古诗词

赋得卫敬瑜妻为姚太史节母

李孙宸

兰蕙为芳柏为节,机杼盈霜襭盈月。lán huì wèi fāng bǎi wèi jié,jī zhù yíng shuāng xié yíng yuè。
卫家有妇年十馀,夫婿一朝成死别。wèi jiā yǒu fù nián shí yú,fū xù yī cháo chéng sǐ bié。
植来墓树尽连枝,岁月春秋屡改移。zhí lái mù shù jǐn lián zhī,suì yuè chūn qiū lǚ gǎi yí。
自去自来江上燕,年年还向屋梁飞。zì qù zì lái jiāng shàng yàn,nián nián hái xiàng wū liáng fēi。
生命不辰那复怨,偏栖并及飞来燕。shēng mìng bù chén nà fù yuàn,piān qī bìng jí fēi lái yàn。
含情相念转相怜,密意隔年传缕线。hán qíng xiāng niàn zhuǎn xiāng lián,mì yì gé nián chuán lǚ xiàn。
岂为酬恩感故人,由来匪石心难转。qǐ wèi chóu ēn gǎn gù rén,yóu lái fěi shí xīn nán zhuǎn。
卓哉妇义挺千秋,纲常道丧世悠悠。zhuó zāi fù yì tǐng qiān qiū,gāng cháng dào sàng shì yōu yōu。
谁似姚家生太史,母德岂但襄阳俦。shuí shì yáo jiā shēng tài shǐ,mǔ dé qǐ dàn xiāng yáng chóu。
二十稿砧亡,诸姑在乳哺。èr shí gǎo zhēn wáng,zhū gū zài rǔ bǔ。
非难地下从衰门悬一缕,艰虞况复百忧煎。fēi nán dì xià cóng shuāi mén xuán yī lǚ,jiān yú kuàng fù bǎi yōu jiān。
未亡之人当门户,茫茫谁为问穹苍。wèi wáng zhī rén dāng mén hù,máng máng shuí wèi wèn qióng cāng。
手鞠遗孤日正长,孤理遗编母理织。shǒu jū yí gū rì zhèng zhǎng,gū lǐ yí biān mǔ lǐ zhī。
相对寒檠夜未央,跳丸得似流光疾。xiāng duì hán qíng yè wèi yāng,tiào wán dé shì liú guāng jí。
四十馀年如一日,一朝太史振家声。sì shí yú nián rú yī rì,yī cháo tài shǐ zhèn jiā shēng。
天赉皇家作良弼,始知大贤奋迹自多奇。tiān lài huáng jiā zuò liáng bì,shǐ zhī dà xián fèn jì zì duō qí。
是母故能生是儿,鸿鹄育成苞凤彩,此志宁教燕雀知。shì mǔ gù néng shēng shì ér,hóng gǔ yù chéng bāo fèng cǎi,cǐ zhì níng jiào yàn què zhī。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

送何龙友北上

李孙宸

十载公车意,飞腾老擅场。shí zài gōng chē yì,fēi téng lǎo shàn chǎng。
剑看龙正跃,吾避雁为行。jiàn kàn lóng zhèng yuè,wú bì yàn wèi xíng。
玉署莺簧早,金河柳线长。yù shǔ yīng huáng zǎo,jīn hé liǔ xiàn zhǎng。
此时客思好,尺素远相望。cǐ shí kè sī hǎo,chǐ sù yuǎn xiāng wàng。

初冬伍国开有开有看梅之约以雨屡阻至十月既望始共探赏分赋二首

李孙宸

花期劳豫约,及此得邀欢。huā qī láo yù yuē,jí cǐ dé yāo huān。
落日寒山外,开尊坐石栏。luò rì hán shān wài,kāi zūn zuò shí lán。
欺春先自放,映月晚逾寒。qī chūn xiān zì fàng,yìng yuè wǎn yú hán。
未遣愁吹笛,新枝正耐看。wèi qiǎn chóu chuī dí,xīn zhī zhèng nài kàn。

初冬伍国开有开有看梅之约以雨屡阻至十月既望始共探赏分赋二首

李孙宸

忆归方四载,四赏故园梅。yì guī fāng sì zài,sì shǎng gù yuán méi。
为爱先春意,同寻泛月杯。wèi ài xiān chūn yì,tóng xún fàn yuè bēi。
星星冰艳见,细细冷香回。xīng xīng bīng yàn jiàn,xì xì lěng xiāng huí。
莫以流光感,翻令怀不开。mò yǐ liú guāng gǎn,fān lìng huái bù kāi。

答伍国开雨中见怀之作

李孙宸

量晴空日日,一雨竟连绵。liàng qíng kōng rì rì,yī yǔ jìng lián mián。
听处难为夜,愁深况近年。tīng chù nán wèi yè,chóu shēn kuàng jìn nián。
知君事幽对,闭户有闲缘。zhī jūn shì yōu duì,bì hù yǒu xián yuán。
武陵归计好,莫为世人传。wǔ líng guī jì hǎo,mò wèi shì rén chuán。

答伍国开雨中见怀之作

李孙宸

世事屏居断,淋漓亦快人。shì shì píng jū duàn,lín lí yì kuài rén。
所怜陇头树,易负杯中春。suǒ lián lǒng tóu shù,yì fù bēi zhōng chūn。
独立望空外,同声限比邻。dú lì wàng kōng wài,tóng shēng xiàn bǐ lín。
冲坭来锦字,一倍见情亲。chōng ní lái jǐn zì,yī bèi jiàn qíng qīn。

答伍国开雨中见怀之作

李孙宸

小楼依密树,烟雾昼冥迷。xiǎo lóu yī mì shù,yān wù zhòu míng mí。
雨叶晴时落,风枝梦里凄。yǔ yè qíng shí luò,fēng zhī mèng lǐ qī。
无由恣欢赏,聊以托幽栖。wú yóu zì huān shǎng,liáo yǐ tuō yōu qī。
乘兴何言远,门前有剡溪。chéng xīng hé yán yuǎn,mén qián yǒu shàn xī。

步杪何氏听潮阁赏梅同伍国开诸子分赋

李孙宸

造园不相识,吾爱子猷狂。zào yuán bù xiāng shí,wú ài zi yóu kuáng。
况是高人宅,招携意倍长。kuàng shì gāo rén zhái,zhāo xié yì bèi zhǎng。
当门乱竹立,亚水几花香。dāng mén luàn zhú lì,yà shuǐ jǐ huā xiāng。
何□罗浮梦,居然见澹妆。hé luó fú mèng,jū rán jiàn dàn zhuāng。

步杪何氏听潮阁赏梅同伍国开诸子分赋

李孙宸

梅花东阁赋,仙侣武陵招。méi huā dōng gé fù,xiān lǚ wǔ líng zhāo。
索笑情何剧,寻源兴不遥。suǒ xiào qíng hé jù,xún yuán xīng bù yáo。
歌喉清并倚,酒户醉相骄。gē hóu qīng bìng yǐ,jiǔ hù zuì xiāng jiāo。
未觉年芳晚,风流事事饶。wèi jué nián fāng wǎn,fēng liú shì shì ráo。

早春独坐漫成

李孙宸

非缘耽寂寞,多病称萧闲。fēi yuán dān jì mò,duō bìng chēng xiāo xián。
春换枝头色,年催愁里颜。chūn huàn zhī tóu sè,nián cuī chóu lǐ yán。
好眠身习懒,异俗户常关。hǎo mián shēn xí lǎn,yì sú hù cháng guān。
赖有嘤嘤鸟,长林日往还。lài yǒu yīng yīng niǎo,zhǎng lín rì wǎng hái。

送仁伯弟西游觐省

李孙宸

忽动白云思,当春理彩衣。hū dòng bái yún sī,dāng chūn lǐ cǎi yī。
风烟一弟隔,鸿雁异行飞。fēng yān yī dì gé,hóng yàn yì xíng fēi。
问礼趋庭远,宁亲作吏微。wèn lǐ qū tíng yuǎn,níng qīn zuò lì wēi。
江蓠芳可撷,莫忘尺书归。jiāng lí fāng kě xié,mò wàng chǐ shū guī。

中秋伍国开同诸弟侄过集建霞楼忆先二年中秋伍俱有约不果至

李孙宸

有约曾三度,良宵此会难。yǒu yuē céng sān dù,liáng xiāo cǐ huì nán。
月中倾小酒,物外得清欢。yuè zhōng qīng xiǎo jiǔ,wù wài dé qīng huān。
轮走云容递,香飘桂影残。lún zǒu yún róng dì,xiāng piāo guì yǐng cán。
金波浮太液,光彩忆长安。jīn bō fú tài yè,guāng cǎi yì zhǎng ān。

秋夜雨后月色太佳中夜起坐漫成二律

李孙宸

有怀中夜起,凉月正当帘。yǒu huái zhōng yè qǐ,liáng yuè zhèng dāng lián。
展卷情俱懒,焚香手自拈。zhǎn juǎn qíng jù lǎn,fén xiāng shǒu zì niān。
云疏桂影落,风劲竹声添。yún shū guì yǐng luò,fēng jìn zhú shēng tiān。
幽意无人解,披衣自绕檐。yōu yì wú rén jiě,pī yī zì rào yán。

秋夜雨后月色太佳中夜起坐漫成二律

李孙宸

淋漓一雨后,片月洗逾鲜。lín lí yī yǔ hòu,piàn yuè xǐ yú xiān。
懒性虽慵起,清辉耐可怜。lǎn xìng suī yōng qǐ,qīng huī nài kě lián。
酒难孤影对,茗倩小僮煎。jiǔ nán gū yǐng duì,míng qiàn xiǎo tóng jiān。
谁悟尘嚣里,须眉一病禅。shuí wù chén xiāo lǐ,xū méi yī bìng chán。

立冬日寓羊城黎君选何赞侯陶摇光傅贞父彭伯时戴安仲同区启图区叔永诸子携酒见过

李孙宸

客舍怜岑寂,多君问字情。kè shě lián cén jì,duō jūn wèn zì qíng。
秋光失落日,朔气入初更。qiū guāng shī luò rì,shuò qì rù chū gèng。
对酒露狂态,论诗狎主盟。duì jiǔ lù kuáng tài,lùn shī xiá zhǔ méng。
旧游与新好,兹会亦平生。jiù yóu yǔ xīn hǎo,zī huì yì píng shēng。

初冬黄元卿园林与黎缜之冯稚谟韩孟郁赵裕子欧子建邓伯乔诸子分赋

李孙宸

旧游疏散后,复此聚园林。jiù yóu shū sàn hòu,fù cǐ jù yuán lín。
落日迟秋色,空亭称远心。luò rì chí qiū sè,kōng tíng chēng yuǎn xīn。
酒酣黄鸟至,坐久白云深。jiǔ hān huáng niǎo zhì,zuò jiǔ bái yún shēn。
不尽兹宵赏,宁堪老病寻。bù jǐn zī xiāo shǎng,níng kān lǎo bìng xún。