古诗词

送乡友王俊杰南归四首

叶砥

故人喜自故乡来,便促归程转恼怀。gù rén xǐ zì gù xiāng lái,biàn cù guī chéng zhuǎn nǎo huái。
载雪拟过扬子渡,望云直指越王台。zài xuě nǐ guò yáng zi dù,wàng yún zhí zhǐ yuè wáng tái。
几家乔木询无恙,诸老流风愧不才。jǐ jiā qiáo mù xún wú yàng,zhū lǎo liú fēng kuì bù cái。
想及到时春酒熟,黄萱堂上寿觞开。xiǎng jí dào shí chūn jiǔ shú,huáng xuān táng shàng shòu shāng kāi。

叶砥

明浙江上虞人,字周道,一字履道,号坦斋。洪武四年进士。授定襄县丞。建文初任翰林编修,历广西按察佥事。永乐时历考功郎中,预修《永乐大典》,为副总裁。仕至饶州知府。有《坦斋文集》。 叶砥的作品>>

猜您喜欢

送乡友王俊杰南归四首

叶砥

猎猎霜风洒鬓华,停车话别柳边沙。liè liè shuāng fēng sǎ bìn huá,tíng chē huà bié liǔ biān shā。
尔兄新调阳关戍,老我先淹青海涯。ěr xiōng xīn diào yáng guān shù,lǎo wǒ xiān yān qīng hǎi yá。
天际朔云分雁影,江南春事迫梅花。tiān jì shuò yún fēn yàn yǐng,jiāng nán chūn shì pò méi huā。
封题不了羁孤意,一一相烦说到家。fēng tí bù le jī gū yì,yī yī xiāng fán shuō dào jiā。

送乡友王俊杰南归四首

叶砥

君来备达乡闾讯,君去凭传旃寓情。jūn lái bèi dá xiāng lǘ xùn,jūn qù píng chuán zhān yù qíng。
世世纷纷秋后叶,亲知落落晓来星。shì shì fēn fēn qiū hòu yè,qīn zhī luò luò xiǎo lái xīng。
中年鬓怯风霜白,先陇松怜雨露青。zhōng nián bìn qiè fēng shuāng bái,xiān lǒng sōng lián yǔ lù qīng。
妻子伶俜深在念,临歧无怪太叮咛。qī zi líng pīng shēn zài niàn,lín qí wú guài tài dīng níng。

送乡友王俊杰南归四首

叶砥

白云狼藉旧林丘,旃泊天涯十五秋。bái yún láng jí jiù lín qiū,zhān pō tiān yá shí wǔ qiū。
壮气崆峒三尺剑,浮生滟滪一扁舟。zhuàng qì kōng dòng sān chǐ jiàn,fú shēng yàn yù yī biǎn zhōu。
栖栖无乃骥伏枥,郁郁有如鱼中钩。qī qī wú nǎi jì fú lì,yù yù yǒu rú yú zhōng gōu。
造物倘于人借便,掉头卸却虱兜鍪。zào wù tǎng yú rén jiè biàn,diào tóu xiè què shī dōu móu。