古诗词

鳌顶云峰

李孙宸

君不闻渤海之东几万里,大壑之下深无底。jūn bù wén bó hǎi zhī dōng jǐ wàn lǐ,dà hè zhī xià shēn wú dǐ。
五山上下随波摇,巨鳌戴之始列峙。wǔ shān shàng xià suí bō yáo,jù áo dài zhī shǐ liè zhì。
龙伯大人太无聊,举足一钓连六鳌。lóng bó dà rén tài wú liáo,jǔ zú yī diào lián liù áo。
六鳌移住关山下,擎出仙山万仞高。liù áo yí zhù guān shān xià,qíng chū xiān shān wàn rèn gāo。
仙山万仞表灵胜,峰峦奇绝非人境。xiān shān wàn rèn biǎo líng shèng,fēng luán qí jué fēi rén jìng。
丹炉一秘几千秋,时出白云相掩映。dān lú yī mì jǐ qiān qiū,shí chū bái yún xiāng yǎn yìng。
中有仙人学驻颜,曾为云云施人寰。zhōng yǒu xiān rén xué zhù yán,céng wèi yún yún shī rén huán。
鳌柱大明擎日月,功成拂衣归故山。áo zhù dà míng qíng rì yuè,gōng chéng fú yī guī gù shān。
只今秋风渐长秋山蕨,丹枫白云几起忽。zhǐ jīn qiū fēng jiàn zhǎng qiū shān jué,dān fēng bái yún jǐ qǐ hū。
西母时传周穆谣,居人但解自怡悦。xī mǔ shí chuán zhōu mù yáo,jū rén dàn jiě zì yí yuè。
白云岁岁自鳌峰,圣朝何用侈登封。bái yún suì suì zì áo fēng,shèng cháo hé yòng chǐ dēng fēng。
老相未教云卧稳,更看风雨促从龙。lǎo xiāng wèi jiào yún wò wěn,gèng kàn fēng yǔ cù cóng lóng。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

答韩绪仲先生罗浮书问

李孙宸

相思三载托瑶华,复喜春鸿到海涯。xiāng sī sān zài tuō yáo huá,fù xǐ chūn hóng dào hǎi yá。
人忆玉皇香案吏,书传蓬岛列仙家。rén yì yù huáng xiāng àn lì,shū chuán péng dǎo liè xiān jiā。
二毛欲儗安仁赋,九转谁逢葛令砂。èr máo yù nǐ ān rén fù,jiǔ zhuǎn shuí féng gé lìng shā。
闻道罗浮近得长,不禁清梦逐飞霞。wén dào luó fú jìn dé zhǎng,bù jìn qīng mèng zhú fēi xiá。

寿黎别驾七十为其馆甥何似公作

李孙宸

南徐宦迹佩刀游,解绶归来未白头。nán xú huàn jì pèi dāo yóu,jiě shòu guī lái wèi bái tóu。
道骨炼成将驭鹤,机心忘尽许盟鸥。dào gǔ liàn chéng jiāng yù hè,jī xīn wàng jǐn xǔ méng ōu。
庭馀松菊开三径,宅近烟霞老一邱。tíng yú sōng jú kāi sān jìng,zhái jìn yān xiá lǎo yī qiū。
欲挹清标无处所,空从尘外想风流。yù yì qīng biāo wú chù suǒ,kōng cóng chén wài xiǎng fēng liú。

送林元培水部还朝

李孙宸

酒垆曾共醉春明,次第归骖五石城。jiǔ lú céng gòng zuì chūn míng,cì dì guī cān wǔ shí chéng。
丘壑我仍淹痼疾,皇华君已迫严程。qiū hè wǒ réng yān gù jí,huáng huá jūn yǐ pò yán chéng。
星垂大漠双龙拂,冰泮黄河画鹢轻。xīng chuí dà mò shuāng lóng fú,bīng pàn huáng hé huà yì qīng。
最是诗情称水部,彩毫还待赋西京。zuì shì shī qíng chēng shuǐ bù,cǎi háo hái dài fù xī jīng。

过何似公园亭

李孙宸

为园墙东清心客,春事犹及与客吟。wèi yuán qiáng dōng qīng xīn kè,chūn shì yóu jí yǔ kè yín。
新径移花植千本,隔墙借树高十寻。xīn jìng yí huā zhí qiān běn,gé qiáng jiè shù gāo shí xún。
月池共爱好夜色,风林如欲逗春阴。yuè chí gòng ài hǎo yè sè,fēng lín rú yù dòu chūn yīn。
落落对尔多古意,流连沉醉忘更深。luò luò duì ěr duō gǔ yì,liú lián chén zuì wàng gèng shēn。

送曾元鲁恤刑两浙还朝

李孙宸

含香几载白云司,钦恤还乘四牡騑。hán xiāng jǐ zài bái yún sī,qīn xù hái chéng sì mǔ fēi。
天地解时雷作雨,君王爱日网开围。tiān dì jiě shí léi zuò yǔ,jūn wáng ài rì wǎng kāi wéi。
书探禹穴千秋秘,奏入虞廷五色辉。shū tàn yǔ xué qiān qiū mì,zòu rù yú tíng wǔ sè huī。
云路故人看藉甚,未妨樗散久渔矶。yún lù gù rén kàn jí shén,wèi fáng chū sàn jiǔ yú jī。

送臧方伯升宁夏巡抚

李孙宸

几年方岳领诸侯,简命新承帝宠优。jǐ nián fāng yuè lǐng zhū hóu,jiǎn mìng xīn chéng dì chǒng yōu。
三辅云山瞻喜色,九边烽火待持筹。sān fǔ yún shān zhān xǐ sè,jiǔ biān fēng huǒ dài chí chóu。
岩廊肯恤千思咏,锁钥还劳嵩目忧。yán láng kěn xù qiān sī yǒng,suǒ yào hái láo sōng mù yōu。
独有腐儒丘壑癖,赠君空自揽吴钩。dú yǒu fǔ rú qiū hè pǐ,zèng jūn kōng zì lǎn wú gōu。

送臧方伯升宁夏巡抚

李孙宸

归来习懒谢逢迎,一送君侯画轼行。guī lái xí lǎn xiè féng yíng,yī sòng jūn hóu huà shì xíng。
掌上莲花开泰华,匣中龙剑出丰城。zhǎng shàng lián huā kāi tài huá,xiá zhōng lóng jiàn chū fēng chéng。
笳声夜散榆林燧,柏府秋高细柳营。jiā shēng yè sàn yú lín suì,bǎi fǔ qiū gāo xì liǔ yíng。
拊髀久知劳圣主,即看韩范播威名。fǔ bì jiǔ zhī láo shèng zhǔ,jí kàn hán fàn bō wēi míng。

王明府生日

李孙宸

郎星初耀粤江涯,令尹关前紫气赊。láng xīng chū yào yuè jiāng yá,lìng yǐn guān qián zǐ qì shē。
赋就春深岐海锦,望来标建赤城霞。fù jiù chūn shēn qí hǎi jǐn,wàng lái biāo jiàn chì chéng xiá。
白云近荐安期枣,丹灶长邻葛令砂。bái yún jìn jiàn ān qī zǎo,dān zào zhǎng lín gé lìng shā。
未遣双凫天上去,暂从冰署醉莲花。wèi qiǎn shuāng fú tiān shàng qù,zàn cóng bīng shǔ zuì lián huā。

建霞楼前盘中白莲花带绿色采贻国开伍子异之曰佛家有青莲仙家有碧莲何来此绿莲花也次日伍子过又抽一花则又白如雪或红如朱叠瓣相间有一瓣而中分红白者花神之变幻极矣各赋一诗

李孙宸

青莲西士碧莲仙,几向人间见此莲。qīng lián xī shì bì lián xiān,jǐ xiàng rén jiān jiàn cǐ lián。
杂佩半含苍玉色,裁霞中界雪花妍。zá pèi bàn hán cāng yù sè,cái xiá zhōng jiè xuě huā yán。
并头漫纪元嘉代,千叶虚传太华巅。bìng tóu màn jì yuán jiā dài,qiān yè xū chuán tài huá diān。
欲制衣裳贻楚客,恐令颜色妒芳荃。yù zhì yī shang yí chǔ kè,kǒng lìng yán sè dù fāng quán。

夏日园居偶成效长庆体

李孙宸

此身消受觉无多,何用劳劳逐世波。cǐ shēn xiāo shòu jué wú duō,hé yòng láo láo zhú shì bō。
日饭两升嫌过饱,晚斟三盏适微酡。rì fàn liǎng shēng xián guò bǎo,wǎn zhēn sān zhǎn shì wēi tuó。
行随竹下宁须杖,听到枝头亦当歌。xíng suí zhú xià níng xū zhàng,tīng dào zhī tóu yì dāng gē。
独有顽儿不解事,随人犹赴孝廉科。dú yǒu wán ér bù jiě shì,suí rén yóu fù xiào lián kē。

夏日园居偶成效长庆体

李孙宸

北窗复得傲羲皇,入夏园林日渐长。běi chuāng fù dé ào xī huáng,rù xià yuán lín rì jiàn zhǎng。
寥寂每因得句破,多闲犹觉种花忙。liáo jì měi yīn dé jù pò,duō xián yóu jué zhǒng huā máng。
时开异卉夸为圃,便向同声索和章。shí kāi yì huì kuā wèi pǔ,biàn xiàng tóng shēng suǒ hé zhāng。
莫问升沉身外事,邯郸吾已熟黄梁。mò wèn shēng chén shēn wài shì,hán dān wú yǐ shú huáng liáng。

中秋先一夕浮邱社集同黎君选传贞父陶摇光何龙友彭伯时戴安仲从弟代骧赋

李孙宸

白社分携忆岁时,招邀此地即蓬池。bái shè fēn xié yì suì shí,zhāo yāo cǐ dì jí péng chí。
山家几变仙灵在,秋色将分鸟鹊知。shān jiā jǐ biàn xiān líng zài,qiū sè jiāng fēn niǎo què zhī。
大药不传丹灶火,远心应共白云期。dà yào bù chuán dān zào huǒ,yuǎn xīn yīng gòng bái yún qī。
清光容易留杯底,肯惜更阑席更移。qīng guāng róng yì liú bēi dǐ,kěn xī gèng lán xí gèng yí。

送冼觐之任武昌

李孙宸

五羊西望古荆州,此去褰帷亦壮游。wǔ yáng xī wàng gǔ jīng zhōu,cǐ qù qiān wéi yì zhuàng yóu。
几载理曹瞻执法,一麾江汉想登楼。jǐ zài lǐ cáo zhān zhí fǎ,yī huī jiāng hàn xiǎng dēng lóu。
主恩卧治原非薄,时事论兵待借筹。zhǔ ēn wò zhì yuán fēi báo,shí shì lùn bīng dài jiè chóu。
身系安危公等在,可容樗散老丹邱。shēn xì ān wēi gōng děng zài,kě róng chū sàn lǎo dān qiū。

送张君弼大参捧贺

李孙宸

六月天南暑雨收,嵩呼万里觐宸旒。liù yuè tiān nán shǔ yǔ shōu,sōng hū wàn lǐ jìn chén liú。
玉盘可更承仙露,绛帻将无报晓筹。yù pán kě gèng chéng xiān lù,jiàng zé jiāng wú bào xiǎo chóu。
北极衣裳垂五位,曲江金鉴上千秋。běi jí yī shang chuí wǔ wèi,qū jiāng jīn jiàn shàng qiān qiū。
悬知九列还虚左,朝罢新恩出凤楼。xuán zhī jiǔ liè hái xū zuǒ,cháo bà xīn ēn chū fèng lóu。

寄讯欧子建邓伯乔伍国开三子下第

李孙宸

相将鹏翮起天池,怪底图南有后期。xiāng jiāng péng hé qǐ tiān chí,guài dǐ tú nán yǒu hòu qī。
吾道未堪歌凤日,秋风不那忆鲈时。wú dào wèi kān gē fèng rì,qiū fēng bù nà yì lú shí。
怀中白璧投曾否,梦里黄梁熟转疑。huái zhōng bái bì tóu céng fǒu,mèng lǐ huáng liáng shú zhuǎn yí。
早晚江村丛桂发,可能同擘小山枝。zǎo wǎn jiāng cūn cóng guì fā,kě néng tóng bāi xiǎo shān zhī。