古诗词

赋得卫敬瑜妻为姚太史节母

李孙宸

兰蕙为芳柏为节,机杼盈霜襭盈月。lán huì wèi fāng bǎi wèi jié,jī zhù yíng shuāng xié yíng yuè。
卫家有妇年十馀,夫婿一朝成死别。wèi jiā yǒu fù nián shí yú,fū xù yī cháo chéng sǐ bié。
植来墓树尽连枝,岁月春秋屡改移。zhí lái mù shù jǐn lián zhī,suì yuè chūn qiū lǚ gǎi yí。
自去自来江上燕,年年还向屋梁飞。zì qù zì lái jiāng shàng yàn,nián nián hái xiàng wū liáng fēi。
生命不辰那复怨,偏栖并及飞来燕。shēng mìng bù chén nà fù yuàn,piān qī bìng jí fēi lái yàn。
含情相念转相怜,密意隔年传缕线。hán qíng xiāng niàn zhuǎn xiāng lián,mì yì gé nián chuán lǚ xiàn。
岂为酬恩感故人,由来匪石心难转。qǐ wèi chóu ēn gǎn gù rén,yóu lái fěi shí xīn nán zhuǎn。
卓哉妇义挺千秋,纲常道丧世悠悠。zhuó zāi fù yì tǐng qiān qiū,gāng cháng dào sàng shì yōu yōu。
谁似姚家生太史,母德岂但襄阳俦。shuí shì yáo jiā shēng tài shǐ,mǔ dé qǐ dàn xiāng yáng chóu。
二十稿砧亡,诸姑在乳哺。èr shí gǎo zhēn wáng,zhū gū zài rǔ bǔ。
非难地下从衰门悬一缕,艰虞况复百忧煎。fēi nán dì xià cóng shuāi mén xuán yī lǚ,jiān yú kuàng fù bǎi yōu jiān。
未亡之人当门户,茫茫谁为问穹苍。wèi wáng zhī rén dāng mén hù,máng máng shuí wèi wèn qióng cāng。
手鞠遗孤日正长,孤理遗编母理织。shǒu jū yí gū rì zhèng zhǎng,gū lǐ yí biān mǔ lǐ zhī。
相对寒檠夜未央,跳丸得似流光疾。xiāng duì hán qíng yè wèi yāng,tiào wán dé shì liú guāng jí。
四十馀年如一日,一朝太史振家声。sì shí yú nián rú yī rì,yī cháo tài shǐ zhèn jiā shēng。
天赉皇家作良弼,始知大贤奋迹自多奇。tiān lài huáng jiā zuò liáng bì,shǐ zhī dà xián fèn jì zì duō qí。
是母故能生是儿,鸿鹄育成苞凤彩,此志宁教燕雀知。shì mǔ gù néng shēng shì ér,hóng gǔ yù chéng bāo fèng cǎi,cǐ zhì níng jiào yàn què zhī。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

中秋后一日园亭闻蝉

李孙宸

荏苒秋过半,开尊坐暮林。rěn rǎn qiū guò bàn,kāi zūn zuò mù lín。
玄蝉衰柳外,作意送悲音。xuán chán shuāi liǔ wài,zuò yì sòng bēi yīn。
露冷声偏苦,风寒响易沈。lù lěng shēng piān kǔ,fēng hán xiǎng yì shěn。
听来翻自感,不那岁时心。tīng lái fān zì gǎn,bù nà suì shí xīn。

重游瑞虞龙友别业

李孙宸

十年一俯仰,兹地复同游。shí nián yī fǔ yǎng,zī dì fù tóng yóu。
偃蹇怜生事,萧条感素秋。yǎn jiǎn lián shēng shì,xiāo tiáo gǎn sù qiū。
新霜凋蕙草,寒雨散江鸥。xīn shuāng diāo huì cǎo,hán yǔ sàn jiāng ōu。
但惬丘中赏,宁悲白日流。dàn qiè qiū zhōng shǎng,níng bēi bái rì liú。

驼山寻梅重别俞氏兄弟

李孙宸

岁有梅花候,今年开独迟。suì yǒu méi huā hòu,jīn nián kāi dú chí。
长林犹带叶,冷蕊未盈枝。zhǎng lín yóu dài yè,lěng ruǐ wèi yíng zhī。
日暖蜂犹趁,林深鸟屡窥。rì nuǎn fēng yóu chèn,lín shēn niǎo lǚ kuī。
归人不可住,攀折有馀思。guī rén bù kě zhù,pān zhé yǒu yú sī。

元旦楼中早起

李孙宸

绕槛林霏雾,当窗山送霞。rào kǎn lín fēi wù,dāng chuāng shān sòng xiá。
真疑瑶树长,手自掇三花。zhēn yí yáo shù zhǎng,shǒu zì duō sān huā。
日月催人事,烟云换岁华。rì yuè cuī rén shì,yān yún huàn suì huá。
呼童荐椒酒,春意在吾家。hū tóng jiàn jiāo jiǔ,chūn yì zài wú jiā。

晚泊西南驿

李孙宸

行程悬万里,傍晚一停桡。xíng chéng xuán wàn lǐ,bàng wǎn yī tíng ráo。
驿号西南古,人怜岐路遥。yì hào xī nán gǔ,rén lián qí lù yáo。
冷风侵短褐,新月涌初潮。lěng fēng qīn duǎn hè,xīn yuè yǒng chū cháo。
去去庾关近,梅香早己飘。qù qù yǔ guān jìn,méi xiāng zǎo jǐ piāo。

谒南华

李孙宸

宝地烟霞辟,西天法界开。bǎo dì yān xiá pì,xī tiān fǎ jiè kāi。
谁知偕计日,得及谒师来。shuí zhī xié jì rì,dé jí yè shī lái。
发藏探灵秘,观空上玉台。fā cáng tàn líng mì,guān kōng shàng yù tái。
所怜明发路,愿借渡江杯。suǒ lián míng fā lù,yuàn jiè dù jiāng bēi。

清远峡

李孙宸

推蓬望长峡,逆水进扁舟。tuī péng wàng zhǎng xiá,nì shuǐ jìn biǎn zhōu。
夹岸攒江耸,孤泉界壁流。jiā àn zǎn jiāng sǒng,gū quán jiè bì liú。
樵歌传牧竖,山果弄猕猴。qiáo gē chuán mù shù,shān guǒ nòng mí hóu。
辍棹还登陟,寻幽到上头。chuò zhào hái dēng zhì,xún yōu dào shàng tóu。

度庾岭寄同社诸子

李孙宸

庾关初度日,雪色满山春。yǔ guān chū dù rì,xuě sè mǎn shān chūn。
乍惬扳梅想,翻怜赠别人。zhà qiè bān méi xiǎng,fān lián zèng bié rén。
虹光望白社,龙剑隔延津。hóng guāng wàng bái shè,lóng jiàn gé yán jīn。
寄尔一枝去,应怀京洛尘。jì ěr yī zhī qù,yīng huái jīng luò chén。

皖城舟中立春

李孙宸

滞留怜雨雪,道路喜逢春。zhì liú lián yǔ xuě,dào lù xǐ féng chūn。
湖海扁舟日,乡园万里人。hú hǎi biǎn zhōu rì,xiāng yuán wàn lǐ rén。
尊盘随俗赏,梅柳上枝新。zūn pán suí sú shǎng,méi liǔ shàng zhī xīn。
渐觉风光好,莺花望紫宸。jiàn jué fēng guāng hǎo,yīng huā wàng zǐ chén。

赋得山城犬吠云

李孙宸

荒城三五户,篱落自成村。huāng chéng sān wǔ hù,lí luò zì chéng cūn。
每觉云惊犬,虚疑客到门。měi jué yún jīng quǎn,xū yí kè dào mén。
近窗搅午梦,传谷应空喧。jìn chuāng jiǎo wǔ mèng,chuán gǔ yīng kōng xuān。
乐土相闻处,风犹大古存。lè tǔ xiāng wén chù,fēng yóu dà gǔ cún。

赋得起坐弹鸣琴

李孙宸

夜静群动息,悠然百感侵。yè jìng qún dòng xī,yōu rán bǎi gǎn qīn。
我怀无所托,揽衣调素琴。wǒ huái wú suǒ tuō,lǎn yī diào sù qín。
掩抑调中恨,凄清弦外心。yǎn yì diào zhōng hèn,qī qīng xián wài xīn。
松风时扣户,错讶到知音。sōng fēng shí kòu hù,cuò yà dào zhī yīn。

赋得十五颇有馀

李孙宸

丽质本多姿,年光复在兹。lì zhì běn duō zī,nián guāng fù zài zī。
低眉初舞袖,织手学调丝。dī méi chū wǔ xiù,zhī shǒu xué diào sī。
佻达何曾惯,骄羞强自持。tiāo dá hé céng guàn,jiāo xiū qiáng zì chí。
清光三五在,团扇未须疑。qīng guāng sān wǔ zài,tuán shàn wèi xū yí。

赋得江清月近人

李孙宸

水天秋一色,夜月净涓涓。shuǐ tiān qiū yī sè,yè yuè jìng juān juān。
似练涵青镜,如轮动碧川。shì liàn hán qīng jìng,rú lún dòng bì chuān。
鱼龙听醉语,鸟鹊绕寒烟。yú lóng tīng zuì yǔ,niǎo què rào hán yān。
莫向楼头妇,清宵照独眠。mò xiàng lóu tóu fù,qīng xiāo zhào dú mián。

赋得归山独鸟迟

李孙宸

为巢原避弋,人外托幽闲。wèi cháo yuán bì yì,rén wài tuō yōu xián。
野旷无朝暮,天空信往还。yě kuàng wú cháo mù,tiān kōng xìn wǎng hái。
乘风犹逐侣,见月始归山。chéng fēng yóu zhú lǚ,jiàn yuè shǐ guī shān。
藜杖忘机者,相随亦掩关。lí zhàng wàng jī zhě,xiāng suí yì yǎn guān。

赋得客至始梳头

李孙宸

竹径萧森地,逃喧与世违。zhú jìng xiāo sēn dì,táo xuān yǔ shì wéi。
僻居无驷马,卒岁懒裳衣。pì jū wú sì mǎ,zú suì lǎn shang yī。
偶闻幽侣至,理发向斜晖。ǒu wén yōu lǚ zhì,lǐ fā xiàng xié huī。
岂为妨高枕,翻怜雅会稀。qǐ wèi fáng gāo zhěn,fān lián yǎ huì xī。
11181234567»