古诗词

宿飞云顶放歌

李孙宸

绝巘邈无伦,罡风通上界。jué yǎn miǎo wú lún,gāng fēng tōng shàng jiè。
仙家鸡犬隔尘寰,物外烟霞开罨画。xiān jiā jī quǎn gé chén huán,wù wài yān xiá kāi yǎn huà。
我来红日下山阿,千山万山发光怪。wǒ lái hóng rì xià shān ā,qiān shān wàn shān fā guāng guài。
俯视长虹百道奔,峰峦四百如儿孙。fǔ shì zhǎng hóng bǎi dào bēn,fēng luán sì bǎi rú ér sūn。
金光玉乳相闪烁,一一倒景射天门。jīn guāng yù rǔ xiāng shǎn shuò,yī yī dào jǐng shè tiān mén。
神怪搜穷耳目换,耸身大诧天地昏。shén guài sōu qióng ěr mù huàn,sǒng shēn dà chà tiān dì hūn。
尘中讵肯轻回首,苍苍之色如可扪。chén zhōng jù kěn qīng huí shǒu,cāng cāng zhī sè rú kě mén。
奇石堪帏草堪席,余亦意尽聊偃息。qí shí kān wéi cǎo kān xí,yú yì yì jǐn liáo yǎn xī。
别有神游非梦游,子期鲍靓如相识。bié yǒu shén yóu fēi mèng yóu,zi qī bào jìng rú xiāng shí。
问子何事闹仙都,踏破飞云纷五色。wèn zi hé shì nào xiān dōu,tà pò fēi yún fēn wǔ sè。
稚川仙后谁复来,将子白日能生翼。zhì chuān xiān hòu shuí fù lái,jiāng zi bái rì néng shēng yì。
余谢身前本列真,谪向人间几度春。yú xiè shēn qián běn liè zhēn,zhé xiàng rén jiān jǐ dù chūn。
朝簪虽贵非所适,愿返三清礼玉宸。cháo zān suī guì fēi suǒ shì,yuàn fǎn sān qīng lǐ yù chén。
凭君指点来时路,相逢云水亦前因。píng jūn zhǐ diǎn lái shí lù,xiāng féng yún shuǐ yì qián yīn。
二真闻词颔而许,一笑解颜重致语。èr zhēn wén cí hàn ér xǔ,yī xiào jiě yán zhòng zhì yǔ。
之子无忘旧本根,花落水流终有处。zhī zi wú wàng jiù běn gēn,huā luò shuǐ liú zhōng yǒu chù。
再向阎浮了世缘,清浅蓬莱终待汝。zài xiàng yán fú le shì yuán,qīng qiǎn péng lái zhōng dài rǔ。
觉后相疑思未安,复惊海日涌红澜。jué hòu xiāng yí sī wèi ān,fù jīng hǎi rì yǒng hóng lán。
山腰四望犹昏黑,下界三更更未阑。shān yāo sì wàng yóu hūn hēi,xià jiè sān gèng gèng wèi lán。
因知俗骨予未了,山鹤一声天渐晓。yīn zhī sú gǔ yǔ wèi le,shān hè yī shēng tiān jiàn xiǎo。
强寻旧路再下山,赢得烟云衣袂绕。qiáng xún jiù lù zài xià shān,yíng dé yān yún yī mèi rào。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

贵池舟中中秋夜月

李孙宸

未秋先已期今夕,今夕清光岂等闲。wèi qiū xiān yǐ qī jīn xī,jīn xī qīng guāng qǐ děng xián。
野旷始知秋有色,人闲偏觉月相关。yě kuàng shǐ zhī qiū yǒu sè,rén xián piān jué yuè xiāng guān。
云边几字鸿声度,雾里一灯渔艇还。yún biān jǐ zì hóng shēng dù,wù lǐ yī dēng yú tǐng hái。
景物总供良夜赏,莫将留滞怨江山。jǐng wù zǒng gōng liáng yè shǎng,mò jiāng liú zhì yuàn jiāng shān。

贵池舟中中秋夜月

李孙宸

遥空万里净埃氛,几度菰芦起雁群。yáo kōng wàn lǐ jìng āi fēn,jǐ dù gū lú qǐ yàn qún。
海上月华原自别,夜深秋色已平分。hǎi shàng yuè huá yuán zì bié,yè shēn qiū sè yǐ píng fēn。
素娥秘殿虚灵药,仙侣幽期隔彩云。sù é mì diàn xū líng yào,xiān lǚ yōu qī gé cǎi yún。
此际清光人尽望,霓裳一曲许谁闻。cǐ jì qīng guāng rén jǐn wàng,ní shang yī qū xǔ shuí wén。

十六夜月

李孙宸

月好能留一夜清,还凭江海畅高情。yuè hǎo néng liú yī yè qīng,hái píng jiāng hǎi chàng gāo qíng。
轮亏天上何曾见,照向人间未减明。lún kuī tiān shàng hé céng jiàn,zhào xiàng rén jiān wèi jiǎn míng。
霜露气兼笳管发,关山影落雁鸿惊。shuāng lù qì jiān jiā guǎn fā,guān shān yǐng luò yàn hóng jīng。
欲知羁客愁多少,一夜孤舟白发生。yù zhī jī kè chóu duō shǎo,yī yè gū zhōu bái fā shēng。

十七夜月

李孙宸

秋色连宵隔凤城,羁人恋月转多情。qiū sè lián xiāo gé fèng chéng,jī rén liàn yuè zhuǎn duō qíng。
开尊少倩华灯待,倚槛旋看皓魄生。kāi zūn shǎo qiàn huá dēng dài,yǐ kǎn xuán kàn hào pò shēng。
红叶满江游子梦,碧云何处玉箫声。hóng yè mǎn jiāng yóu zi mèng,bì yún hé chù yù xiāo shēng。
风涛未定明朝事,便欲浮槎问太清。fēng tāo wèi dìng míng cháo shì,biàn yù fú chá wèn tài qīng。

十八夜月

李孙宸

银汉无声玉露漙,扁舟夜夜水云宽。yín hàn wú shēng yù lù tuán,biǎn zhōu yè yè shuǐ yún kuān。
三分素魄轮初减,万里清江照未残。sān fēn sù pò lún chū jiǎn,wàn lǐ qīng jiāng zhào wèi cán。
橘柚岂忘乡国思,松醪能续弟兄欢。jú yòu qǐ wàng xiāng guó sī,sōng láo néng xù dì xiōng huān。
不知秋色还深浅,几夕西风木叶丹。bù zhī qiū sè hái shēn qiǎn,jǐ xī xī fēng mù yè dān。

送黄逢永之当阳司谕

李孙宸

十年彩笔冠词场,却领青毡入楚乡。shí nián cǎi bǐ guān cí chǎng,què lǐng qīng zhān rù chǔ xiāng。
雨雪乍怜今日别,关山先念异时望。yǔ xuě zhà lián jīn rì bié,guān shān xiān niàn yì shí wàng。
登台定奏雄风赋,怀古重歌白雪章。dēng tái dìng zòu xióng fēng fù,huái gǔ zhòng gē bái xuě zhāng。
知是肃皇汤沐地,千秋王气满宫墙。zhī shì sù huáng tāng mù dì,qiān qiū wáng qì mǎn gōng qiáng。

汤母六十

李孙宸

长夏荆溪敞寿筵,斗坛西望礼群仙。zhǎng xià jīng xī chǎng shòu yán,dòu tán xī wàng lǐ qún xiān。
萱明白发光垂地,锦作斑衣赐自天。xuān míng bái fā guāng chuí dì,jǐn zuò bān yī cì zì tiān。
荐有蟠桃来石洞,馔供江鲤出金泉。jiàn yǒu pán táo lái shí dòng,zhuàn gōng jiāng lǐ chū jīn quán。
钟山子舍春同远,几部铙歌琅管传。zhōng shān zi shě chūn tóng yuǎn,jǐ bù náo gē láng guǎn chuán。

赠朱瞻御都阃

李孙宸

六郡韬钤若个优,还从经术擢名流。liù jùn tāo qián ruò gè yōu,hái cóng jīng shù zhuó míng liú。
长缨不负山东妙,高第居然金殿头。zhǎng yīng bù fù shān dōng miào,gāo dì jū rán jīn diàn tóu。
释褐便赝专阃寄,登坛坐见瘴烟收。shì hè biàn yàn zhuān kǔn jì,dēng tán zuò jiàn zhàng yān shōu。
高皇汤沐歌风地,组练光寒万里秋。gāo huáng tāng mù gē fēng dì,zǔ liàn guāng hán wàn lǐ qiū。

用韵答黎君选兼送其之任潮阳

李孙宸

春风花柳散河桥,远棹初停雪欲销。chūn fēng huā liǔ sàn hé qiáo,yuǎn zhào chū tíng xuě yù xiāo。
千里乍逢疑聚梗,一官无定类栖鹩。qiān lǐ zhà féng yí jù gěng,yī guān wú dìng lèi qī liáo。
雄文重见溪鱼徙,雅望还同北斗标。xióng wén zhòng jiàn xī yú xǐ,yǎ wàng hái tóng běi dòu biāo。
华发分携能不念,尺书未远石城潮。huá fā fēn xié néng bù niàn,chǐ shū wèi yuǎn shí chéng cháo。

送区宪副捧贺事竣还粤

李孙宸

忆从文酒散燕京,几咏蒹葭未寄情。yì cóng wén jiǔ sàn yàn jīng,jǐ yǒng jiān jiā wèi jì qíng。
北阙重来新献寿,南枝偏恋旧同盟。běi quē zhòng lái xīn xiàn shòu,nán zhī piān liàn jiù tóng méng。
花将弄蕊催愁发,柳未成丝亦赠行。huā jiāng nòng ruǐ cuī chóu fā,liǔ wèi chéng sī yì zèng xíng。
高第只今需内简,肯容重袭桂江蘅。gāo dì zhǐ jīn xū nèi jiǎn,kěn róng zhòng xí guì jiāng héng。

重阳兖州道中

李孙宸

小雨寒生九月天,客裳沾洒思翛然。xiǎo yǔ hán shēng jiǔ yuè tiān,kè shang zhān sǎ sī xiāo rán。
秋于行路偏逢好,赋儗登高何处传。qiū yú xíng lù piān féng hǎo,fù nǐ dēng gāo hé chù chuán。
荷芰霜残犹浥露,柳条冬近暂为烟。hé jì shuāng cán yóu yì lù,liǔ tiáo dōng jìn zàn wèi yān。
不知三径荒芜后,尚有黄花几朵妍。bù zhī sān jìng huāng wú hòu,shàng yǒu huáng huā jǐ duǒ yán。

晚雨

李孙宸

酷热长安罢送迎,纤纤一雨晚风轻。kù rè zhǎng ān bà sòng yíng,xiān xiān yī yǔ wǎn fēng qīng。
当窗竹叶回残绿,照眼榴花依旧明。dāng chuāng zhú yè huí cán lǜ,zhào yǎn liú huā yī jiù míng。
尚喜庭稀案牍事,差嫌门近殿呵声。shàng xǐ tíng xī àn dú shì,chà xián mén jìn diàn hē shēng。
半酣睡去月初上,枕簟微凉梦亦成。bàn hān shuì qù yuè chū shàng,zhěn diàn wēi liáng mèng yì chéng。

赠别黎美周南还

李孙宸

白下朝来鹊噪阗,石城俄系孝廉船。bái xià cháo lái què zào tián,shí chéng é xì xiào lián chuán。
十年旧德河山邈,一日通家意气先。shí nián jiù dé hé shān miǎo,yī rì tōng jiā yì qì xiān。
彻骨总无凡格韵,行囊惟有近诗篇。chè gǔ zǒng wú fán gé yùn,xíng náng wéi yǒu jìn shī piān。
衰迟送别非闲事,不尽停云思黯然。shuāi chí sòng bié fēi xián shì,bù jǐn tíng yún sī àn rán。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

春到园林著几丛,春光俄在有无中。chūn dào yuán lín zhù jǐ cóng,chūn guāng é zài yǒu wú zhōng。
成阴易满千围绿,有恨难留一点红。chéng yīn yì mǎn qiān wéi lǜ,yǒu hèn nán liú yī diǎn hóng。
天女散来都不著,封姨庇后已归空。tiān nǚ sàn lái dōu bù zhù,fēng yí bì hòu yǐ guī kōng。
所经节候成追忆,二十四番花信风。suǒ jīng jié hòu chéng zhuī yì,èr shí sì fān huā xìn fēng。

唐操江落花诗三十首李临淮先有属和余兴不自已遂悉次其韵一东

李孙宸

澹妆一自谢华浓,膏沐非无不为容。dàn zhuāng yī zì xiè huá nóng,gāo mù fēi wú bù wèi róng。
早识飘残今日雨,何如采去昨朝蜂。zǎo shí piāo cán jīn rì yǔ,hé rú cǎi qù zuó cháo fēng。
寥寥锦瑟三千户,寂寂阑干十二重。liáo liáo jǐn sè sān qiān hù,jì jì lán gàn shí èr zhòng。
他日芳魂纵可托,因缘无处觅前踪。tā rì fāng hún zòng kě tuō,yīn yuán wú chù mì qián zōng。