古诗词

秋日泛舟钱塘观潮放歌

胡应麟

黑风夜簸沧溟水,冯夷却走海若靡。hēi fēng yè bǒ cāng míng shuǐ,féng yí què zǒu hǎi ruò mí。
素车白马来何方,璇室琼楼遍空起。sù chē bái mǎ lái hé fāng,xuán shì qióng lóu biàn kōng qǐ。
玉龙垂地五千丈,银河驾天一百里。yù lóng chuí dì wǔ qiān zhàng,yín hé jià tiān yī bǎi lǐ。
三军钜鹿战始酣,万甲长平溃难止。sān jūn jù lù zhàn shǐ hān,wàn jiǎ zhǎng píng kuì nán zhǐ。
胡生此时归适越,醉挟扁舟离江渚。hú shēng cǐ shí guī shì yuè,zuì xié biǎn zhōu lí jiāng zhǔ。
鼓柁初疑月窟中,旋身已入冰壶里。gǔ duò chū yí yuè kū zhōng,xuán shēn yǐ rù bīng hú lǐ。
雪山恍见释迦坐,一苇聊将达摩拟。xuě shān huǎng jiàn shì jiā zuò,yī wěi liáo jiāng dá mó nǐ。
波翻魍魉泣,浪跋天吴语。bō fān wǎng liǎng qì,làng bá tiān wú yǔ。
长鲸鼓鬣如峻山,电掣云愁堕飞雨。zhǎng jīng gǔ liè rú jùn shān,diàn chè yún chóu duò fēi yǔ。
舟人渔子袖手不敢出,篷底仓皇掩其耳。zhōu rén yú zi xiù shǒu bù gǎn chū,péng dǐ cāng huáng yǎn qí ěr。
是日胡生气无比,轻桡在手疾于矢。shì rì hú shēng qì wú bǐ,qīng ráo zài shǒu jí yú shǐ。
白眼茫茫向天际,欲乘长风破万里。bái yǎn máng máng xiàng tiān jì,yù chéng zhǎng fēng pò wàn lǐ。
回瞻圆峤若咫尺,东望扶桑聊徙倚。huí zhān yuán jiào ruò zhǐ chǐ,dōng wàng fú sāng liáo xǐ yǐ。
即如鲁连蹈岂得,便逐灵均兴难已。jí rú lǔ lián dǎo qǐ dé,biàn zhú líng jūn xīng nán yǐ。
君不见越王宫,吴王宇,寂寞空厓半颓圯,日夜寒涛浸荒址。jūn bù jiàn yuè wáng gōng,wú wáng yǔ,jì mò kōng yá bàn tuí yí,rì yè hán tāo jìn huāng zhǐ。
满眼豪华遽如许,人生龌龊胡为尔。mǎn yǎn háo huá jù rú xǔ,rén shēng wò chuò hú wèi ěr。
乘槎八月差快意,击楫中流竟何以。chéng chá bā yuè chà kuài yì,jī jí zhōng liú jìng hé yǐ。
天寒日暮风转疾,仿佛鸱夷共相语。tiān hán rì mù fēng zhuǎn jí,fǎng fú chī yí gòng xiāng yǔ。
朝来更泛若耶棹,会挟西施从范蠡。cháo lái gèng fàn ruò yé zhào,huì xié xī shī cóng fàn lí。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

不恨欢意薄,但愿欢情长。bù hèn huān yì báo,dàn yuàn huān qíng zhǎng。
牵牛与织女,一年一成双。qiān niú yǔ zhī nǚ,yī nián yī chéng shuāng。

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

一年但一会,一夜一年周。yī nián dàn yī huì,yī yè yī nián zhōu。
犹胜侬儿郎,十载客巴州。yóu shèng nóng ér láng,shí zài kè bā zhōu。

七夕夜女儿歌四首

胡应麟

都将一年意,一夜申缱绻。dōu jiāng yī nián yì,yī yè shēn qiǎn quǎn。
桥畔乌鹊声,天河渐清浅。qiáo pàn wū què shēng,tiān hé jiàn qīng qiǎn。

碧玉歌二首

胡应麟

莫嫌小家女,青春正十六。mò xián xiǎo jiā nǚ,qīng chūn zhèng shí liù。
新嫁琅琊王,娇爱比碧玉。xīn jià láng yá wáng,jiāo ài bǐ bì yù。

碧玉歌二首

胡应麟

恨无倾城色,不敢邀王怜。hèn wú qīng chéng sè,bù gǎn yāo wáng lián。
相欢那在貌,动体生春妍。xiāng huān nà zài mào,dòng tǐ shēng chūn yán。

桃叶歌二首

胡应麟

可怜王家郎,不解事桃叶。kě lián wáng jiā láng,bù jiě shì táo yè。
清晨渡江去,日暮忘迎接。qīng chén dù jiāng qù,rì mù wàng yíng jiē。

桃叶歌二首

胡应麟

桃花作罗袖,桃叶为罗裙。táo huā zuò luó xiù,táo yè wèi luó qún。
何似阿兄騃,终日怜此君。hé shì ā xiōng ái,zhōng rì lián cǐ jūn。

华山畿

胡应麟

华山畿,不愿生同栖,但愿死同止。huá shān jī,bù yuàn shēng tóng qī,dàn yuàn sǐ tóng zhǐ。
上有双比翼,下有双连理。shàng yǒu shuāng bǐ yì,xià yǒu shuāng lián lǐ。

懊憹歌二首

胡应麟

翩团黄犊车,载欢出城东。piān tuán huáng dú chē,zài huān chū chéng dōng。
看看白日堕,那能不懊憹。kàn kàn bái rì duò,nà néng bù ào náo。

懊憹歌二首

胡应麟

谁家娇女儿,三三复五五。shuí jiā jiāo nǚ ér,sān sān fù wǔ wǔ。
结伴邀欢行,今夜大辛苦。jié bàn yāo huān xíng,jīn yè dà xīn kǔ。

白团扇二首

胡应麟

白团扇,含情待郎来,不使路傍见。bái tuán shàn,hán qíng dài láng lái,bù shǐ lù bàng jiàn。

安东平

胡应麟

严冬凛烈,北风雨霜。yán dōng lǐn liè,běi fēng yǔ shuāng。
河大水冰,断绝车航。hé dà shuǐ bīng,duàn jué chē háng。

安东平

胡应麟

客子远游,夐夐秦越。kè zi yuǎn yóu,xiòng xiòng qín yuè。
囊无赀粮,带断裘结。náng wú zī liáng,dài duàn qiú jié。

安东平

胡应麟

我有绨袍,以遗故人。wǒ yǒu tí páo,yǐ yí gù rén。
物薄意厚,贵称君身。wù báo yì hòu,guì chēng jūn shēn。

安东平

胡应麟

微物在机,是侬手织。wēi wù zài jī,shì nóng shǒu zhī。
千缕一丈,三丈一袭。qiān lǚ yī zhàng,sān zhàng yī xí。