古诗词

海珠寺

黄奉

扁舟何处泊,珠影散长河。biǎn zhōu hé chù pō,zhū yǐng sàn zhǎng hé。
一寺波中出,孤峰水底过。yī sì bō zhōng chū,gū fēng shuǐ dǐ guò。
日晓分黄木,云深起白鹅。rì xiǎo fēn huáng mù,yún shēn qǐ bái é。
临流聊怅望,不觉野怀多。lín liú liáo chàng wàng,bù jué yě huái duō。

黄奉

黄奉,字宗钦。南海人。篪长子。明孝宗弘治十年(一四九七年)贡生,授广西北流教谕。事见清温汝能《粤东诗海》卷一八。 黄奉的作品>>

猜您喜欢

七夕

黄奉

寂寞榆阴下,江天意独饶。jì mò yú yīn xià,jiāng tiān yì dú ráo。
秋风吹不尽,夜月去迢迢。qiū fēng chuī bù jǐn,yè yuè qù tiáo tiáo。
正忆东林社,遥闻碧玉箫。zhèng yì dōng lín shè,yáo wén bì yù xiāo。
星河何处望,幽思转无聊。xīng hé hé chù wàng,yōu sī zhuǎn wú liáo。

送王尊尧北海省觐

黄奉

名藩十载力勤劳,故国三冬走俊髦。míng fān shí zài lì qín láo,gù guó sān dōng zǒu jùn máo。
风景旋披襟抱阔,关山难破梦思牢。fēng jǐng xuán pī jīn bào kuò,guān shān nán pò mèng sī láo。
杜陵望岳诗偏壮,王粲浮淮赋转豪。dù líng wàng yuè shī piān zhuàng,wáng càn fú huái fù zhuǎn háo。
北至神京应咫尺,青云争似白云高。běi zhì shén jīng yīng zhǐ chǐ,qīng yún zhēng shì bái yún gāo。