古诗词

清远峡

吴拭

雨过山气清,两禺望相峙。yǔ guò shān qì qīng,liǎng yú wàng xiāng zhì。
树里出钟声,烟澄满江水。shù lǐ chū zhōng shēng,yān chéng mǎn jiāng shuǐ。
熠熠林光中,露重滴松子。yì yì lín guāng zhōng,lù zhòng dī sōng zi。

吴拭

明徽州府休宁人,字去尘,号逋道人。好读书鼓琴。性豪纵,轻财结客,好游名山水,曾从曹学佺自楚至黔。晚年落魄,卒于常熟。为诗清古澹隽,工书画,制墨及漆器精妙,人争宝之。 吴拭的作品>>

猜您喜欢

浈阳峡

吴拭

清晨醉别曲江守,直下浈阳望峡口。qīng chén zuì bié qū jiāng shǒu,zhí xià zhēn yáng wàng xiá kǒu。
须臾舟子亦动容,两岸高插数百峰。xū yú zhōu zi yì dòng róng,liǎng àn gāo chā shù bǎi fēng。
日气在峡吐不得,苍岚紫霭霏蒙蒙。rì qì zài xiá tǔ bù dé,cāng lán zǐ ǎi fēi méng méng。
下视潭影无天色,但见石根没深黑。xià shì tán yǐng wú tiān sè,dàn jiàn shí gēn méi shēn hēi。
十丈岩头灵乳开,百寻壁上暮钟回。shí zhàng yán tóu líng rǔ kāi,bǎi xún bì shàng mù zhōng huí。
余峰一一断复续,蓊葱各欲出风雷。yú fēng yī yī duàn fù xù,wěng cōng gè yù chū fēng léi。
舟中野客苦残病,决眦支颐揽奇胜。zhōu zhōng yě kè kǔ cán bìng,jué zì zhī yí lǎn qí shèng。
不堪夕色下遥阴,翠微枕上寒相竞。bù kān xī sè xià yáo yīn,cuì wēi zhěn shàng hán xiāng jìng。