古诗词

离感篇远示元灿元辉诸儿

谢榛

移家邺城接建安,西来轗轲悬忧端。yí jiā yè chéng jiē jiàn ān,xī lái kǎn kē xuán yōu duān。
异乡感怀殊不寐,剑闪七星灯下弹。yì xiāng gǎn huái shū bù mèi,jiàn shǎn qī xīng dēng xià dàn。
鲁缟齐纨价易买,越罗蜀锦人争看。lǔ gǎo qí wán jià yì mǎi,yuè luó shǔ jǐn rén zhēng kàn。
无计疗穷痴儿怨,糟糠老妻任艰难。wú jì liáo qióng chī ér yuàn,zāo kāng lǎo qī rèn jiān nán。
不见少陵几口走栈阁,赖有橡实时充餐。bù jiàn shǎo líng jǐ kǒu zǒu zhàn gé,lài yǒu xiàng shí shí chōng cān。
白帝春归同寂寞,锦江月出两团圞。bái dì chūn guī tóng jì mò,jǐn jiāng yuè chū liǎng tuán luán。
中原兵戈阻旧国,黄尘杀气相迷漫。zhōng yuán bīng gē zǔ jiù guó,huáng chén shā qì xiāng mí màn。
我逢昭代幸无恙,晋俗留人惊岁残。wǒ féng zhāo dài xìng wú yàng,jìn sú liú rén jīng suì cán。
又不见要离何为火妻子,霸图直欲功名完。yòu bù jiàn yào lí hé wèi huǒ qī zi,bà tú zhí yù gōng míng wán。
身后梁鸿并蒿里,不如五噫行歌石可刊。shēn hòu liáng hóng bìng hāo lǐ,bù rú wǔ yī xíng gē shí kě kān。
久雪敝衣惜奴婢,漫将诗草发长叹。jiǔ xuě bì yī xī nú bì,màn jiāng shī cǎo fā zhǎng tàn。
吕望八旬持钓竿,困龙且向积水蟠。lǚ wàng bā xún chí diào gān,kùn lóng qiě xiàng jī shuǐ pán。
谁道颓年气傲岸,四海交游曾结欢。shuí dào tuí nián qì ào àn,sì hǎi jiāo yóu céng jié huān。
公门了无一字干,秋潭照心无波澜。gōng mén le wú yī zì gàn,qiū tán zhào xīn wú bō lán。
小儒孟浪竟何益,睥睨宁知世路宽。xiǎo rú mèng làng jìng hé yì,pì nì níng zhī shì lù kuān。
暗洒淤泥污巢由,箕山忽崩颍水乾。àn sǎ yū ní wū cháo yóu,jī shān hū bēng yǐng shuǐ qián。
神明在天笑魑魅,时复清风吹鹖冠。shén míng zài tiān xiào chī mèi,shí fù qīng fēng chuī hé guān。
俯视人间尽浩渺,独登万仞之峰峦。fǔ shì rén jiān jǐn hào miǎo,dú dēng wàn rèn zhī fēng luán。
吹笙爱听子晋曲,仙骨能胜鹤背寒。chuī shēng ài tīng zi jìn qū,xiān gǔ néng shèng hè bèi hán。

谢榛

谢榛(1495~1575)明代布衣诗人。字茂秦,号四溟山人、脱屣山人,山东临清人。十六岁时作乐府商调,流传颇广,后折节读书,刻意为歌诗,以声律有闻于时。嘉靖间,挟诗卷游京师,与李攀龙、王世贞等结诗社,为“后七子”之一,倡导为诗摹拟盛唐,主张“选李杜十四家之最者,熟读之以夺神气,歌咏之以求声调,玩味之以裒精华。”后为李攀龙排斥,削名“七子”之外,客游诸藩王间,以布衣终其身。其诗以律句绝句见长,功力深厚,句响字稳,著有《四溟集》、《四溟诗话》。 谢榛的作品>>

猜您喜欢

宿山店值雨

谢榛

邺中三十秋,未识太行路。yè zhōng sān shí qiū,wèi shí tài xíng lù。
我来风雨多,无乃山灵妒。wǒ lái fēng yǔ duō,wú nǎi shān líng dù。

登楼

谢榛

朝亦登此楼,暮亦登此楼。cháo yì dēng cǐ lóu,mù yì dēng cǐ lóu。
白云千里色,不是故山秋。bái yún qiān lǐ sè,bù shì gù shān qiū。

东园秋怀

谢榛

地僻有长松,鹤闲非短翮。dì pì yǒu zhǎng sōng,hè xián fēi duǎn hé。
落落丈夫心,白头几人识。luò luò zhàng fū xīn,bái tóu jǐ rén shí。

东园秋怀

谢榛

天寒闻落木,叶叶是乡愁。tiān hán wén luò mù,yè yè shì xiāng chóu。
敲窗作风雨,不减去年秋。qiāo chuāng zuò fēng yǔ,bù jiǎn qù nián qiū。

闻雁

谢榛

少年闻雁声,老年闻雁声。shǎo nián wén yàn shēng,lǎo nián wén yàn shēng。
乡心无老少,何处最关情。xiāng xīn wú lǎo shǎo,hé chù zuì guān qíng。

东园春感

谢榛

西郭复东园,寻芳结伴少。xī guō fù dōng yuán,xún fāng jié bàn shǎo。
何处不感怀,春风几黄鸟。hé chù bù gǎn huái,chūn fēng jǐ huáng niǎo。

东园春感

谢榛

春草青犹短,牵愁尔许长。chūn cǎo qīng yóu duǎn,qiān chóu ěr xǔ zhǎng。
天涯白首客,独立几斜阳。tiān yá bái shǒu kè,dú lì jǐ xié yáng。

狼村

谢榛

曾参回胜母,墨翟避朝歌。céng cān huí shèng mǔ,mò dí bì cháo gē。
无限功名子,狼村日暮过。wú xiàn gōng míng zi,láng cūn rì mù guò。

春闺

谢榛

阿郎久不归,春夜旷兰室。ā láng jiǔ bù guī,chūn yè kuàng lán shì。
月在荼蘼西,含情理瑶瑟。yuè zài tú mí xī,hán qíng lǐ yáo sè。

秋闺

谢榛

目极江天远,秋霜下白蘋。mù jí jiāng tiān yuǎn,qiū shuāng xià bái píng。
可怜南去雁,不为倚楼人。kě lián nán qù yàn,bù wèi yǐ lóu rén。

秋闺

谢榛

月缺偏多感,月圆翻自悲。yuè quē piān duō gǎn,yuè yuán fān zì bēi。
君看几圆缺,不异在家时。jūn kàn jǐ yuán quē,bù yì zài jiā shí。

秋闺

谢榛

寒蛩兼夜雨,并作枕边愁。hán qióng jiān yè yǔ,bìng zuò zhěn biān chóu。
天涯有苦乐,两地一般秋。tiān yá yǒu kǔ lè,liǎng dì yī bān qiū。

秋闺

谢榛

无风落叶迟,有风落叶疾。wú fēng luò yè chí,yǒu fēng luò yè jí。
秋声时有无,宁同郎在日。qiū shēng shí yǒu wú,níng tóng láng zài rì。

玉阶怨

谢榛

夜色冷深宫,丽人眠复起。yè sè lěng shēn gōng,lì rén mián fù qǐ。
风生绿桂枝,月落银塘水。fēng shēng lǜ guì zhī,yuè luò yín táng shuǐ。

题席浒北书亭

谢榛

白白野云暮,青青阶草春。bái bái yě yún mù,qīng qīng jiē cǎo chūn。
小亭闲日月,谁问著书人。xiǎo tíng xián rì yuè,shuí wèn zhù shū rén。