古诗词

鳌顶云峰

李孙宸

君不闻渤海之东几万里,大壑之下深无底。jūn bù wén bó hǎi zhī dōng jǐ wàn lǐ,dà hè zhī xià shēn wú dǐ。
五山上下随波摇,巨鳌戴之始列峙。wǔ shān shàng xià suí bō yáo,jù áo dài zhī shǐ liè zhì。
龙伯大人太无聊,举足一钓连六鳌。lóng bó dà rén tài wú liáo,jǔ zú yī diào lián liù áo。
六鳌移住关山下,擎出仙山万仞高。liù áo yí zhù guān shān xià,qíng chū xiān shān wàn rèn gāo。
仙山万仞表灵胜,峰峦奇绝非人境。xiān shān wàn rèn biǎo líng shèng,fēng luán qí jué fēi rén jìng。
丹炉一秘几千秋,时出白云相掩映。dān lú yī mì jǐ qiān qiū,shí chū bái yún xiāng yǎn yìng。
中有仙人学驻颜,曾为云云施人寰。zhōng yǒu xiān rén xué zhù yán,céng wèi yún yún shī rén huán。
鳌柱大明擎日月,功成拂衣归故山。áo zhù dà míng qíng rì yuè,gōng chéng fú yī guī gù shān。
只今秋风渐长秋山蕨,丹枫白云几起忽。zhǐ jīn qiū fēng jiàn zhǎng qiū shān jué,dān fēng bái yún jǐ qǐ hū。
西母时传周穆谣,居人但解自怡悦。xī mǔ shí chuán zhōu mù yáo,jū rén dàn jiě zì yí yuè。
白云岁岁自鳌峰,圣朝何用侈登封。bái yún suì suì zì áo fēng,shèng cháo hé yòng chǐ dēng fēng。
老相未教云卧稳,更看风雨促从龙。lǎo xiāng wèi jiào yún wò wěn,gèng kàn fēng yǔ cù cóng lóng。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

游九龙洞

李孙宸

层层磴道上淩空,气结真龙别有宫。céng céng dèng dào shàng líng kōng,qì jié zhēn lóng bié yǒu gōng。
幻出峰峦天上下,閟开岩洞各西东。huàn chū fēng luán tiān shàng xià,bì kāi yán dòng gè xī dōng。
瀑帘竟日纷鸣雨,鹤驭何年稳御风。pù lián jìng rì fēn míng yǔ,hè yù hé nián wěn yù fēng。
向夕息徒无处所,山家应在白云中。xiàng xī xī tú wú chù suǒ,shān jiā yīng zài bái yún zhōng。

山中赠彭伯时兼索其为图西樵游巷

李孙宸

夫君风雅擅词场,山水情兼胜具强。fū jūn fēng yǎ shàn cí chǎng,shān shuǐ qíng jiān shèng jù qiáng。
埋照阮公原鉴识,餐霞中散是清狂。mái zhào ruǎn gōng yuán jiàn shí,cān xiá zhōng sàn shì qīng kuáng。
琴心雪调寒相和,画里诗情写更长。qín xīn xuě diào hán xiāng hé,huà lǐ shī qíng xiě gèng zhǎng。
为简烟霞归素巷,不须身恋白云乡。wèi jiǎn yān xiá guī sù xiàng,bù xū shēn liàn bái yún xiāng。

喷玉岩

李孙宸

一路沿溪听水声,寻来偏称看山情。yī lù yán xī tīng shuǐ shēng,xún lái piān chēng kàn shān qíng。
巨灵不记何年辟,乌利空传白日升。jù líng bù jì hé nián pì,wū lì kōng chuán bái rì shēng。
始识神仙真洞府,别开天地见虚明。shǐ shí shén xiān zhēn dòng fǔ,bié kāi tiān dì jiàn xū míng。
瀑泉晚潴深潭黑,恐跃蛟龙驾雾行。pù quán wǎn zhū shēn tán hēi,kǒng yuè jiāo lóng jià wù xíng。

戴公纶彭伯时李烟客三子先归与伍国开有开扶醉夜起送出云路村头怅然赋别

李孙宸

看山期久住山乡,怪底青山有别忙。kàn shān qī jiǔ zhù shān xiāng,guài dǐ qīng shān yǒu bié máng。
野旷乱松作风雨,夜寒清露满衣裳。yě kuàng luàn sōng zuò fēng yǔ,yè hán qīng lù mǎn yī shang。
任拚去住孤云迹,恨照分携素月光。rèn pàn qù zhù gū yún jì,hèn zhào fēn xié sù yuè guāng。
残醉未醒天未曙,鸡声茅屋几家霜。cán zuì wèi xǐng tiān wèi shǔ,jī shēng máo wū jǐ jiā shuāng。

樵归欧子建书来见讯以予不约偕游为恨赋此谢之兼期见访

李孙宸

丘壑归来意独存,孤云野鹤共飞翻。qiū hè guī lái yì dú cún,gū yún yě hè gòng fēi fān。
岂缘丛桂歌招隐,偶见桃花便问源。qǐ yuán cóng guì gē zhāo yǐn,ǒu jiàn táo huā biàn wèn yuán。
世累暂凭游屐遣,幽期还待社莲论。shì lèi zàn píng yóu jī qiǎn,yōu qī hái dài shè lián lùn。
一区未谢人间世,春水君能访荜门。yī qū wèi xiè rén jiān shì,chūn shuǐ jūn néng fǎng bì mén。

五羊诸子招饯留别

李孙宸

忆从谢病去长安,五见江南芳蕙残。yì cóng xiè bìng qù zhǎng ān,wǔ jiàn jiāng nán fāng huì cán。
一出未应为小草,同心空自惜如兰。yī chū wèi yīng wèi xiǎo cǎo,tóng xīn kōng zì xī rú lán。
尊开子夜仍灯宴,歌有阳春破暮寒。zūn kāi zi yè réng dēng yàn,gē yǒu yáng chūn pò mù hán。
何日离亭无送别,可能词客满江干。hé rì lí tíng wú sòng bié,kě néng cí kè mǎn jiāng gàn。

春日王侍御君衡招同韩孝廉孟郁饯别珠江晚移舟重酌海印东楼席上分赋得更渔二字

李孙宸

三年岭海见澄清,多暇还深恋别情。sān nián lǐng hǎi jiàn chéng qīng,duō xiá hái shēn liàn bié qíng。
风采君元千法象,才华吾愧梦长庚。fēng cǎi jūn yuán qiān fǎ xiàng,cái huá wú kuì mèng zhǎng gēng。
潮生岛屿千帆转,日暖烟花万壑明。cháo shēng dǎo yǔ qiān fān zhuǎn,rì nuǎn yān huā wàn hè míng。
春服莫疑成太早,阳春先自和歌声。chūn fú mò yí chéng tài zǎo,yáng chūn xiān zì hé gē shēng。

春日王侍御君衡招同韩孝廉孟郁饯别珠江晚移舟重酌海印东楼席上分赋得更渔二字

李孙宸

久从湖海乱樵渔,乍别烟霞思未舒。jiǔ cóng hú hǎi luàn qiáo yú,zhà bié yān xiá sī wèi shū。
愧向社莲论小草,漫劳骢马秣征车。kuì xiàng shè lián lùn xiǎo cǎo,màn láo cōng mǎ mò zhēng chē。
春流鼓棹搴芳杜,夜月登楼啸绮疏。chūn liú gǔ zhào qiān fāng dù,yè yuè dēng lóu xiào qǐ shū。
胜会千秋良不易,可能杯酒不踟蹰。shèng huì qiān qiū liáng bù yì,kě néng bēi jiǔ bù chí chú。

席上次韵答王侍御赠别

李孙宸

半壁东南一柱支,三年按部入瓜期。bàn bì dōng nán yī zhù zhī,sān nián àn bù rù guā qī。
芾棠南国真千古,鸣凤朝阳又一时。fèi táng nán guó zhēn qiān gǔ,míng fèng cháo yáng yòu yī shí。
望里烟云浮玉阙,帆前春色满江湄。wàng lǐ yān yún fú yù quē,fān qián chūn sè mǎn jiāng méi。
霜威未少澄清意,得和阳春是我私。shuāng wēi wèi shǎo chéng qīng yì,dé hé yáng chūn shì wǒ sī。

石门留别五弟

李孙宸

归来姜被正依依,惜别珠江又落晖。guī lái jiāng bèi zhèng yī yī,xī bié zhū jiāng yòu luò huī。
自笑味同鸡肋恋,却令人异雁行归。zì xiào wèi tóng jī lē liàn,què lìng rén yì yàn xíng guī。
诗中梦草愁俱远,客里看云泪易挥。shī zhōng mèng cǎo chóu jù yuǎn,kè lǐ kàn yún lèi yì huī。
豫约他年春酒熟,劝酬相待未相违。yù yuē tā nián chūn jiǔ shú,quàn chóu xiāng dài wèi xiāng wéi。

石门留示珍奇两儿

李孙宸

汝父南归岁五新,汝仍黄吻未成人。rǔ fù nán guī suì wǔ xīn,rǔ réng huáng wěn wèi chéng rén。
官怜薄禄耕难代,架有残编业岂贫。guān lián báo lù gēng nán dài,jià yǒu cán biān yè qǐ pín。
匹马渐销庾岭雪,双龙遥指帝城春。pǐ mǎ jiàn xiāo yǔ lǐng xuě,shuāng lóng yáo zhǐ dì chéng chūn。
疏慵报国非吾事,谁为联翩起后尘。shū yōng bào guó fēi wú shì,shuí wèi lián piān qǐ hòu chén。

予壬子岁过峡山正当冲圯兹出山重过阻风两日获登焉胜迹多新颇复旧观则邑人朱惟四所捐赀也朱与予别亦十年馀矣留题二首

李孙宸

十载名山旧试登,兹来重得策枯藤。shí zài míng shān jiù shì dēng,zī lái zhòng dé cè kū téng。
漫怜剑气分难合,且喜山灵废复兴。màn lián jiàn qì fēn nán hé,qiě xǐ shān líng fèi fù xīng。
古洞花深驯野鹿,上方钟罢卧闲僧。gǔ dòng huā shēn xùn yě lù,shàng fāng zhōng bà wò xián sēng。
天边极目飞黄鹤,帝子云中第几层。tiān biān jí mù fēi huáng hè,dì zi yún zhōng dì jǐ céng。

予壬子岁过峡山正当冲圯兹出山重过阻风两日获登焉胜迹多新颇复旧观则邑人朱惟四所捐赀也朱与予别亦十年馀矣留题二首

李孙宸

石尤风急驻兰桡,两夜扁舟独听潮。shí yóu fēng jí zhù lán ráo,liǎng yè biǎn zhōu dú tīng cháo。
山水生来元有分,云霞天际忽相招。shān shuǐ shēng lái yuán yǒu fēn,yún xiá tiān jì hū xiāng zhāo。
风归羽驾闻环佩,峡约江声咽洞箫。fēng guī yǔ jià wén huán pèi,xiá yuē jiāng shēng yàn dòng xiāo。
未信出山为小草,随缘何地不逍遥。wèi xìn chū shān wèi xiǎo cǎo,suí yuán hé dì bù xiāo yáo。

游峡山憩云樊书屋有怀朱惟四

李孙宸

闻说幽栖峡里峰,到来三径碧苔封。wén shuō yōu qī xiá lǐ fēng,dào lái sān jìng bì tái fēng。
疏林时见窥帘鸟,古洞空归听法龙。shū lín shí jiàn kuī lián niǎo,gǔ dòng kōng guī tīng fǎ lóng。
两度经游怜浪迹,十年交好恨萍踪。liǎng dù jīng yóu lián làng jì,shí nián jiāo hǎo hèn píng zōng。
知君尚有淩云赋,此地留将伴赤松。zhī jūn shàng yǒu líng yún fù,cǐ dì liú jiāng bàn chì sōng。

谒南华宿方丈

李孙宸

弭棹寻幽上翠微,人间宝地此应稀。mǐ zhào xún yōu shàng cuì wēi,rén jiān bǎo dì cǐ yīng xī。
偈从顿教参无树,灯自相传授有衣。jì cóng dùn jiào cān wú shù,dēng zì xiāng chuán shòu yǒu yī。
月满经堂僧入定,天清卓锡鹤俱飞。yuè mǎn jīng táng sēng rù dìng,tiān qīng zhuó xī hè jù fēi。
悠悠萍梗宁须问,暂借空门悟息机。yōu yōu píng gěng níng xū wèn,zàn jiè kōng mén wù xī jī。