古诗词

采石登太白楼作

李孙宸

牛渚山前采石矶,回波乱石相撑支。niú zhǔ shān qián cǎi shí jī,huí bō luàn shí xiāng chēng zhī。
上开石壁烟霞岛,连峰相向势崄崎。shàng kāi shí bì yān xiá dǎo,lián fēng xiāng xiàng shì xiǎn qí。
我来欲访吾家老太白,天风飒飒吹我衣。wǒ lái yù fǎng wú jiā lǎo tài bái,tiān fēng sà sà chuī wǒ yī。
白也天上长庚星,偶落人间留姓名。bái yě tiān shàng zhǎng gēng xīng,ǒu luò rén jiān liú xìng míng。
供奉金銮聊玩世,往往斗酒自沈冥。gōng fèng jīn luán liáo wán shì,wǎng wǎng dòu jiǔ zì shěn míng。
凭陵意气山岳折,浩荡胸怀河汉倾。píng líng yì qì shān yuè zhé,hào dàng xiōng huái hé hàn qīng。
一从挥手谢金阙,把酒山头问明月。yī cóng huī shǒu xiè jīn quē,bǎ jiǔ shān tóu wèn míng yuè。
千秋留此谪仙楼,馀韵流风未销歇。qiān qiū liú cǐ zhé xiān lóu,yú yùn liú fēng wèi xiāo xiē。
蛾眉亭碣没蓬蒿,两岸青山片月高。é méi tíng jié méi péng hāo,liǎng àn qīng shān piàn yuè gāo。
只见长江汩汩万里送寒涛,极目齐州瀛海渺忽如鸿毛。zhǐ jiàn zhǎng jiāng gǔ gǔ wàn lǐ sòng hán tāo,jí mù qí zhōu yíng hǎi miǎo hū rú hóng máo。
楼中之人去不复,楼外斜阳芳草绿。lóu zhōng zhī rén qù bù fù,lóu wài xié yáng fāng cǎo lǜ。
人生徒苦自结刺,弹丸不及流光速。rén shēng tú kǔ zì jié cì,dàn wán bù jí liú guāng sù。
奈何不饮,日为浮利浮名成龌龊。nài hé bù yǐn,rì wèi fú lì fú míng chéng wò chuò。
松簧似奏清平曲,长夜岂照金莲烛。sōng huáng shì zòu qīng píng qū,zhǎng yè qǐ zhào jīn lián zhú。
不知何人与公沽酒共夜台,白杨萧萧野花开。bù zhī hé rén yǔ gōng gū jiǔ gòng yè tái,bái yáng xiāo xiāo yě huā kāi。
空馀文章千古云汉共昭回,使我今日徘徊瞻眺彷公跨鹤乘云欲下来。kōng yú wén zhāng qiān gǔ yún hàn gòng zhāo huí,shǐ wǒ jīn rì pái huái zhān tiào páng gōng kuà hè chéng yún yù xià lái。
公乎公乎,何不跨鹤乘云遂下来。gōng hū gōng hū,hé bù kuà hè chéng yún suì xià lái。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

阊门竹枝词

李孙宸

十五吴儿学弄潮,潮去潮来惯使篙。shí wǔ wú ér xué nòng cháo,cháo qù cháo lái guàn shǐ gāo。
只为秦淮人不喜,非关风浪怕山高。zhǐ wèi qín huái rén bù xǐ,fēi guān fēng làng pà shān gāo。

阊门竹枝词

李孙宸

鸦青袷子鹅黄衫,门外买花门内簪。yā qīng jiá zi é huáng shān,mén wài mǎi huā mén nèi zān。
风光非独侬为惜,归船两两又三三。fēng guāng fēi dú nóng wèi xī,guī chuán liǎng liǎng yòu sān sān。

阊门竹枝词

李孙宸

谁家游冶紫骝缰,颇似狂夫旧骕骦。shuí jiā yóu yě zǐ liú jiāng,pǒ shì kuáng fū jiù sù shuāng。
何事阊门朝暮过,又教侬误上楼望。hé shì chāng mén cháo mù guò,yòu jiào nóng wù shàng lóu wàng。

阊门竹枝词

李孙宸

千钱一箧买吴丝,摐锦桃花竞巧奇。qiān qián yī qiè mǎi wú sī,chuāng jǐn táo huā jìng qiǎo qí。
辛苦不辞供杼轴,近来添索解官资。xīn kǔ bù cí gōng zhù zhóu,jìn lái tiān suǒ jiě guān zī。

阊门竹枝词

李孙宸

生来蟢子解穿罗,生来吴童解打歌。shēng lái xǐ zi jiě chuān luó,shēng lái wú tóng jiě dǎ gē。
旧曲新腔随意变,枫桥日日画船过。jiù qū xīn qiāng suí yì biàn,fēng qiáo rì rì huà chuán guò。

阊门竹枝词

李孙宸

昨夜阊门月晕重,今朝定有石尤风。zuó yè chāng mén yuè yūn zhòng,jīn cháo dìng yǒu shí yóu fēng。
我劝征帆好归去,风波且不到房栊。wǒ quàn zhēng fān hǎo guī qù,fēng bō qiě bù dào fáng lóng。

落第后齿病自嘲

李孙宸

何解唇亡苦,还侵藿食夫。hé jiě chún wáng kǔ,hái qīn huò shí fū。
谈天舌尚在,尝胆事虚无。tán tiān shé shàng zài,cháng dǎn shì xū wú。
嘘吸乾坤妒,呻吟风雨孤。xū xī qián kūn dù,shēn yín fēng yǔ gū。
廿年怜犬马,消渴总江湖。niàn nián lián quǎn mǎ,xiāo kě zǒng jiāng hú。

黎缜之见过

李孙宸

冲炎劳见访,把臂竹林幽。chōng yán láo jiàn fǎng,bǎ bì zhú lín yōu。
岂是陈蕃榻,能令孺子留。qǐ shì chén fān tà,néng lìng rú zi liú。
解衣坐竹下,贳酒过墙头。jiě yī zuò zhú xià,shì jiǔ guò qiáng tóu。
欲儗逃喧去,风尘可自由。yù nǐ táo xuān qù,fēng chén kě zì yóu。

欧子建同梁羲年过访

李孙宸

经年劳问讯,快绝此披襟。jīng nián láo wèn xùn,kuài jué cǐ pī jīn。
旧好怜同病,新知共入林。jiù hǎo lián tóng bìng,xīn zhī gòng rù lín。
衰荷翻雨响,密竹落秋阴。shuāi hé fān yǔ xiǎng,mì zhú luò qiū yīn。
莫更伤摇落,难逢是会心。mò gèng shāng yáo luò,nán féng shì huì xīn。

访欧子建澹圃二首

李孙宸

到来幽意惬,久坐野情长。dào lái yōu yì qiè,jiǔ zuò yě qíng zhǎng。
有榭皆临水,无轩不极凉。yǒu xiè jiē lín shuǐ,wú xuān bù jí liáng。
菊荣抽早蕊,兰晚茁馀芳。jú róng chōu zǎo ruǐ,lán wǎn zhuó yú fāng。
便作吾庐得,高眠到上皇。biàn zuò wú lú dé,gāo mián dào shàng huáng。

访欧子建澹圃二首

李孙宸

几年鸡黍约,此日访文园。jǐ nián jī shǔ yuē,cǐ rì fǎng wén yuán。
君自劳招隐,予将偕避喧。jūn zì láo zhāo yǐn,yǔ jiāng xié bì xuān。
楼台开似画,篱落小成村。lóu tái kāi shì huà,lí luò xiǎo chéng cūn。
何事投车辖,方留十日尊。hé shì tóu chē xiá,fāng liú shí rì zūn。

游鹤楼

李孙宸

结楼仍世境,高敞与云期。jié lóu réng shì jìng,gāo chǎng yǔ yún qī。
山翠层层拥,霞光面面垂。shān cuì céng céng yōng,xiá guāng miàn miàn chuí。
凉风纳虚牖,爽气逼平池。liáng fēng nà xū yǒu,shuǎng qì bī píng chí。
时有吹笙过,空中鹤可骑。shí yǒu chuī shēng guò,kōng zhōng hè kě qí。

六如草堂

李孙宸

无复尘中想,真宜居士居。wú fù chén zhōng xiǎng,zhēn yí jū shì jū。
逃禅参上乘,说偈得真如。táo chán cān shàng chéng,shuō jì dé zhēn rú。
乐意满窗草,闲心一径蔬。lè yì mǎn chuāng cǎo,xián xīn yī jìng shū。
我来忘去住,长日坐清虚。wǒ lái wàng qù zhù,zhǎng rì zuò qīng xū。

玉林别业

李孙宸

小亭依木末,幽绝隔尘氛。xiǎo tíng yī mù mò,yōu jué gé chén fēn。
径僻馀黄叶,檐虚只白云。jìng pì yú huáng yè,yán xū zhǐ bái yún。
竹声过暮雨,花气杂朝薰。zhú shēng guò mù yǔ,huā qì zá cháo xūn。
欲籍苔阶枕,招呼客又闻。yù jí tái jiē zhěn,zhāo hū kè yòu wén。

十五夜同黎邓欧诸子饮李仲伟席上得星字

李孙宸

雅会逢秋半,词人共此亭。yǎ huì féng qiū bàn,cí rén gòng cǐ tíng。
已怜今夜雨,况是客中听。yǐ lián jīn yè yǔ,kuàng shì kè zhōng tīng。
天上无流彩,人间亦聚星。tiān shàng wú liú cǎi,rén jiān yì jù xīng。
当杯念明发,遮莫付沈冥。dāng bēi niàn míng fā,zhē mò fù shěn míng。
11181234567»