古诗词

同陈治甫邓伯乔何龙友朱惟四何伯承游峡山登眺虚岩绝顶得二十韵

李孙宸

神工开佛刹,鬼斧凿虹桥。shén gōng kāi fú shā,guǐ fǔ záo hóng qiáo。
两峡攒流小,孤峰抱寺遥。liǎng xiá zǎn liú xiǎo,gū fēng bào sì yáo。
烟霞低几槛,钟梵落江潮。yān xiá dī jǐ kǎn,zhōng fàn luò jiāng cháo。
洞古云常湿,崖阴雪未消。dòng gǔ yún cháng shī,yá yīn xuě wèi xiāo。
昔来望空翠,此日陟岧峣。xī lái wàng kōng cuì,cǐ rì zhì tiáo yáo。
萝月诸天近,松风万壑骄。luó yuè zhū tiān jìn,sōng fēng wàn hè jiāo。
鸟啼皆说法,霞起尽成标。niǎo tí jiē shuō fǎ,xiá qǐ jǐn chéng biāo。
灵药芝田供,金绳觉路招。líng yào zhī tián gōng,jīn shéng jué lù zhāo。
日车何用驾,风驭似相邀。rì chē hé yòng jià,fēng yù shì xiāng yāo。
鹤度瑶笙响,云开绛节朝。hè dù yáo shēng xiǎng,yún kāi jiàng jié cháo。
尘襟思洗涤,仙路隔冥寥。chén jīn sī xǐ dí,xiān lù gé míng liáo。
俯仰成今昔,年华老世嚣。fǔ yǎng chéng jīn xī,nián huá lǎo shì xiāo。
此身何著落,生趣转萧条。cǐ shēn hé zhù luò,shēng qù zhuǎn xiāo tiáo。
方外期高尚,区中惬久要。fāng wài qī gāo shàng,qū zhōng qiè jiǔ yào。
宁须待婚嫁,且去混渔樵。níng xū dài hūn jià,qiě qù hùn yú qiáo。
服制山中薜,粮收峡口苗。fú zhì shān zhōng bì,liáng shōu xiá kǒu miáo。
回头当早早,失路恐迢迢。huí tóu dāng zǎo zǎo,shī lù kǒng tiáo tiáo。
有分寻真去,无才免俗谯。yǒu fēn xún zhēn qù,wú cái miǎn sú qiáo。
悟来翁失马,梦去鹿蒙蕉。wù lái wēng shī mǎ,mèng qù lù méng jiāo。
天明解缆去,又任梗蓬飘。tiān míng jiě lǎn qù,yòu rèn gěng péng piāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

送黄士明宫谕典试留都

李孙宸

抡才几借宫僚重,丰镐原称旧帝都。lūn cái jǐ jiè gōng liáo zhòng,fēng gǎo yuán chēng jiù dì dōu。
永夜星文开万里,诸生桃李遍三吴。yǒng yè xīng wén kāi wàn lǐ,zhū shēng táo lǐ biàn sān wú。
扬帆淮水涛声壮,访古钟山剑气孤。yáng fān huái shuǐ tāo shēng zhuàng,fǎng gǔ zhōng shān jiàn qì gū。
最是主恩勤侧席,讲筵清切待追趋。zuì shì zhǔ ēn qín cè xí,jiǎng yán qīng qiè dài zhuī qū。

九日区启图黎不回见过因忆去年九日亦同兹会时启图遗落将为归计席间同赋

李孙宸

相逢不道是他乡,尚忆登高去岁觞。xiāng féng bù dào shì tā xiāng,shàng yì dēng gāo qù suì shāng。
风物隔年如过眼,天涯今日又重阳。fēng wù gé nián rú guò yǎn,tiān yá jīn rì yòu zhòng yáng。
尊醪满泛吴江雪,篱菊纷披上苑霜。zūn láo mǎn fàn wú jiāng xuě,lí jú fēn pī shàng yuàn shuāng。
行路风尘君自见,肯因摇落客心忙。xíng lù fēng chén jūn zì jiàn,kěn yīn yáo luò kè xīn máng。

赋得秋雪和区启图

李孙宸

极望彤云万里垂,惊看瑞雪掩晨曦。jí wàng tóng yún wàn lǐ chuí,jīng kàn ruì xuě yǎn chén xī。
便应授简微梁赋,不儗悲秋和郢词。biàn yīng shòu jiǎn wēi liáng fù,bù nǐ bēi qiū hé yǐng cí。
白雁初来群不辨,塞榆欲落叶同披。bái yàn chū lái qún bù biàn,sāi yú yù luò yè tóng pī。
送君心逐扁舟去,后夜山阴未可期。sòng jūn xīn zhú biǎn zhōu qù,hòu yè shān yīn wèi kě qī。

潘明府调官盐幕三载复宰延平诗以送之

李孙宸

莺花春早满皇都,送别仙郎再剖符。yīng huā chūn zǎo mǎn huáng dōu,sòng bié xiān láng zài pōu fú。
三载盐车怜服骥,一时霄汉望飞凫。sān zài yán chē lián fú jì,yī shí xiāo hàn wàng fēi fú。
河阳旧种花仍好,延濑经行剑未孤。hé yáng jiù zhǒng huā réng hǎo,yán lài jīng xíng jiàn wèi gū。
莫道凤鹭兼枳棘,伫看徵诏起栖梧。mò dào fèng lù jiān zhǐ jí,zhù kàn zhēng zhào qǐ qī wú。

董思白先生以诗翰见投呈赠一首

李孙宸

性为雕虫嗜欲痴,似君骚雅亦吾师。xìng wèi diāo chóng shì yù chī,shì jūn sāo yǎ yì wú shī。
久从江海悬鞭弭,依旧云霄见羽仪。jiǔ cóng jiāng hǎi xuán biān mǐ,yī jiù yún xiāo jiàn yǔ yí。
天外明霞纷彩笔,匣中流水奏清词。tiān wài míng xiá fēn cǎi bǐ,xiá zhōng liú shuǐ zòu qīng cí。
青云岂为声施附,不尽登龙意气私。qīng yún qǐ wèi shēng shī fù,bù jǐn dēng lóng yì qì sī。

出都留别叶相师

李孙宸

绿野堂开松菊阴,中书再入主恩深。lǜ yě táng kāi sōng jú yīn,zhōng shū zài rù zhǔ ēn shēn。
纶扉十载忧时泪,剑履三朝捧日心。lún fēi shí zài yōu shí lèi,jiàn lǚ sān cháo pěng rì xīn。
世事兵戈期洗雨,苍生霄汉望为霖。shì shì bīng gē qī xǐ yǔ,cāng shēng xiāo hàn wàng wèi lín。
可知冲圣劳宵旰,鸥鸟幽盟未许寻。kě zhī chōng shèng láo xiāo gàn,ōu niǎo yōu méng wèi xǔ xún。

出都门下诸子饯送赋此留别

李孙宸

三晋藩封玉节分,春明送别意何殷。sān jìn fān fēng yù jié fēn,chūn míng sòng bié yì hé yīn。
寒风策马愁长路,落日登台望五云。hán fēng cè mǎ chóu zhǎng lù,luò rì dēng tái wàng wǔ yún。
江海渐看星是客,交游空惜雁离群。jiāng hǎi jiàn kàn xīng shì kè,jiāo yóu kōng xī yàn lí qún。
岭头未少梅花折,赋就还堪驿使闻。lǐng tóu wèi shǎo méi huā zhé,fù jiù hái kān yì shǐ wén。

经豫让祠

李孙宸

于役西来一驻轩,荒藤颓瓦古祠存。yú yì xī lái yī zhù xuān,huāng téng tuí wǎ gǔ cí cún。
请衣不尽英雄恨,伏剑聊酬国士恩。qǐng yī bù jǐn yīng xióng hèn,fú jiàn liáo chóu guó shì ēn。
桥畔残碑馀旧迹,城头疏雨后黄昏。qiáo pàn cán bēi yú jiù jì,chéng tóu shū yǔ hòu huáng hūn。
寄言墨客经行者,莫漫阳秋负烈魂。jì yán mò kè jīng xíng zhě,mò màn yáng qiū fù liè hún。

出临洺关始见青山时已入三晋界矣

李孙宸

皇华于役动经旬,日日蒙头马上尘。huáng huá yú yì dòng jīng xún,rì rì méng tóu mǎ shàng chén。
忽尔双眸天外转,居然万壑掌中新。hū ěr shuāng móu tiān wài zhuǎn,jū rán wàn hè zhǎng zhōng xīn。
关浮真气谁相望,槎泛星河未可亲。guān fú zhēn qì shuí xiāng wàng,chá fàn xīng hé wèi kě qīn。
闻道淮南仙术就,云中鸡犬似迎人。wén dào huái nán xiān shù jiù,yún zhōng jī quǎn shì yíng rén。

昌夜山行入涉县

李孙宸

暮云已没乱山横,疲马踟蹰不肯行。mù yún yǐ méi luàn shān héng,pí mǎ chí chú bù kěn xíng。
地僻茅椽几家住,天遥江树一灯明。dì pì máo chuán jǐ jiā zhù,tiān yáo jiāng shù yī dēng míng。
喧嚣不辨舆人语,开凿新通驿路程。xuān xiāo bù biàn yú rén yǔ,kāi záo xīn tōng yì lù chéng。
赖是前驱逢负弩,主人犹解重长卿。lài shì qián qū féng fù nǔ,zhǔ rén yóu jiě zhòng zhǎng qīng。

晚闻张大行将入涉冒夜先行四十里宿古驿驿已颓废在万山中

李孙宸

落木萧萧古驿门,夜行聊为一停轩。luò mù xiāo xiāo gǔ yì mén,yè xíng liáo wèi yī tíng xuān。
颓墙不辨龙蛇影,怪石虚疑虎豹蹲。tuí qiáng bù biàn lóng shé yǐng,guài shí xū yí hǔ bào dūn。
客路寒星占使节,天涯芳草望王孙。kè lù hán xīng zhàn shǐ jié,tiān yá fāng cǎo wàng wáng sūn。
乘槎已道张骞至,不尽诗情在兔园。chéng chá yǐ dào zhāng qiān zhì,bù jǐn shī qíng zài tù yuán。

呈沈世子

李孙宸

重地风云拥太行,亲藩世胄自高皇。zhòng dì fēng yún yōng tài xíng,qīn fān shì zhòu zì gāo huáng。
河山带砺书盟府,宸翰辉煌洒尚方。hé shān dài lì shū méng fǔ,chén hàn huī huáng sǎ shàng fāng。
可是穆生劳设醴,便同枚叟赋游梁。kě shì mù shēng láo shè lǐ,biàn tóng méi sǒu fù yóu liáng。
王门礼客殊珍重,恩渥休夸十乘光。wáng mén lǐ kè shū zhēn zhòng,ēn wò xiū kuā shí chéng guāng。

赠稷山王贞恒

李孙宸

玉节亲持出尚方,东平千载复贤王。yù jié qīn chí chū shàng fāng,dōng píng qiān zài fù xián wáng。
黄河奕叶盟知带,飞盖追随夜未央。huáng hé yì yè méng zhī dài,fēi gài zhuī suí yè wèi yāng。
敢拟分桐劳太史,还从受简见邹阳。gǎn nǐ fēn tóng láo tài shǐ,hái cóng shòu jiǎn jiàn zōu yáng。
皇华未是淹留地,招隐何当桂树旁。huáng huá wèi shì yān liú dì,zhāo yǐn hé dāng guì shù páng。

出万善驿见山下人家密竹流泉可爱有赋

李孙宸

太行山下几家村,别有风光隔世喧。tài xíng shān xià jǐ jiā cūn,bié yǒu fēng guāng gé shì xuān。
犬吠竹阴人扫雪,鸟鸣松径客敲门。quǎn fèi zhú yīn rén sǎo xuě,niǎo míng sōng jìng kè qiāo mén。
林烟散处青迎骑,山瀑流来绿绕园。lín yān sàn chù qīng yíng qí,shān pù liú lái lǜ rào yuán。
若得数椽此间老,武陵何处更寻源。ruò dé shù chuán cǐ jiān lǎo,wǔ líng hé chù gèng xún yuán。

太平驿废投宿野店授餐俱绝时岁云暮矣

李孙宸

驿馆荒凉云黯然,投栖聊傍野炊烟。yì guǎn huāng liáng yún àn rán,tóu qī liáo bàng yě chuī yān。
入门不道分桐使,贳酒还探挂杖钱。rù mén bù dào fēn tóng shǐ,shì jiǔ hái tàn guà zhàng qián。
坐听征鸿寒欲尽,户临流水夜难眠。zuò tīng zhēng hóng hán yù jǐn,hù lín liú shuǐ yè nán mián。
南行未计邮亭路,三楚风尘阅岁年。nán xíng wèi jì yóu tíng lù,sān chǔ fēng chén yuè suì nián。