古诗词

同陈治甫邓伯乔何龙友朱惟四何伯承游峡山登眺虚岩绝顶得二十韵

李孙宸

神工开佛刹,鬼斧凿虹桥。shén gōng kāi fú shā,guǐ fǔ záo hóng qiáo。
两峡攒流小,孤峰抱寺遥。liǎng xiá zǎn liú xiǎo,gū fēng bào sì yáo。
烟霞低几槛,钟梵落江潮。yān xiá dī jǐ kǎn,zhōng fàn luò jiāng cháo。
洞古云常湿,崖阴雪未消。dòng gǔ yún cháng shī,yá yīn xuě wèi xiāo。
昔来望空翠,此日陟岧峣。xī lái wàng kōng cuì,cǐ rì zhì tiáo yáo。
萝月诸天近,松风万壑骄。luó yuè zhū tiān jìn,sōng fēng wàn hè jiāo。
鸟啼皆说法,霞起尽成标。niǎo tí jiē shuō fǎ,xiá qǐ jǐn chéng biāo。
灵药芝田供,金绳觉路招。líng yào zhī tián gōng,jīn shéng jué lù zhāo。
日车何用驾,风驭似相邀。rì chē hé yòng jià,fēng yù shì xiāng yāo。
鹤度瑶笙响,云开绛节朝。hè dù yáo shēng xiǎng,yún kāi jiàng jié cháo。
尘襟思洗涤,仙路隔冥寥。chén jīn sī xǐ dí,xiān lù gé míng liáo。
俯仰成今昔,年华老世嚣。fǔ yǎng chéng jīn xī,nián huá lǎo shì xiāo。
此身何著落,生趣转萧条。cǐ shēn hé zhù luò,shēng qù zhuǎn xiāo tiáo。
方外期高尚,区中惬久要。fāng wài qī gāo shàng,qū zhōng qiè jiǔ yào。
宁须待婚嫁,且去混渔樵。níng xū dài hūn jià,qiě qù hùn yú qiáo。
服制山中薜,粮收峡口苗。fú zhì shān zhōng bì,liáng shōu xiá kǒu miáo。
回头当早早,失路恐迢迢。huí tóu dāng zǎo zǎo,shī lù kǒng tiáo tiáo。
有分寻真去,无才免俗谯。yǒu fēn xún zhēn qù,wú cái miǎn sú qiáo。
悟来翁失马,梦去鹿蒙蕉。wù lái wēng shī mǎ,mèng qù lù méng jiāo。
天明解缆去,又任梗蓬飘。tiān míng jiě lǎn qù,yòu rèn gěng péng piāo。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

秋日园居漫兴

李孙宸

门对清流日夜潺,风吹柴户不成关。mén duì qīng liú rì yè chán,fēng chuī chái hù bù chéng guān。
井梧落尽无人到,惟见藤花点地斑。jǐng wú luò jǐn wú rén dào,wéi jiàn téng huā diǎn dì bān。

秋日园居漫兴

李孙宸

灯残香烬漏声催,漫展离骚读几回。dēng cán xiāng jìn lòu shēng cuī,màn zhǎn lí sāo dú jǐ huí。
月出乌惊林叶响,却疑花外有人来。yuè chū wū jīng lín yè xiǎng,què yí huā wài yǒu rén lái。

秋日园居漫兴

李孙宸

楼上天街接汉长,交疏明月足秋光。lóu shàng tiān jiē jiē hàn zhǎng,jiāo shū míng yuè zú qiū guāng。
从他第宅矜歌舞,自领烟霞作道场。cóng tā dì zhái jīn gē wǔ,zì lǐng yān xiá zuò dào chǎng。

秋日园居漫兴

李孙宸

一自逃虚远世尘,影形相问更无邻。yī zì táo xū yuǎn shì chén,yǐng xíng xiāng wèn gèng wú lín。
道人未是耽枯寂,夜夜翻经礼列真。dào rén wèi shì dān kū jì,yè yè fān jīng lǐ liè zhēn。

秋日园居漫兴

李孙宸

微禄何曾买薄田,支吾八口度流年。wēi lù hé céng mǎi báo tián,zhī wú bā kǒu dù liú nián。
笑来未断谋生事,时有人酬谀墓钱。xiào lái wèi duàn móu shēng shì,shí yǒu rén chóu yú mù qián。

秋日园居漫兴

李孙宸

清磬朝来扣几声,皈心趺坐理残经。qīng qìng cháo lái kòu jǐ shēng,guī xīn fū zuò lǐ cán jīng。
顶巢膝灌原吾事,懒扫从教叶满庭。dǐng cháo xī guàn yuán wú shì,lǎn sǎo cóng jiào yè mǎn tíng。

秋日园居漫兴

李孙宸

几秋燕市忆尘踪,仆仆黄砂马上逢。jǐ qiū yàn shì yì chén zōng,pū pū huáng shā mǎ shàng féng。
何似小楼清梦后,满天明月在高松。hé shì xiǎo lóu qīng mèng hòu,mǎn tiān míng yuè zài gāo sōng。

秋日园居漫兴

李孙宸

金门一别两年馀,云路亲知问讯疏。jīn mén yī bié liǎng nián yú,yún lù qīn zhī wèn xùn shū。
却笑嵇生虚道懒,绝交何用更裁书。què xiào jī shēng xū dào lǎn,jué jiāo hé yòng gèng cái shū。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

闻道金风长紫芝,乘秋来赴白云期。wén dào jīn fēng zhǎng zǐ zhī,chéng qiū lái fù bái yún qī。
空山寂寂无消息,黄鹤天边何所之。kōng shān jì jì wú xiāo xī,huáng hè tiān biān hé suǒ zhī。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

蓬莱仙路铁桥通,汗漫行歌亦御风。péng lái xiān lù tiě qiáo tōng,hàn màn xíng gē yì yù fēng。
呼吸每忧干帝座,不知身在世人中。hū xī měi yōu gàn dì zuò,bù zhī shēn zài shì rén zhōng。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

葛仙祠后丹灶存,葛仙祠前黄叶繁。gé xiān cí hòu dān zào cún,gé xiān cí qián huáng yè fán。
瑟瑟秋山何所见,白云明月对开尊。sè sè qiū shān hé suǒ jiàn,bái yún míng yuè duì kāi zūn。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

西风几度送琅璈,响遏行云云渐高。xī fēng jǐ dù sòng láng áo,xiǎng è xíng yún yún jiàn gāo。
怪底霓裳天阙近,不知原是羽人操。guài dǐ ní shang tiān quē jìn,bù zhī yuán shì yǔ rén cāo。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

卖酒田边卖酒家,种秫不酿酿松花。mài jiǔ tián biān mài jiǔ jiā,zhǒng shú bù niàng niàng sōng huā。
看山客到便供饮,白云持赠不须赊。kàn shān kè dào biàn gōng yǐn,bái yún chí zèng bù xū shē。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

上界峰头卧赤霞,秋深明月冷蒹葭。shàng jiè fēng tóu wò chì xiá,qiū shēn míng yuè lěng jiān jiā。
天风吹落霓裳曲,散作湖边桂树花。tiān fēng chuī luò ní shang qū,sàn zuò hú biān guì shù huā。

罗浮杂咏十绝

李孙宸

会仙桥上会群仙,黄麟白鹿守桥边。huì xiān qiáo shàng huì qún xiān,huáng lín bái lù shǒu qiáo biān。
怪他放我冲筵几,叱去下耕芝草田。guài tā fàng wǒ chōng yán jǐ,chì qù xià gēng zhī cǎo tián。