古诗词

康陵陪祀

王维桢

塞上犹传八骏名,帝丘今望赤霄平。sāi shàng yóu chuán bā jùn míng,dì qiū jīn wàng chì xiāo píng。
千峰云起旌旗影,万木风多剑槊声。qiān fēng yún qǐ jīng qí yǐng,wàn mù fēng duō jiàn shuò shēng。
玉殿香烟浮俎豆,瑶墀星斗灿冠缨。yù diàn xiāng yān fú zǔ dòu,yáo chí xīng dòu càn guān yīng。
雍歌听彻人归尽,独立春宵百感生。yōng gē tīng chè rén guī jǐn,dú lì chūn xiāo bǎi gǎn shēng。

王维桢

明陕西华州人,字允宁,号槐野。嘉靖十四年进士。历修撰、谕德,官南京国子祭酒,以省母归。适关中地震遇难。自负经世才,谙知九边要害,识文墨,不得少效于世。扼腕时事,好使酒谩骂。诗文效法李梦阳,有《槐野存笥稿》。 王维桢的作品>>

猜您喜欢

孝烈皇后挽歌

王维桢

范内留芳训,扶天有骏功。fàn nèi liú fāng xùn,fú tiān yǒu jùn gōng。
仙游知跨凤,圣念为当熊。xiān yóu zhī kuà fèng,shèng niàn wèi dāng xióng。
玉佩虚无里,苍云怅望中。yù pèi xū wú lǐ,cāng yún chàng wàng zhōng。
宜春花照眼,泪洒旧时丛。yí chūn huā zhào yǎn,lèi sǎ jiù shí cóng。

寄东氏妹

王维桢

万里游真倦,向来依故庐。wàn lǐ yóu zhēn juàn,xiàng lái yī gù lú。
宁亲迎卫女,设馔钓河鱼。níng qīn yíng wèi nǚ,shè zhuàn diào hé yú。
奔诏身仍远,思家意不舒。bēn zhào shēn réng yuǎn,sī jiā yì bù shū。
班昭应有念,早上丐兄书。bān zhāo yīng yǒu niàn,zǎo shàng gài xiōng shū。

沙河道中用王太史韵

王维桢

晓日平郊远色分,皇家千障抱诸坟。xiǎo rì píng jiāo yuǎn sè fēn,huáng jiā qiān zhàng bào zhū fén。
沾花车骑香闻露,过水冠裳润带云。zhān huā chē qí xiāng wén lù,guò shuǐ guān shang rùn dài yún。
绣璧斜翻丹凤势,回沙细拥白蛇文。xiù bì xié fān dān fèng shì,huí shā xì yōng bái shé wén。
词臣预喜瞻依地,宝篆穹牌七帝勋。cí chén yù xǐ zhān yī dì,bǎo zhuàn qióng pái qī dì xūn。

小至院内对月简诸同宿

王维桢

海东满月上金规,风后寒光湛玉墀。hǎi dōng mǎn yuè shàng jīn guī,fēng hòu hán guāng zhàn yù chí。
出槛新梅浑失影,当阶老鹤淡无姿。chū kǎn xīn méi hún shī yǐng,dāng jiē lǎo hè dàn wú zī。
宵深霜露侵偏剧,节变星河望欲移。xiāo shēn shuāng lù qīn piān jù,jié biàn xīng hé wàng yù yí。
坐待严城楼观晓,拟看云物共登危。zuò dài yán chéng lóu guān xiǎo,nǐ kàn yún wù gòng dēng wēi。

别汪仲子

王维桢

还子无苦颜,羁人寡欢趣。hái zi wú kǔ yán,jī rén guǎ huān qù。
宛马东道来,西风常反顾。wǎn mǎ dōng dào lái,xī fēng cháng fǎn gù。
予也塞鄙人,谬习从章句。yǔ yě sāi bǐ rén,miù xí cóng zhāng jù。
会值好文时,凌风偶鸾翥。huì zhí hǎo wén shí,líng fēng ǒu luán zhù。
天路岂不廓,翱翔非所慕。tiān lù qǐ bù kuò,áo xiáng fēi suǒ mù。
华岳云台边,翳翳绕松树。huá yuè yún tái biān,yì yì rào sōng shù。
其下盘茯苓,其上栖白鹭。qí xià pán fú líng,qí shàng qī bái lù。
归与依吾乡,延年而保素。guī yǔ yī wú xiāng,yán nián ér bǎo sù。