古诗词

仲夏与安国侄泛舟访伍国开兄弟因携酌前林大醉放歌

李孙宸

炎天五月胜炮烙,行人挥汗如泉落。yán tiān wǔ yuè shèng pào lào,xíng rén huī hàn rú quán luò。
伹见摩肩向市门,若个持杯问河朔。qū jiàn mó jiān xiàng shì mén,ruò gè chí bēi wèn hé shuò。
河朔风流事杳然,空有避暑杯堪传。hé shuò fēng liú shì yǎo rán,kōng yǒu bì shǔ bēi kān chuán。
当时袁景升辈碌碌何足数,始知解饮亦称贤。dāng shí yuán jǐng shēng bèi lù lù hé zú shù,shǐ zhī jiě yǐn yì chēng xián。
伍生与予共桑梓,天下一人足知己。wǔ shēng yǔ yǔ gòng sāng zǐ,tiān xià yī rén zú zhī jǐ。
琴歌酒德日相呼,时日不见萌吝鄙。qín gē jiǔ dé rì xiāng hū,shí rì bù jiàn méng lìn bǐ。
怜予习懒掩柴关,生亦高卧飞驼间。lián yǔ xí lǎn yǎn chái guān,shēng yì gāo wò fēi tuó jiān。
偶命扁舟过一水,访戴宁教兴尽还。ǒu mìng biǎn zhōu guò yī shuǐ,fǎng dài níng jiào xīng jǐn hái。
舍舟缓步寻所适,短桥过去稀人迹。shě zhōu huǎn bù xún suǒ shì,duǎn qiáo guò qù xī rén jì。
与生林下解衣冠,分得海鸥一半席。yǔ shēng lín xià jiě yī guān,fēn dé hǎi ōu yī bàn xí。
远山隐隐送鸣泉,长松落落凝寒色。yuǎn shān yǐn yǐn sòng míng quán,zhǎng sōng luò luò níng hán sè。
侍儿调喉叶清丝,谱入词人乐府诗。shì ér diào hóu yè qīng sī,pǔ rù cí rén lè fǔ shī。
曲罢黄鹂答睍睆,谡谡清风林外披。qū bà huáng lí dá xiàn huàn,sù sù qīng fēng lín wài pī。
伍生伍生好为听,我拚为汝醉金罂。wǔ shēng wǔ shēng hǎo wèi tīng,wǒ pàn wèi rǔ zuì jīn yīng。
来时赤日方亭午,俄看皓魄东方升。lái shí chì rì fāng tíng wǔ,é kàn hào pò dōng fāng shēng。
从君千日戒涓滴,小伍常戒酒今夕何堪负月明。cóng jūn qiān rì jiè juān dī,xiǎo wǔ cháng jiè jiǔ jīn xī hé kān fù yuè míng。
世路风波浑不定,升沉聚散总浮萍。shì lù fēng bō hún bù dìng,shēng chén jù sàn zǒng fú píng。
天生七尺会有用,斥鴳榆枋何足菅。tiān shēng qī chǐ huì yǒu yòng,chì yàn yú fāng hé zú jiān。
伍生伍生不用忧成名,只今辽阳蓟北处处勤天兵。wǔ shēng wǔ shēng bù yòng yōu chéng míng,zhǐ jīn liáo yáng jì běi chù chù qín tiān bīng。
纵然前席轻年少,未必关门负请缨。zòng rán qián xí qīng nián shǎo,wèi bì guān mén fù qǐng yīng。
看君怀才何峥嵘,看君负气何纵横。kàn jūn huái cái hé zhēng róng,kàn jūn fù qì hé zòng héng。
谩论出则为小草,我辈所愿非浮荣。mán lùn chū zé wèi xiǎo cǎo,wǒ bèi suǒ yuàn fēi fú róng。
黄石赤松终有分,会使侯封脱屣轻。huáng shí chì sōng zhōng yǒu fēn,huì shǐ hóu fēng tuō xǐ qīng。
脱屣侯封亦何有,容易故园今聚首。tuō xǐ hóu fēng yì hé yǒu,róng yì gù yuán jīn jù shǒu。
痛饮兹宵肯作难,兴剧应尽十千斗。tòng yǐn zī xiāo kěn zuò nán,xīng jù yīng jǐn shí qiān dòu。
醉来送我出前山,旷野茫茫星汉走。zuì lái sòng wǒ chū qián shān,kuàng yě máng máng xīng hàn zǒu。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

鹪鹩园十七绝为黄与东赋八桂堂

李孙宸

夹沼植琅玕,清风吾领略。jiā zhǎo zhí láng gān,qīng fēng wú lǐng lüè。
入林懒著冠,何用折其箨。rù lín lǎn zhù guān,hé yòng zhé qí tuò。

鹪鹩园十七绝为黄与东赋八桂堂

李孙宸

朱实淩霜熟,金衣向日荣。zhū shí líng shuāng shú,jīn yī xiàng rì róng。
无论千树贵,聊玩岁寒情。wú lùn qiān shù guì,liáo wán suì hán qíng。

赋得我爱夏日长

李孙宸

心闲宜永昼,境寂有凉飔。xīn xián yí yǒng zhòu,jìng jì yǒu liáng sī。
共是光阴好,惟应静者知。gòng shì guāng yīn hǎo,wéi yīng jìng zhě zhī。

赋得我爱夏日长

李孙宸

惜阴翻古帙,席荫坐林泉。xī yīn fān gǔ zhì,xí yīn zuò lín quán。
解识闲中晷,依稀亦小年。jiě shí xián zhōng guǐ,yī xī yì xiǎo nián。

赋得我爱夏日长

李孙宸

隐几静焚香,穿林还扫石。yǐn jǐ jìng fén xiāng,chuān lín hái sǎo shí。
褦襶应不来,琴书从所适。nài dài yīng bù lái,qín shū cóng suǒ shì。

赋得我爱夏日长

李孙宸

掩卷聊支枕,听蝉午睡长。yǎn juǎn liáo zhī zhěn,tīng chán wǔ shuì zhǎng。
北窗有爽气,时复到羲皇。běi chuāng yǒu shuǎng qì,shí fù dào xī huáng。

署中闻莺

李孙宸

雨后声犹涩,风前羽未调。yǔ hòu shēng yóu sè,fēng qián yǔ wèi diào。
上林春色好,逐伴学迁乔。shàng lín chūn sè hǎo,zhú bàn xué qiān qiáo。

署中闻莺

李孙宸

玉署晴烟暖,花砖晓日迟。yù shǔ qíng yān nuǎn,huā zhuān xiǎo rì chí。
试啼还断续,幽意付谁知。shì tí hái duàn xù,yōu yì fù shuí zhī。

署中闻莺

李孙宸

藏叶身同柳,临风口学簧。cáng yè shēn tóng liǔ,lín fēng kǒu xué huáng。
间关求友意,珍重托东后。jiān guān qiú yǒu yì,zhēn zhòng tuō dōng hòu。

蝴蝶洞

李孙宸

游仙梦未真,蘧蘧化作蝶。yóu xiān mèng wèi zhēn,qú qú huà zuò dié。
不辨葛仙衣,还向庄叟说。bù biàn gé xiān yī,hái xiàng zhuāng sǒu shuō。

夜乐洞

李孙宸

罡风飘灵籁,夜夜奏钧天。gāng fēng piāo líng lài,yè yè zòu jūn tiān。
世人听是乐,仙家无管弦。shì rén tīng shì lè,xiān jiā wú guǎn xián。

见日庵

李孙宸

日观非岱宗,三更可见日。rì guān fēi dài zōng,sān gèng kě jiàn rì。
一气孔神时,坐得还丹术。yī qì kǒng shén shí,zuò dé hái dān shù。

滴水岩

李孙宸

一滴清冷泉,可以解消渴。yī dī qīng lěng quán,kě yǐ jiě xiāo kě。
若借行雨龙,普天沐濡沫。ruò jiè xíng yǔ lóng,pǔ tiān mù rú mò。

八仙石

李孙宸

仙家会何年,空馀题劖迹。xiān jiā huì hé nián,kōng yú tí chán jì。
留待劫灰时,问此一片石。liú dài jié huī shí,wèn cǐ yī piàn shí。

骑牛石

李孙宸

往闻化石羊,今见骑牛石。wǎng wén huà shí yáng,jīn jiàn qí niú shí。
日暮牛羊来,定是神仙客。rì mù niú yáng lái,dìng shì shén xiān kè。