古诗词

秋日泛舟钱塘观潮放歌

胡应麟

黑风夜簸沧溟水,冯夷却走海若靡。hēi fēng yè bǒ cāng míng shuǐ,féng yí què zǒu hǎi ruò mí。
素车白马来何方,璇室琼楼遍空起。sù chē bái mǎ lái hé fāng,xuán shì qióng lóu biàn kōng qǐ。
玉龙垂地五千丈,银河驾天一百里。yù lóng chuí dì wǔ qiān zhàng,yín hé jià tiān yī bǎi lǐ。
三军钜鹿战始酣,万甲长平溃难止。sān jūn jù lù zhàn shǐ hān,wàn jiǎ zhǎng píng kuì nán zhǐ。
胡生此时归适越,醉挟扁舟离江渚。hú shēng cǐ shí guī shì yuè,zuì xié biǎn zhōu lí jiāng zhǔ。
鼓柁初疑月窟中,旋身已入冰壶里。gǔ duò chū yí yuè kū zhōng,xuán shēn yǐ rù bīng hú lǐ。
雪山恍见释迦坐,一苇聊将达摩拟。xuě shān huǎng jiàn shì jiā zuò,yī wěi liáo jiāng dá mó nǐ。
波翻魍魉泣,浪跋天吴语。bō fān wǎng liǎng qì,làng bá tiān wú yǔ。
长鲸鼓鬣如峻山,电掣云愁堕飞雨。zhǎng jīng gǔ liè rú jùn shān,diàn chè yún chóu duò fēi yǔ。
舟人渔子袖手不敢出,篷底仓皇掩其耳。zhōu rén yú zi xiù shǒu bù gǎn chū,péng dǐ cāng huáng yǎn qí ěr。
是日胡生气无比,轻桡在手疾于矢。shì rì hú shēng qì wú bǐ,qīng ráo zài shǒu jí yú shǐ。
白眼茫茫向天际,欲乘长风破万里。bái yǎn máng máng xiàng tiān jì,yù chéng zhǎng fēng pò wàn lǐ。
回瞻圆峤若咫尺,东望扶桑聊徙倚。huí zhān yuán jiào ruò zhǐ chǐ,dōng wàng fú sāng liáo xǐ yǐ。
即如鲁连蹈岂得,便逐灵均兴难已。jí rú lǔ lián dǎo qǐ dé,biàn zhú líng jūn xīng nán yǐ。
君不见越王宫,吴王宇,寂寞空厓半颓圯,日夜寒涛浸荒址。jūn bù jiàn yuè wáng gōng,wú wáng yǔ,jì mò kōng yá bàn tuí yí,rì yè hán tāo jìn huāng zhǐ。
满眼豪华遽如许,人生龌龊胡为尔。mǎn yǎn háo huá jù rú xǔ,rén shēng wò chuò hú wèi ěr。
乘槎八月差快意,击楫中流竟何以。chéng chá bā yuè chà kuài yì,jī jí zhōng liú jìng hé yǐ。
天寒日暮风转疾,仿佛鸱夷共相语。tiān hán rì mù fēng zhuǎn jí,fǎng fú chī yí gòng xiāng yǔ。
朝来更泛若耶棹,会挟西施从范蠡。cháo lái gèng fàn ruò yé zhào,huì xié xī shī cóng fàn lí。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

安东平

胡应麟

东平刘生,远持遗郎。dōng píng liú shēng,yuǎn chí yí láng。
愿得邀郎,早还故乡。yuàn dé yāo láng,zǎo hái gù xiāng。

子夜变歌

胡应麟

期欢半夜来,忽复月光晓。qī huān bàn yè lái,hū fù yuè guāng xiǎo。
九月芙蓉花,颜色讵长好。jiǔ yuè fú róng huā,yán sè jù zhǎng hǎo。

女儿子

胡应麟

木兰歌声起两岸,江陵一夜肠欲断。mù lán gē shēng qǐ liǎng àn,jiāng líng yī yè cháng yù duàn。

女儿子

胡应麟

估客年年下黄牛,巫山十二猿鸣愁。gū kè nián nián xià huáng niú,wū shān shí èr yuán míng chóu。

寿阳乐

胡应麟

妆楼百馀尺,寿阳开,白马从东来。zhuāng lóu bǎi yú chǐ,shòu yáng kāi,bái mǎ cóng dōng lái。

子夜四时歌春

胡应麟

大堤三月中,垂杨千万树。dà dī sān yuè zhōng,chuí yáng qiān wàn shù。
郎骑白马来,堤上遥相遇。láng qí bái mǎ lái,dī shàng yáo xiāng yù。

子夜四时歌春

胡应麟

期欢大堤口,迟我采莲回。qī huān dà dī kǒu,chí wǒ cǎi lián huí。
向暮南风急,兰桡不敢开。xiàng mù nán fēng jí,lán ráo bù gǎn kāi。

子夜四时歌春

胡应麟

人言秋日短,侬爱秋月光。rén yán qiū rì duǎn,nóng ài qiū yuè guāng。
邀郎解衣坐,肌肤如雪霜。yāo láng jiě yī zuò,jī fū rú xuě shuāng。

子夜四时歌春

胡应麟

围炉然兽炭,为郎理瑶瑟。wéi lú rán shòu tàn,wèi láng lǐ yáo sè。
不知重檐外,雪花厚三尺。bù zhī zhòng yán wài,xuě huā hòu sān chǐ。

青骢白马

胡应麟

青骢白马娇成群,往来蹀躞如浮云。qīng cōng bái mǎ jiāo chéng qún,wǎng lái dié xiè rú fú yún。

青骢白马

胡应麟

系马高楼石城下,三百青铜莫论价。xì mǎ gāo lóu shí chéng xià,sān bǎi qīng tóng mò lùn jià。

青骢白马

胡应麟

七香炯炯并马行,卢家少妇车相迎。qī xiāng jiǒng jiǒng bìng mǎ xíng,lú jiā shǎo fù chē xiāng yíng。

青骢白马

胡应麟

郁金堂前双紫燕,白马青骢暮相见。yù jīn táng qián shuāng zǐ yàn,bái mǎ qīng cōng mù xiāng jiàn。

襄阳曲

胡应麟

襄阳轻薄儿,挟弹出大堤。xiāng yáng qīng báo ér,xié dàn chū dà dī。
嬉游向日暮,高唱白铜鞮。xī yóu xiàng rì mù,gāo chàng bái tóng dī。

石城乐四首

胡应麟

欢居石城西,侬住石城东。huān jū shí chéng xī,nóng zhù shí chéng dōng。
何愁不相见,一夜秦淮风。hé chóu bù xiāng jiàn,yī yè qín huái fēng。