古诗词

松风梦

郭之奇

心爱松风清,梦入松风好。xīn ài sōng fēng qīng,mèng rù sōng fēng hǎo。
流烟卷雾出重霄,满天空翠如堪扫。liú yān juǎn wù chū zhòng xiāo,mǎn tiān kōng cuì rú kān sǎo。
海色群飞似碧纹,峰云片落如纤缟。hǎi sè qún fēi shì bì wén,fēng yún piàn luò rú xiān gǎo。
吾将攀百尺之长条,蹑苍茫之远昊。wú jiāng pān bǎi chǐ zhī zhǎng tiáo,niè cāng máng zhī yuǎn hào。
中逢羽客话蓬壶,偶值青童依渌岛。zhōng féng yǔ kè huà péng hú,ǒu zhí qīng tóng yī lù dǎo。
仙乐聚鸣,绮琴独抱。xiān lè jù míng,qǐ qín dú bào。
高山峨峨,流水浩浩。gāo shān é é,liú shuǐ hào hào。
上有花开花落之窈岑,下有春去春留之瑶草。shàng yǒu huā kāi huā luò zhī yǎo cén,xià yǒu chūn qù chūn liú zhī yáo cǎo。
鸾歌凤舞共参差,岩呼谷应互倾倒。luán gē fèng wǔ gòng cān chà,yán hū gǔ yīng hù qīng dào。
俄魂动而神摇,漫幽寻而嘿讨。é hún dòng ér shén yáo,màn yōu xún ér hēi tǎo。
但闻馀音绕梁,起视窗日犹早。dàn wén yú yīn rào liáng,qǐ shì chuāng rì yóu zǎo。
吾将今王子之缑笙罢吹,皇娥之梓瑟休考。wú jiāng jīn wáng zi zhī gōu shēng bà chuī,huáng é zhī zǐ sè xiū kǎo。
吟飘和兮自调刁,南方来兮却愠恼。yín piāo hé xī zì diào diāo,nán fāng lái xī què yùn nǎo。
君不见黄石已去赤松游,商山飒飒馀诸皓。jūn bù jiàn huáng shí yǐ qù chì sōng yóu,shāng shān sà sà yú zhū hào。
冬亦不能为之凋,春亦不能为之老。dōng yì bù néng wèi zhī diāo,chūn yì bù néng wèi zhī lǎo。
安能从风从雨泰山道,使我侧听心如捣。ān néng cóng fēng cóng yǔ tài shān dào,shǐ wǒ cè tīng xīn rú dǎo。

郭之奇

明广东揭阳人,字仲常。崇祯元年进士。累迁至詹事府詹事。后隐居南交山中,结茅屋数椽,著述其中。有《稽古篇》一百卷。 郭之奇的作品>>

猜您喜欢

暮春北征舟中寄题宋尔义荔馆酬灯夜见邀诗债也

郭之奇

游子离群感故游,名园烟景令回头。yóu zi lí qún gǎn gù yóu,míng yuán yān jǐng lìng huí tóu。
春山选胜堪持赠,灯夜风光惜未酬。chūn shān xuǎn shèng kān chí zèng,dēng yè fēng guāng xī wèi chóu。
漫忆千花明晓洞,因思片月挂宵楼。màn yì qiān huā míng xiǎo dòng,yīn sī piàn yuè guà xiāo lóu。
朝来把笔题前句,无数行云带远眸。cháo lái bǎ bǐ tí qián jù,wú shù xíng yún dài yuǎn móu。

泊采石步谒李供奉祠

郭之奇

日落沧江止问津,停桡独访谪仙人。rì luò cāng jiāng zhǐ wèn jīn,tíng ráo dú fǎng zhé xiān rén。
风骚此日应谁主,诗酒当年别有神。fēng sāo cǐ rì yīng shuí zhǔ,shī jiǔ dāng nián bié yǒu shén。
明月胸怀随晓夜,澄江颜色几秋春。míng yuè xiōng huái suí xiǎo yè,chéng jiāng yán sè jǐ qiū chūn。
文心世法今如古,翘首于君欲具陈。wén xīn shì fǎ jīn rú gǔ,qiào shǒu yú jūn yù jù chén。

泊采石步谒李供奉祠

郭之奇

试观秀谷与明流,今古文章乃独留。shì guān xiù gǔ yǔ míng liú,jīn gǔ wén zhāng nǎi dú liú。
水不波澜将易测,山非云水想难幽。shuǐ bù bō lán jiāng yì cè,shān fēi yún shuǐ xiǎng nán yōu。
两间灏淑平分此,百代高深遂莫俦。liǎng jiān hào shū píng fēn cǐ,bǎi dài gāo shēn suì mò chóu。
我向馀风思大雅,先生犹许水山求。wǒ xiàng yú fēng sī dà yǎ,xiān shēng yóu xǔ shuǐ shān qiú。

金陵舟次五月五日

郭之奇

榴花眼际照江津,兰浴天中净客身。liú huā yǎn jì zhào jiāng jīn,lán yù tiān zhōng jìng kè shēn。
白水蟠龙空在望,彩符艾虎不须陈。bái shuǐ pán lóng kōng zài wàng,cǎi fú ài hǔ bù xū chén。
五丝自续他乡命,万里谁怜于役人。wǔ sī zì xù tā xiāng mìng,wàn lǐ shuí lián yú yì rén。
卮酒临风招屈子,孤舟吊古倍伤神。zhī jiǔ lín fēng zhāo qū zi,gū zhōu diào gǔ bèi shāng shén。

将渡江就道过刘映薇寓次小集

郭之奇

蓬飞俱作异乡身,能酌清樽感故人。péng fēi jù zuò yì xiāng shēn,néng zhuó qīng zūn gǎn gù rén。
入世孤容分我拙,论心端合向君真。rù shì gū róng fēn wǒ zhuō,lùn xīn duān hé xiàng jūn zhēn。
各言此子宜丘壑,同叹于时少筏津。gè yán cǐ zi yí qiū hè,tóng tàn yú shí shǎo fá jīn。
酒醒明朝仍两地,驰驱漂泊总沾巾。jiǔ xǐng míng cháo réng liǎng dì,chí qū piāo pō zǒng zhān jīn。

渡徐州河

郭之奇

滔滔一水迅流潺,激激孤城楗石关。tāo tāo yī shuǐ xùn liú chán,jī jī gū chéng jiàn shí guān。
地不得宁黄土泛,人求所止白云攀。dì bù dé níng huáng tǔ fàn,rén qiú suǒ zhǐ bái yún pān。
遥天低树全归水,近野平芜半没山。yáo tiān dī shù quán guī shuǐ,jìn yě píng wú bàn méi shān。
有客横波扬素楫,寄言河伯念民艰。yǒu kè héng bō yáng sù jí,jì yán hé bó niàn mín jiān。

午车剧尘心眼交颓过任丘见城下红莲袅袅袭人喜而咏之

郭之奇

藕花香逐客车过,暂拨尘容向泽坡。ǒu huā xiāng zhú kè chē guò,zàn bō chén róng xiàng zé pō。
霞彩红分晴日艳,露房粉坠午光和。xiá cǎi hóng fēn qíng rì yàn,lù fáng fěn zhuì wǔ guāng hé。
城阴半覆轻菲下,岩草横将细萼拖。chéng yīn bàn fù qīng fēi xià,yán cǎo héng jiāng xì è tuō。
恰是怀人依道左,临风几度醉颜酡。qià shì huái rén yī dào zuǒ,lín fēng jǐ dù zuì yán tuó。

以诗言诗送王觉斯学士之南掌院二首

郭之奇

今之作者竞炎炎,伪体新辞日就纤。jīn zhī zuò zhě jìng yán yán,wěi tǐ xīn cí rì jiù xiān。
声不归情何所本,大而能则独君兼。shēng bù guī qíng hé suǒ běn,dà ér néng zé dú jūn jiān。
经时宋室双文正,变论开皇一仲淹。jīng shí sòng shì shuāng wén zhèng,biàn lùn kāi huáng yī zhòng yān。
自愧谈心初执手,骊歌率尔向鸿渐。zì kuì tán xīn chū zhí shǒu,lí gē lǜ ěr xiàng hóng jiàn。

以诗言诗送王觉斯学士之南掌院二首

郭之奇

明文郁郁大经垂,群杰相雄复自师。míng wén yù yù dà jīng chuí,qún jié xiāng xióng fù zì shī。
举世言风因失雅,何人述史乃徵诗。jǔ shì yán fēng yīn shī yǎ,hé rén shù shǐ nǎi zhēng shī。
东西旧识兰台赋,南北新瞻学士仪。dōng xī jiù shí lán tái fù,nán běi xīn zhān xué shì yí。
此去六朝金粉地,再三终始问兴衰。cǐ qù liù cháo jīn fěn dì,zài sān zhōng shǐ wèn xīng shuāi。

送冯留仙备兵苏松

郭之奇

三秋雁影看朝移,昨夜骊声忽助悲。sān qiū yàn yǐng kàn cháo yí,zuó yè lí shēng hū zhù bēi。
纵使心同肩自比,骤然膺牉背先知。zòng shǐ xīn tóng jiān zì bǐ,zhòu rán yīng pàn bèi xiān zhī。
因今惜别倾前绪,以后相酬但久期。yīn jīn xī bié qīng qián xù,yǐ hòu xiāng chóu dàn jiǔ qī。
眼望东南揆奋日,思君樽俎尚能之。yǎn wàng dōng nán kuí fèn rì,sī jūn zūn zǔ shàng néng zhī。

细柳营

郭之奇

高皇逃楚渡河驰,使者犹收信耳师。gāo huáng táo chǔ dù hé chí,shǐ zhě yóu shōu xìn ěr shī。
此际徐行宽介胄,顿令坚壁退胡骑。cǐ jì xú xíng kuān jiè zhòu,dùn lìng jiān bì tuì hú qí。
劳军以礼非徒试,命将于权必便宜。láo jūn yǐ lǐ fēi tú shì,mìng jiāng yú quán bì biàn yí。
故垒年来营柳在,春深还拂汉旌旗。gù lěi nián lái yíng liǔ zài,chūn shēn hái fú hàn jīng qí。

细柳营

郭之奇

阃外争传细柳踪,纷纷棘霸漫相逢。kǔn wài zhēng chuán xì liǔ zōng,fēn fēn jí bà màn xiāng féng。
备胡何事堪忘守,节制之师岂但攻。bèi hú hé shì kān wàng shǒu,jié zhì zhī shī qǐ dàn gōng。
当日不闻天子诏,千秋犹识汉军容。dāng rì bù wén tiān zi zhào,qiān qiū yóu shí hàn jūn róng。
征麾乍指旄头落,上郡云中忽罢烽。zhēng huī zhà zhǐ máo tóu luò,shàng jùn yún zhōng hū bà fēng。

迎春

郭之奇

乡心撩乱入春先,客里从春六度然。xiāng xīn liāo luàn rù chūn xiān,kè lǐ cóng chūn liù dù rán。
历历风云同记睹,悠悠日月异周旋。lì lì fēng yún tóng jì dǔ,yōu yōu rì yuè yì zhōu xuán。
销磨旅腊增梅恨,倾盖京华问柳缘。xiāo mó lǚ là zēng méi hèn,qīng gài jīng huá wèn liǔ yuán。
蚤晚烟光人世满,不知绮语向谁传。zǎo wǎn yān guāng rén shì mǎn,bù zhī qǐ yǔ xiàng shuí chuán。

除夕前一日立春

郭之奇

家园春满百花先,旅馆春来冻柳边。jiā yuán chūn mǎn bǎi huā xiān,lǚ guǎn chūn lái dòng liǔ biān。
淑气初从皞帝转,寒威犹向土牛牵。shū qì chū cóng hào dì zhuǎn,hán wēi yóu xiàng tǔ niú qiān。
为留一腊归残岁,却换三冬作旧年。wèi liú yī là guī cán suì,què huàn sān dōng zuò jiù nián。
此际相逢如故友,乡怀细语白云前。cǐ jì xiāng féng rú gù yǒu,xiāng huái xì yǔ bái yún qián。

除夕前一日立春

郭之奇

看春北地见花难,把酒因人作菜盘。kàn chūn běi dì jiàn huā nán,bǎ jiǔ yīn rén zuò cài pán。
剪出宫枝夸彩燕,移来幡胜愧郎官。jiǎn chū gōng zhī kuā cǎi yàn,yí lái fān shèng kuì láng guān。
时当水木互乘代,律动葭莩异暖寒。shí dāng shuǐ mù hù chéng dài,lǜ dòng jiā fú yì nuǎn hán。
周史多年空故事,汉书何日涣新观。zhōu shǐ duō nián kōng gù shì,hàn shū hé rì huàn xīn guān。