古诗词

采石登太白楼作

李孙宸

牛渚山前采石矶,回波乱石相撑支。niú zhǔ shān qián cǎi shí jī,huí bō luàn shí xiāng chēng zhī。
上开石壁烟霞岛,连峰相向势崄崎。shàng kāi shí bì yān xiá dǎo,lián fēng xiāng xiàng shì xiǎn qí。
我来欲访吾家老太白,天风飒飒吹我衣。wǒ lái yù fǎng wú jiā lǎo tài bái,tiān fēng sà sà chuī wǒ yī。
白也天上长庚星,偶落人间留姓名。bái yě tiān shàng zhǎng gēng xīng,ǒu luò rén jiān liú xìng míng。
供奉金銮聊玩世,往往斗酒自沈冥。gōng fèng jīn luán liáo wán shì,wǎng wǎng dòu jiǔ zì shěn míng。
凭陵意气山岳折,浩荡胸怀河汉倾。píng líng yì qì shān yuè zhé,hào dàng xiōng huái hé hàn qīng。
一从挥手谢金阙,把酒山头问明月。yī cóng huī shǒu xiè jīn quē,bǎ jiǔ shān tóu wèn míng yuè。
千秋留此谪仙楼,馀韵流风未销歇。qiān qiū liú cǐ zhé xiān lóu,yú yùn liú fēng wèi xiāo xiē。
蛾眉亭碣没蓬蒿,两岸青山片月高。é méi tíng jié méi péng hāo,liǎng àn qīng shān piàn yuè gāo。
只见长江汩汩万里送寒涛,极目齐州瀛海渺忽如鸿毛。zhǐ jiàn zhǎng jiāng gǔ gǔ wàn lǐ sòng hán tāo,jí mù qí zhōu yíng hǎi miǎo hū rú hóng máo。
楼中之人去不复,楼外斜阳芳草绿。lóu zhōng zhī rén qù bù fù,lóu wài xié yáng fāng cǎo lǜ。
人生徒苦自结刺,弹丸不及流光速。rén shēng tú kǔ zì jié cì,dàn wán bù jí liú guāng sù。
奈何不饮,日为浮利浮名成龌龊。nài hé bù yǐn,rì wèi fú lì fú míng chéng wò chuò。
松簧似奏清平曲,长夜岂照金莲烛。sōng huáng shì zòu qīng píng qū,zhǎng yè qǐ zhào jīn lián zhú。
不知何人与公沽酒共夜台,白杨萧萧野花开。bù zhī hé rén yǔ gōng gū jiǔ gòng yè tái,bái yáng xiāo xiāo yě huā kāi。
空馀文章千古云汉共昭回,使我今日徘徊瞻眺彷公跨鹤乘云欲下来。kōng yú wén zhāng qiān gǔ yún hàn gòng zhāo huí,shǐ wǒ jīn rì pái huái zhān tiào páng gōng kuà hè chéng yún yù xià lái。
公乎公乎,何不跨鹤乘云遂下来。gōng hū gōng hū,hé bù kuà hè chéng yún suì xià lái。

李孙宸

明广东香山人,字伯襄。万历四十一年进士。教习庶吉士。崇祯间官至南京礼部尚书。性孝友廉介。诗祖《三百篇》,书法祖魏晋,草篆隶楷皆工。有《建霞楼集》。 李孙宸的作品>>

猜您喜欢

都门立秋

李孙宸

入秋随一日,应候到秋风。rù qiū suí yī rì,yīng hòu dào qiū fēng。
日月双飞鸟,乾坤一转蓬。rì yuè shuāng fēi niǎo,qián kūn yī zhuǎn péng。
凉飔雕蕙草,清露落梧桐。liáng sī diāo huì cǎo,qīng lù luò wú tóng。
惆怅乡园梦,迢迢隔楚枫。chóu chàng xiāng yuán mèng,tiáo tiáo gé chǔ fēng。

都门立秋

李孙宸

客久偏怜节,天涯又见秋。kè jiǔ piān lián jié,tiān yá yòu jiàn qiū。
宦情仍卤莽,岁月袛优游。huàn qíng réng lǔ mǎng,suì yuè dī yōu yóu。
露下蝉吟苦,风前燕语愁。lù xià chán yín kǔ,fēng qián yàn yǔ chóu。
西山朝气爽,应许马曹收。xī shān cháo qì shuǎng,yīng xǔ mǎ cáo shōu。

都门立秋

李孙宸

□□□□□,徵调自年年。,zhēng diào zì nián nián。
闻道榆关上,防秋事杳然。wén dào yú guān shàng,fáng qiū shì yǎo rán。
征衣经岁隔,鼓角得寒先。zhēng yī jīng suì gé,gǔ jiǎo dé hán xiān。
无事听鸡起,谁能稳夜眠。wú shì tīng jī qǐ,shuí néng wěn yè mián。

都门立秋

李孙宸

使节经三夏,淹留秋已生。shǐ jié jīng sān xià,yān liú qiū yǐ shēng。
身怜羁薄禄,心愧请长缨。shēn lián jī báo lù,xīn kuì qǐng zhǎng yīng。
此夜关山月,何人怅望情。cǐ yè guān shān yuè,hé rén chàng wàng qíng。
鬓蓬搔已短,不待晓霜惊。bìn péng sāo yǐ duǎn,bù dài xiǎo shuāng jīng。

挽樊孟泰督学

李孙宸

水部为郎日,长安联署时。shuǐ bù wèi láng rì,zhǎng ān lián shǔ shí。
相过不作客,对饮或论诗。xiāng guò bù zuò kè,duì yǐn huò lùn shī。
人望熊车远,书传鵩赋迟。rén wàng xióng chē yuǎn,shū chuán fú fù chí。
归来空一水,音问杳难期。guī lái kōng yī shuǐ,yīn wèn yǎo nán qī。

挽樊孟泰督学

李孙宸

恩光豸绣重,儒望斗山尊。ēn guāng zhì xiù zhòng,rú wàng dòu shān zūn。
何事苍梧署,空开桃李门。hé shì cāng wú shǔ,kōng kāi táo lǐ mén。
不应为异物,定有未招魂。bù yīng wèi yì wù,dìng yǒu wèi zhāo hún。
千古传灯地,真疑衣钵存。qiān gǔ chuán dēng dì,zhēn yí yī bō cún。

挽樊孟泰督学

李孙宸

帝里承恩去,乡园殁后归。dì lǐ chéng ēn qù,xiāng yuán mò hòu guī。
书缘道路阻,交岂死生违。shū yuán dào lù zǔ,jiāo qǐ sǐ shēng wéi。
遥忆鸰原恨,还怜凤穴非。yáo yì líng yuán hèn,hái lián fèng xué fēi。
此时应宿草,忍泣涕还挥。cǐ shí yīng sù cǎo,rěn qì tì hái huī。

中秋夜同何龙友区启图黎有道集韩太史宅

李孙宸

寻常三五夕,一岁此分秋。xún cháng sān wǔ xī,yī suì cǐ fēn qiū。
月自看燕市,人还聚粤游。yuè zì kàn yàn shì,rén hái jù yuè yóu。
星河低压席,雁影迥连楼。xīng hé dī yā xí,yàn yǐng jiǒng lián lóu。
尽醉仍呼酒,那能念百忧。jǐn zuì réng hū jiǔ,nà néng niàn bǎi yōu。

辛酉元日朝回

李孙宸

有道开天启,龙飞又见春。yǒu dào kāi tiān qǐ,lóng fēi yòu jiàn chūn。
钩陈新法座,玉帛会臣邻。gōu chén xīn fǎ zuò,yù bó huì chén lín。
瑞雪三花烂,条风万化均。ruì xuě sān huā làn,tiáo fēng wàn huà jūn。
朝回花底坐,云气染衣巾。cháo huí huā dǐ zuò,yún qì rǎn yī jīn。

初冬何龙友集小寓重送区启图

李孙宸

词人重惜别,把饯入严更。cí rén zhòng xī bié,bǎ jiàn rù yán gèng。
忽动江鲈思,逾深越鸟情。hū dòng jiāng lú sī,yú shēn yuè niǎo qíng。
扬帆冰乍合,倚剑雁初声。yáng fān bīng zhà hé,yǐ jiàn yàn chū shēng。
谁念缁尘客,投簪计未成。shuí niàn zī chén kè,tóu zān jì wèi chéng。

同陈集生崔芷林守岁何龙友寓

李孙宸

寒色销残腊,条风早已均。hán sè xiāo cán là,tiáo fēng zǎo yǐ jūn。
言寻乡国侣,共待帝城春。yán xún xiāng guó lǚ,gòng dài dì chéng chūn。
绿酒杯传蚁,青烟烛吐银。lǜ jiǔ bēi chuán yǐ,qīng yān zhú tǔ yín。
商量开岁事,休负柳梅新。shāng liàng kāi suì shì,xiū fù liǔ méi xīn。

同陈集生崔芷林守岁何龙友寓

李孙宸

帝里年将换,乡心不自聊。dì lǐ nián jiāng huàn,xiāng xīn bù zì liáo。
故人开斗酒,深夜惬清招。gù rén kāi dòu jiǔ,shēn yè qiè qīng zhāo。
朔雪催传柏,春风欲颂椒。shuò xuě cuī chuán bǎi,chūn fēng yù sòng jiāo。
更阑休问寝,共谒紫宸朝。gèng lán xiū wèn qǐn,gòng yè zǐ chén cháo。

同陈集生崔芷林守岁何龙友寓

李孙宸

官曹冰共冷,爱此岁寒天。guān cáo bīng gòng lěng,ài cǐ suì hán tiān。
相过无朝暮,惊心动岁年。xiāng guò wú cháo mù,jīng xīn dòng suì nián。
飞腾终自解,身世且随缘。fēi téng zhōng zì jiě,shēn shì qiě suí yuán。
渐喜春风雁,南来有信传。jiàn xǐ chūn fēng yàn,nán lái yǒu xìn chuán。

送何龙友太史册封便道归省

李孙宸

得归人所羡,况复赋皇华。dé guī rén suǒ xiàn,kuàng fù fù huáng huá。
彩戏宫中锦,萱明堂背花。cǎi xì gōng zhōng jǐn,xuān míng táng bèi huā。
三年游子梦,万里使臣槎。sān nián yóu zi mèng,wàn lǐ shǐ chén chá。
情剧频驱马,春前应到家。qíng jù pín qū mǎ,chūn qián yīng dào jiā。

夜坐

李孙宸

更阑起夜月,幽思未全孤。gèng lán qǐ yè yuè,yōu sī wèi quán gū。
碧汉深于染,微云淡欲无。bì hàn shēn yú rǎn,wēi yún dàn yù wú。
风砧树相乱,邻酒夜还沽。fēng zhēn shù xiāng luàn,lín jiǔ yè hái gū。
此夕思家梦,迢迢隔五湖。cǐ xī sī jiā mèng,tiáo tiáo gé wǔ hú。