古诗词

同陈治甫邓伯乔何龙友朱惟四何伯承游峡山登眺虚岩绝顶得二十韵

李孙宸

神工开佛刹,鬼斧凿虹桥。shén gōng kāi fú shā,guǐ fǔ záo hóng qiáo。
两峡攒流小,孤峰抱寺遥。liǎng xiá zǎn liú xiǎo,gū fēng bào sì yáo。
烟霞低几槛,钟梵落江潮。yān xiá dī jǐ kǎn,zhōng fàn luò jiāng cháo。
洞古云常湿,崖阴雪未消。dòng gǔ yún cháng shī,yá yīn xuě wèi xiāo。
昔来望空翠,此日陟岧峣。xī lái wàng kōng cuì,cǐ rì zhì tiáo yáo。
萝月诸天近,松风万壑骄。luó yuè zhū tiān jìn,sōng fēng wàn hè jiāo。
鸟啼皆说法,霞起尽成标。niǎo tí jiē shuō fǎ,xiá qǐ jǐn chéng biāo。
灵药芝田供,金绳觉路招。líng yào zhī tián gōng,jīn shéng jué lù zhāo。
日车何用驾,风驭似相邀。rì chē hé yòng jià,fēng yù shì xiāng yāo。
鹤度瑶笙响,云开绛节朝。hè dù yáo shēng xiǎng,yún kāi jiàng jié cháo。
尘襟思洗涤,仙路隔冥寥。chén jīn sī xǐ dí,xiān lù gé míng liáo。
俯仰成今昔,年华老世嚣。fǔ yǎng chéng jīn xī,nián huá lǎo shì xiāo。
此身何著落,生趣转萧条。cǐ shēn hé zhù luò,shēng qù zhuǎn xiāo tiáo。
方外期高尚,区中惬久要。fāng wài qī gāo shàng,qū zhōng qiè jiǔ yào。
宁须待婚嫁,且去混渔樵。níng xū dài hūn jià,qiě qù hùn yú qiáo。
服制山中薜,粮收峡口苗。fú zhì shān zhōng bì,liáng shōu xiá kǒu miáo。
回头当早早,失路恐迢迢。huí tóu dāng zǎo zǎo,shī lù kǒng tiáo tiáo。
有分寻真去,无才免俗谯。yǒu fēn xún zhēn qù,wú cái miǎn sú qiáo。
悟来翁失马,梦去鹿蒙蕉。wù lái wēng shī mǎ,mèng qù lù méng jiāo。
天明解缆去,又任梗蓬飘。tiān míng jiě lǎn qù,yòu rèn gěng péng piāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

高楼慵上客心伤,望望华林半就荒。gāo lóu yōng shàng kè xīn shāng,wàng wàng huá lín bàn jiù huāng。
闻说仙人佩留玦,可能公主额添妆。wén shuō xiān rén pèi liú jué,kě néng gōng zhǔ é tiān zhuāng。
轻同飞絮因风乱,弱伴游丝学舞长。qīng tóng fēi xù yīn fēng luàn,ruò bàn yóu sī xué wǔ zhǎng。
若道返魂真有树,愿从西海问奇方。ruò dào fǎn hún zhēn yǒu shù,yuàn cóng xī hǎi wèn qí fāng。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

老去相捐亦世情,楚骚还赋落秋英。lǎo qù xiāng juān yì shì qíng,chǔ sāo hái fù luò qiū yīng。
卢传砑帽山香曲,宁复园林铃索声。lú chuán yà mào shān xiāng qū,níng fù yuán lín líng suǒ shēng。
露湿未教辞蒂早,风微何惜试身轻。lù shī wèi jiào cí dì zǎo,fēng wēi hé xī shì shēn qīng。
诗肠鼓吹还无恙,去听前溪满树莺。shī cháng gǔ chuī hái wú yàng,qù tīng qián xī mǎn shù yīng。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

累累结子何青青,怜香惜玉事杳冥。lèi lèi jié zi hé qīng qīng,lián xiāng xī yù shì yǎo míng。
忘忧已愧树背草,纪历敢附阶前蓂。wàng yōu yǐ kuì shù bèi cǎo,jì lì gǎn fù jiē qián míng。
词客诗筹还堪赋,玉人歌管未许停。cí kè shī chóu hái kān fù,yù rén gē guǎn wèi xǔ tíng。
吾意亦复不可败,长醉空林不愿醒。wú yì yì fù bù kě bài,zhǎng zuì kōng lín bù yuàn xǐng。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

春光去矣不可乘,无端愁绪忽忽增。chūn guāng qù yǐ bù kě chéng,wú duān chóu xù hū hū zēng。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。
□□□□□□□,□□□□□□□。,。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

岂有鸾胶续可粘,铺筵藉几晚逾添。qǐ yǒu luán jiāo xù kě zhān,pù yán jí jǐ wǎn yú tiān。
锦霞散处座纷映,香雨飞来客共沾。jǐn xiá sàn chù zuò fēn yìng,xiāng yǔ fēi lái kè gòng zhān。
雕玉佩中收绣被,避风台畔卷珠帘。diāo yù pèi zhōng shōu xiù bèi,bì fēng tái pàn juǎn zhū lián。
升沉世态多如此,莫笑冯唐汉署淹。shēng chén shì tài duō rú cǐ,mò xiào féng táng hàn shǔ yān。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

缓步寻春到碧岩,感时溅泪湿青衫。huǎn bù xún chūn dào bì yán,gǎn shí jiàn lèi shī qīng shān。
每归桃洞鱼同入,为献仙人鹿解衔。měi guī táo dòng yú tóng rù,wèi xiàn xiān rén lù jiě xián。
飞幔忽惊金菊帐,点船虚认阿摩帆。fēi màn hū jīng jīn jú zhàng,diǎn chuán xū rèn ā mó fān。
子规莫是情痴者,流血啼春口未缄。zi guī mò shì qíng chī zhě,liú xuè tí chūn kǒu wèi jiān。

春夜闻歌

李孙宸

春星灼烁月华光,一曲凉州独擅场。chūn xīng zhuó shuò yuè huá guāng,yī qū liáng zhōu dú shàn chǎng。
按拍新声传乐府,绕梁清韵杂流商。àn pāi xīn shēng chuán lè fǔ,rào liáng qīng yùn zá liú shāng。
乍来庭院梅花落,半入云霄子夜长。zhà lái tíng yuàn méi huā luò,bàn rù yún xiāo zi yè zhǎng。
醉里倚栏听不足,早莺惊起解调簧。zuì lǐ yǐ lán tīng bù zú,zǎo yīng jīng qǐ jiě diào huáng。

秋闺

李孙宸

金风披拂绣罗裳,吹我相思到异乡。jīn fēng pī fú xiù luó shang,chuī wǒ xiāng sī dào yì xiāng。
不见铁衣辞雁塞,仍闻鼙鼓戍渔阳。bù jiàn tiě yī cí yàn sāi,réng wén pí gǔ shù yú yáng。
合欢裛露开盈砌,促织惊寒鸣近床。hé huān yì lù kāi yíng qì,cù zhī jīng hán míng jìn chuáng。
最怪流黄机上月,秋来偏照瓦鸳鸯。zuì guài liú huáng jī shàng yuè,qiū lái piān zhào wǎ yuān yāng。

过朱季美池馆

李孙宸

春光淑气转氤氲,步入桥西一访君。chūn guāng shū qì zhuǎn yīn yūn,bù rù qiáo xī yī fǎng jūn。
地迥有风偏响竹,冈寒无雨亦生云。dì jiǒng yǒu fēng piān xiǎng zhú,gāng hán wú yǔ yì shēng yún。
闲情偏洽尊中赏,高调难将世上闻。xián qíng piān qià zūn zhōng shǎng,gāo diào nán jiāng shì shàng wén。
指点墨池夸胜事,晚烟笼处乱鹅群。zhǐ diǎn mò chí kuā shèng shì,wǎn yān lóng chù luàn é qún。

过朱季美池馆

李孙宸

篙人未夕驻兰桡,七十峰边夜听潮。gāo rén wèi xī zhù lán ráo,qī shí fēng biān yè tīng cháo。
山水生来怜有分,云霞到处解相招。shān shuǐ shēng lái lián yǒu fēn,yún xiá dào chù jiě xiāng zhāo。
风含瀑布疑环佩,峡束江声似洞箫。fēng hán pù bù yí huán pèi,xiá shù jiāng shēng shì dòng xiāo。
未信出山为小草,与君天际且逍遥。wèi xìn chū shān wèi xiǎo cǎo,yǔ jūn tiān jì qiě xiāo yáo。

春闺曲

李孙宸

燕子衔香坭,结巢寻旧屋。yàn zi xián xiāng ní,jié cháo xún jiù wū。
何事浪游人,经年客海曲。hé shì làng yóu rén,jīng nián kè hǎi qū。

春闺曲

李孙宸

送君出门前,门前有芳草。sòng jūn chū mén qián,mén qián yǒu fāng cǎo。
莫将红粉楼,不及长安道。mò jiāng hóng fěn lóu,bù jí zhǎng ān dào。

春闺曲

李孙宸

春雨夜来多,春潮添几尺。chūn yǔ yè lái duō,chūn cháo tiān jǐ chǐ。
今朝江口望,或有南归客。jīn cháo jiāng kǒu wàng,huò yǒu nán guī kè。

冬夜伍国开有开同诸从过宿小楼以酒态美如嵇叔夜诗才清似沈休文为韵赋十四绝

李孙宸

朔风猎猎吹,蓬鬓萧疏久。shuò fēng liè liè chuī,péng bìn xiāo shū jiǔ。
不用惜流年,且尽杯中酒。bù yòng xī liú nián,qiě jǐn bēi zhōng jiǔ。

冬夜伍国开有开同诸从过宿小楼以酒态美如嵇叔夜诗才清似沈休文为韵赋十四绝

李孙宸

醉来礼法疏,白眼从人怪。zuì lái lǐ fǎ shū,bái yǎn cóng rén guài。
吾自适吾真,岂能调世态。wú zì shì wú zhēn,qǐ néng diào shì tài。