古诗词

王均章画虞山图

周矩

中阳山人思超逸,图写江山用金碧。zhōng yáng shān rén sī chāo yì,tú xiě jiāng shān yòng jīn bì。
沧海红尘几度飞,尚有人间留妙迹。cāng hǎi hóng chén jǐ dù fēi,shàng yǒu rén jiān liú miào jì。
层峦万叠烟雾浮,禅宫道院当山头。céng luán wàn dié yān wù fú,chán gōng dào yuàn dāng shān tóu。
浮屠屹立遥汉外,危石正瞰清溪流。fú tú yì lì yáo hàn wài,wēi shí zhèng kàn qīng xī liú。
平桥渡水西林去,草屋茅亭隔烟树。píng qiáo dù shuǐ xī lín qù,cǎo wū máo tíng gé yān shù。
童子携筇独鹤随,仙人背立溪桥路。tóng zi xié qióng dú hè suí,xiān rén bèi lì xī qiáo lù。
前山矗矗知几重,悬崖怒瀑飞晴虹。qián shān chù chù zhī jǐ zhòng,xuán yá nù pù fēi qíng hóng。
渔舟影没汀树远,牧童声断江天空。yú zhōu yǐng méi tīng shù yuǎn,mù tóng shēng duàn jiāng tiān kōng。
中阳妙手谁复拟,咫尺依稀如万里。zhōng yáng miào shǒu shuí fù nǐ,zhǐ chǐ yī xī rú wàn lǐ。
仙岩有路疑可到,便欲振衣凌拂水。xiān yán yǒu lù yí kě dào,biàn yù zhèn yī líng fú shuǐ。
君不见吴山吴水南海堧,随闇老人留七年。jūn bù jiàn wú shān wú shuǐ nán hǎi ruán,suí àn lǎo rén liú qī nián。
红桥画舫姑苏市,晚稻香粳湖上田。hóng qiáo huà fǎng gū sū shì,wǎn dào xiāng jīng hú shàng tián。
江山千里总奇绝,我昔思归情惘然。jiāng shān qiān lǐ zǒng qí jué,wǒ xī sī guī qíng wǎng rán。
还君此画一长叹,花外声声啼杜鹃。hái jūn cǐ huà yī zhǎng tàn,huā wài shēng shēng tí dù juān。

周矩

明江西吉水人,字仲方。洪武三年进士。授中牟知县,迁台州同知,谪戍庐陵。士人李昌祺自陈有志经学,愿得矩为师。因此得起为庐陵训导。尚书夏原吉治苏松水利,受聘为幕僚。以经义治水,为吴人所称道。工诗。 周矩的作品>>

猜您喜欢

吊席心斋炼师和少师姚公韵

周矩

冠裳已葬海虞峰,竹下茶瓯不复同。guān shang yǐ zàng hǎi yú fēng,zhú xià chá ōu bù fù tóng。
华表人归身是鹤,葛陂仙去杖成龙。huá biǎo rén guī shēn shì hè,gé bēi xiān qù zhàng chéng lóng。
七星桧老瑶坛静,午夜猿悲蕙帐空。qī xīng guì lǎo yáo tán jìng,wǔ yè yuán bēi huì zhàng kōng。
徒遣友朋怀远致,驿亭惆怅立西风。tú qiǎn yǒu péng huái yuǎn zhì,yì tíng chóu chàng lì xī fēng。