古诗词

宿飞云顶放歌

李孙宸

绝巘邈无伦,罡风通上界。jué yǎn miǎo wú lún,gāng fēng tōng shàng jiè。
仙家鸡犬隔尘寰,物外烟霞开罨画。xiān jiā jī quǎn gé chén huán,wù wài yān xiá kāi yǎn huà。
我来红日下山阿,千山万山发光怪。wǒ lái hóng rì xià shān ā,qiān shān wàn shān fā guāng guài。
俯视长虹百道奔,峰峦四百如儿孙。fǔ shì zhǎng hóng bǎi dào bēn,fēng luán sì bǎi rú ér sūn。
金光玉乳相闪烁,一一倒景射天门。jīn guāng yù rǔ xiāng shǎn shuò,yī yī dào jǐng shè tiān mén。
神怪搜穷耳目换,耸身大诧天地昏。shén guài sōu qióng ěr mù huàn,sǒng shēn dà chà tiān dì hūn。
尘中讵肯轻回首,苍苍之色如可扪。chén zhōng jù kěn qīng huí shǒu,cāng cāng zhī sè rú kě mén。
奇石堪帏草堪席,余亦意尽聊偃息。qí shí kān wéi cǎo kān xí,yú yì yì jǐn liáo yǎn xī。
别有神游非梦游,子期鲍靓如相识。bié yǒu shén yóu fēi mèng yóu,zi qī bào jìng rú xiāng shí。
问子何事闹仙都,踏破飞云纷五色。wèn zi hé shì nào xiān dōu,tà pò fēi yún fēn wǔ sè。
稚川仙后谁复来,将子白日能生翼。zhì chuān xiān hòu shuí fù lái,jiāng zi bái rì néng shēng yì。
余谢身前本列真,谪向人间几度春。yú xiè shēn qián běn liè zhēn,zhé xiàng rén jiān jǐ dù chūn。
朝簪虽贵非所适,愿返三清礼玉宸。cháo zān suī guì fēi suǒ shì,yuàn fǎn sān qīng lǐ yù chén。
凭君指点来时路,相逢云水亦前因。píng jūn zhǐ diǎn lái shí lù,xiāng féng yún shuǐ yì qián yīn。
二真闻词颔而许,一笑解颜重致语。èr zhēn wén cí hàn ér xǔ,yī xiào jiě yán zhòng zhì yǔ。
之子无忘旧本根,花落水流终有处。zhī zi wú wàng jiù běn gēn,huā luò shuǐ liú zhōng yǒu chù。
再向阎浮了世缘,清浅蓬莱终待汝。zài xiàng yán fú le shì yuán,qīng qiǎn péng lái zhōng dài rǔ。
觉后相疑思未安,复惊海日涌红澜。jué hòu xiāng yí sī wèi ān,fù jīng hǎi rì yǒng hóng lán。
山腰四望犹昏黑,下界三更更未阑。shān yāo sì wàng yóu hūn hēi,xià jiè sān gèng gèng wèi lán。
因知俗骨予未了,山鹤一声天渐晓。yīn zhī sú gǔ yǔ wèi le,shān hè yī shēng tiān jiàn xiǎo。
强寻旧路再下山,赢得烟云衣袂绕。qiáng xún jiù lù zài xià shān,yíng dé yān yún yī mèi rào。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

黄逢一得请还粤同曾元鲁过宿话别

李孙宸

己恨分携促,还能此夜亲。jǐ hèn fēn xié cù,hái néng cǐ yè qīn。
因谈乡国事,悔作宦游人。yīn tán xiāng guó shì,huǐ zuò huàn yóu rén。
雁掠征帆度,花迎候馆新。yàn lüè zhēng fān dù,huā yíng hòu guǎn xīn。
都门明日道,去住各酸辛。dōu mén míng rì dào,qù zhù gè suān xīn。

黄逢一得请还粤同曾元鲁过宿话别

李孙宸

萍梗真无定,天涯又一时。píng gěng zhēn wú dìng,tiān yá yòu yī shí。
词人共清夜,归客况临岐。cí rén gòng qīng yè,guī kè kuàng lín qí。
横被情偏洽,听鸡梦屡迟。héng bèi qíng piān qià,tīng jī mèng lǚ chí。
话深天渐曙,谁忍听歌骊。huà shēn tiān jiàn shǔ,shuí rěn tīng gē lí。

雪竹

李孙宸

爱尔便娟质,还堪共岁寒。ài ěr biàn juān zhì,hái kān gòng suì hán。
湘妃珠积泪,云母玉为冠。xiāng fēi zhū jī lèi,yún mǔ yù wèi guān。
直节淩寒易,清标傅粉难。zhí jié líng hán yì,qīng biāo fù fěn nán。
王猷恋幽赏,曾否剡溪看。wáng yóu liàn yōu shǎng,céng fǒu shàn xī kàn。

雪竹

李孙宸

戛戛鸣残雨,漪漪傲晓阳。jiá jiá míng cán yǔ,yī yī ào xiǎo yáng。
宋人失玉叶,梁苑有霓裳。sòng rén shī yù yè,liáng yuàn yǒu ní shang。
扫月寒相映,淩烟黛罩光。sǎo yuè hán xiāng yìng,líng yān dài zhào guāng。
他时郢客曲,应入凤萧长。tā shí yǐng kè qū,yīng rù fèng xiāo zhǎng。

明月照积雪

李孙宸

千门矜瑞雪,一镜映寒空。qiān mén jīn ruì xuě,yī jìng yìng hán kōng。
世界玲珑里,云山清净中。shì jiè líng lóng lǐ,yún shān qīng jìng zhōng。
交辉逼庭树,隐耀入帘栊。jiāo huī bī tíng shù,yǐn yào rù lián lóng。
此夕怀乡国,应迷度岭鸿。cǐ xī huái xiāng guó,yīng mí dù lǐng hóng。

明月照积雪

李孙宸

阶前纷六出,岂落广寒花。jiē qián fēn liù chū,qǐ luò guǎng hán huā。
自照金茎色,平连玉塞沙。zì zhào jīn jīng sè,píng lián yù sāi shā。
近梅神共媚,浮练影俱斜。jìn méi shén gòng mèi,fú liàn yǐng jù xié。
欲拟阳春曲,霓裳未可夸。yù nǐ yáng chūn qū,ní shang wèi kě kuā。

送金德润出宰江阴

李孙宸

送君初出宰,万树发春萌。sòng jūn chū chū zǎi,wàn shù fā chūn méng。
柳色辞寒浅,桃花到县明。liǔ sè cí hán qiǎn,táo huā dào xiàn míng。
庭阴闲吏事,溪水入琴声。tíng yīn xián lì shì,xī shuǐ rù qín shēng。
只恐朝天日,难为借冠情。zhǐ kǒng cháo tiān rì,nán wèi jiè guān qíng。

署中杂咏

李孙宸

自窃蓬瀛籍,长违丘壑年。zì qiè péng yíng jí,zhǎng wéi qiū hè nián。
宦途虽险仄,冰署少攀缘。huàn tú suī xiǎn zè,bīng shǔ shǎo pān yuán。
紬书迎牖旭,载笔傍炉烟。chóu shū yíng yǒu xù,zài bǐ bàng lú yān。
迂拙真可补,还谈碣石天。yū zhuō zhēn kě bǔ,hái tán jié shí tiān。

署中杂咏

李孙宸

明时虽释褐,束带尚青袍。míng shí suī shì hè,shù dài shàng qīng páo。
稍便趋迎少,兼无簿领劳。shāo biàn qū yíng shǎo,jiān wú bù lǐng láo。
署连宫树密,坐对苑云高。shǔ lián gōng shù mì,zuò duì yuàn yún gāo。
自笑清华署,朝朝濡腐毫。zì xiào qīng huá shǔ,cháo cháo rú fǔ háo。

署中杂咏

李孙宸

青藜吹太乙,天禄有藏书。qīng lí chuī tài yǐ,tiān lù yǒu cáng shū。
秘欲探鸿宝,讹难辨鲁鱼。mì yù tàn hóng bǎo,é nán biàn lǔ yú。
文章惭卤莽,岁月感居诸。wén zhāng cán lǔ mǎng,suì yuè gǎn jū zhū。
相过同心友,高言间起予。xiāng guò tóng xīn yǒu,gāo yán jiān qǐ yǔ。

署中杂咏

李孙宸

清华供奉署,寂寞草玄庐。qīng huá gōng fèng shǔ,jì mò cǎo xuán lú。
簪绂吾何有,烟霞意未除。zān fú wú hé yǒu,yān xiá yì wèi chú。
清池花覆槛,白昼鸟窥书。qīng chí huā fù kǎn,bái zhòu niǎo kuī shū。
细捡囊中草,淩云愧不如。xì jiǎn náng zhōng cǎo,líng yún kuì bù rú。

过荏平县

李孙宸

故人为政地,四野足弦歌。gù rén wèi zhèng dì,sì yě zú xián gē。
租吏打门少,耕人驱犊多。zū lì dǎ mén shǎo,gēng rén qū dú duō。
花阴深卧阁,鹤径长垂萝。huā yīn shēn wò gé,hè jìng zhǎng chuí luó。
为问神仙宰,鸣琴意若何。wèi wèn shén xiān zǎi,míng qín yì ruò hé。

南还途次感怀

李孙宸

三载缁尘意,悠悠那可论。sān zài zī chén yì,yōu yōu nà kě lùn。
有官依玉署,无策献金门。yǒu guān yī yù shǔ,wú cè xiàn jīn mén。
暂适烟霞疾,难忘棫朴恩。zàn shì yān xiá jí,nán wàng yù pǔ ēn。
暮云千里色,天际一凭轩。mù yún qiān lǐ sè,tiān jì yī píng xuān。

南还途次感怀

李孙宸

往来关吏识,景物忆三年。wǎng lái guān lì shí,jǐng wù yì sān nián。
荣利应何有,行藏信自然。róng lì yīng hé yǒu,xíng cáng xìn zì rán。
马头冲毒热,徒驭饱风烟。mǎ tóu chōng dú rè,tú yù bǎo fēng yān。
计日乡园道,秋风鲈鲙边。jì rì xiāng yuán dào,qiū fēng lú kuài biān。

南还途次感怀

李孙宸

虚传韦杜曲,尺五去天居。xū chuán wéi dù qū,chǐ wǔ qù tiān jū。
近见丝纶府,还淹痛哭书。jìn jiàn sī lún fǔ,hái yān tòng kū shū。
帝阍呼不达,谏院席全虚。dì hūn hū bù dá,jiàn yuàn xí quán xū。
窈有处堂虑,无言杞国愚。yǎo yǒu chù táng lǜ,wú yán qǐ guó yú。
1118«2345678»