

新治小轩成

杨循吉

费将心力治斋居,细竹移来叶尚疏。fèi jiāng xīn lì zhì zhāi jū,xì zhú yí lái yè shàng shū。
雪白蛎光铺槅眼,鸦青布色染帘裾。xuě bái lì guāng pù gé yǎn,yā qīng bù sè rǎn lián jū。
规模别出经营外,景物新呈晦没余。guī mó bié chū jīng yíng wài,jǐng wù xīn chéng huì méi yú。
髹壁正防童稚污,粉墙还待友朋书。xiū bì zhèng fáng tóng zhì wū,fěn qiáng hái dài yǒu péng shū。
今宵才是题诗起,此席方为宴客初。jīn xiāo cái shì tí shī qǐ,cǐ xí fāng wèi yàn kè chū。
前郭后村无旷地,相过莫怪不宽舒。qián guō hòu cūn wú kuàng dì,xiāng guò mò guài bù kuān shū。

都下将归述怀

杨循吉

鄙人自从三月来,腹心久已病症瘕。bǐ rén zì cóng sān yuè lái,fù xīn jiǔ yǐ bìng zhèng jiǎ。
晨兴至午尚不食,夜枕呻吟睡尤寡。chén xīng zhì wǔ shàng bù shí,yè zhěn shēn yín shuì yóu guǎ。
萧然一榻但高卧,虽有心曲谁与写。xiāo rán yī tà dàn gāo wò,suī yǒu xīn qū shuí yǔ xiě。
有人谓我病如此,何不抽身向林野。yǒu rén wèi wǒ bìng rú cǐ,hé bù chōu shēn xiàng lín yě。
一闻此言即再拜,谁有爱人如此者。yī wén cǐ yán jí zài bài,shuí yǒu ài rén rú cǐ zhě。
久知山水淡有味,渐觉功名轻可舍。jiǔ zhī shān shuǐ dàn yǒu wèi,jiàn jué gōng míng qīng kě shě。
况今一病已到骨,兼与世事多痄疨。kuàng jīn yī bìng yǐ dào gǔ,jiān yǔ shì shì duō zhà xiā。
病人自合卧活命,安能奔走还骑马。bìng rén zì hé wò huó mìng,ān néng bēn zǒu hái qí mǎ。
大凡决事在己心,谋之朋友恶乎可。dà fán jué shì zài jǐ xīn,móu zhī péng yǒu è hū kě。
乘今秋至天渐凉,定买扁舟向南下。chéng jīn qiū zhì tiān jiàn liáng,dìng mǎi biǎn zhōu xiàng nán xià。
诸君请自各努力,余非引高毋诮骂。zhū jūn qǐng zì gè nǔ lì,yú fēi yǐn gāo wú qiào mà。
33123