古诗词

咏雨后木芙蓉

黄粤

朵朵枝梢雨后斜,高秋颜色为谁奢。duǒ duǒ zhī shāo yǔ hòu xié,gāo qiū yán sè wèi shuí shē。
自来玉质同新雪,漫改红妆傲晚霞。zì lái yù zhì tóng xīn xuě,màn gǎi hóng zhuāng ào wǎn xiá。
心里未干千点泪,水边遥听数声蛙。xīn lǐ wèi gàn qiān diǎn lèi,shuǐ biān yáo tīng shù shēng wā。
罗城自古多奇种,何日传来处士家。luó chéng zì gǔ duō qí zhǒng,hé rì chuán lái chù shì jiā。

黄粤

黄粤,字秀卿。南海人。篪第四子。明孝宗弘治五年(一四九二年)举人。事见清道光《广东通志》卷七二。 黄粤的作品>>

猜您喜欢

蒲涧晓望

黄粤

鹤语长天晓,扶筇出翠微。hè yǔ zhǎng tiān xiǎo,fú qióng chū cuì wēi。
山高见日早,地僻到人稀。shān gāo jiàn rì zǎo,dì pì dào rén xī。
薜荔寒垂露,菖蒲绿上衣。bì lì hán chuí lù,chāng pú lǜ shàng yī。
下方烟渐起,吹不到柴扉。xià fāng yān jiàn qǐ,chuī bù dào chái fēi。

濂泉寺观瀑

黄粤

策杖东山下,微风驱积烟。cè zhàng dōng shān xià,wēi fēng qū jī yān。
言采九节浦,行行古涧前。yán cǎi jiǔ jié pǔ,xíng xíng gǔ jiàn qián。
沿流入深谷,飞瀑泻云天。yán liú rù shēn gǔ,fēi pù xiè yún tiān。
众壑分洪流,下有大乘禅。zhòng hè fēn hóng liú,xià yǒu dà chéng chán。
高人自来往,所乐非徒然。gāo rén zì lái wǎng,suǒ lè fēi tú rán。