古诗词

仙花嶂

李梓

山容还太古,花色艳新妆。shān róng hái tài gǔ,huā sè yàn xīn zhuāng。
不用分枝叶,偏能傲雪霜。bù yòng fēn zhī yè,piān néng ào xuě shuāng。
题梅知国士,染柳占天香。tí méi zhī guó shì,rǎn liǔ zhàn tiān xiāng。
传得琼宫种,何劳蝶梦狂。chuán dé qióng gōng zhǒng,hé láo dié mèng kuáng。

李梓

李梓,字其拔。程乡(今梅州)人。士淳子。明思宗崇祯十六年(一六四三)贡生。事见清光绪《嘉应州志》卷二〇。 李梓的作品>>

猜您喜欢

崇祀乡贤诗

李梓

子建赋才雄八斗,先生蕴奇倾二酉。zi jiàn fù cái xióng bā dòu,xiān shēng yùn qí qīng èr yǒu。
寓言蒙叟亦危机,问字子云为吃口。yù yán méng sǒu yì wēi jī,wèn zì zi yún wèi chī kǒu。
孝廉抱膝傲眉山,屡蹶公车时不偶。xiào lián bào xī ào méi shān,lǚ jué gōng chē shí bù ǒu。
顿悟因缘若草霜,乘箕回首白云乡。dùn wù yīn yuán ruò cǎo shuāng,chéng jī huí shǒu bái yún xiāng。
藏山业富书千卷,遗子象贤墨一庄。cáng shān yè fù shū qiān juǎn,yí zi xiàng xián mò yī zhuāng。
长公皋座才超越,贤声独迈扬天阙。zhǎng gōng gāo zuò cái chāo yuè,xián shēng dú mài yáng tiān quē。
仲君以次尽琳琅,州牧赞府盈床笏。zhòng jūn yǐ cì jǐn lín láng,zhōu mù zàn fǔ yíng chuáng hù。
吾程元气久不舒,前辈仪型几代虚。wú chéng yuán qì jiǔ bù shū,qián bèi yí xíng jǐ dài xū。
羡公丛桂风千载,藉有馀光被井庐。xiàn gōng cóng guì fēng qiān zài,jí yǒu yú guāng bèi jǐng lú。
质行乡闾推表正,芳名俎豆相辉映。zhì xíng xiāng lǘ tuī biǎo zhèng,fāng míng zǔ dòu xiāng huī yìng。
紫薇何必早蜚英,留与儒林歌且咏。zǐ wēi hé bì zǎo fēi yīng,liú yǔ rú lín gē qiě yǒng。