古诗词

哭祝鸣皋

胡应麟

吁嗟祝生谁谓而年仅止此,尔胡以生胡以死。xū jiē zhù shēng shuí wèi ér nián jǐn zhǐ cǐ,ěr hú yǐ shēng hú yǐ sǐ。
文章独抱掩夜台,寂寞寒山饿妻子。wén zhāng dú bào yǎn yè tái,jì mò hán shān è qī zi。
忆生束发负奇尚,壮气凌云薄金紫。yì shēng shù fā fù qí shàng,zhuàng qì líng yún báo jīn zǐ。
绳枢瓮牖穷彻骨,耻向豪门谒涓涘。shéng shū wèng yǒu qióng chè gǔ,chǐ xiàng háo mén yè juān sì。
世人妒生狂欲杀,白眼纵横半睚眦。shì rén dù shēng kuáng yù shā,bái yǎn zòng héng bàn yá zì。
青衫一领不得消,掷向齐东营耒耜。qīng shān yī lǐng bù dé xiāo,zhì xiàng qí dōng yíng lěi sì。
胡为复作长安游,瞰?芒鞋污泥滓。hú wèi fù zuò zhǎng ān yóu,kàn xiè máng xié wū ní zǐ。
呜呼大块亦忘才,玉折兰摧繄谁使。wū hū dà kuài yì wàng cái,yù zhé lán cuī yī shuí shǐ。
昔余与生初结交,邂逅尘埃双国士。xī yú yǔ shēng chū jié jiāo,xiè hòu chén āi shuāng guó shì。
拂衣初上西山巅,万岫回青八陵紫。fú yī chū shàng xī shān diān,wàn xiù huí qīng bā líng zǐ。
峥嵘高论骇俗流,磊落雄心付良史。zhēng róng gāo lùn hài sú liú,lěi luò xióng xīn fù liáng shǐ。
生今已矣宁再得,泪目淋漓傍桑梓。shēng jīn yǐ yǐ níng zài dé,lèi mù lín lí bàng sāng zǐ。
酸风落日华阳宫,素旐翩翩潞河涘。suān fēng luò rì huá yáng gōng,sù zhào piān piān lù hé sì。
孤坟三尺暮云白,白马生刍者谁子。gū fén sān chǐ mù yún bái,bái mǎ shēng chú zhě shuí zi。
我歌薤露生莫悲,自昔贤豪并如此。wǒ gē xiè lù shēng mò bēi,zì xī xián háo bìng rú cǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

幽州马行客歌

胡应麟

恼杀燕台騧,发足千里远。nǎo shā yàn tái guā,fā zú qiān lǐ yuǎn。
只解驮郎行,不解送郎转。zhǐ jiě tuó láng xíng,bù jiě sòng láng zhuǎn。

阿子歌

胡应麟

阿子住东邻,自矜好颜色。ā zi zhù dōng lín,zì jīn hǎo yán sè。
春风动罗帷,半夜邀欢入。chūn fēng dòng luó wéi,bàn yè yāo huān rù。

湖就姑

胡应麟

大姑住湖口,便风渡浔阳。dà gū zhù hú kǒu,biàn fēng dù xún yáng。
小姑住湖心,月明就彭郎。xiǎo gū zhù hú xīn,yuè míng jiù péng láng。

上声歌

胡应麟

春蚕空有丝,不解双双眠。chūn cán kōng yǒu sī,bù jiě shuāng shuāng mián。
垂杨空有丝,不绾别离船。chuí yáng kōng yǒu sī,bù wǎn bié lí chuán。

折杨柳

胡应麟

恨杀城南柳,丝丝管离别。hèn shā chéng nán liǔ,sī sī guǎn lí bié。
殷勤折赠君,记取艳阳月。yīn qín zhé zèng jūn,jì qǔ yàn yáng yuè。

越城曲

胡应麟

矶头日浣纱,春波泻明玉。jī tóu rì huàn shā,chūn bō xiè míng yù。
指点苎罗村,侬家在山麓。zhǐ diǎn zhù luó cūn,nóng jiā zài shān lù。

春江行

胡应麟

一夜春江涨,江头浪拍天。yī yè chūn jiāng zhǎng,jiāng tóu làng pāi tiān。
中流便风起,持底挽郎船。zhōng liú biàn fēng qǐ,chí dǐ wǎn láng chuán。

双行缠

胡应麟

绣作双行缠,步步娇春阳。xiù zuò shuāng xíng chán,bù bù jiāo chūn yáng。
那知罗袜中,两足如秋霜。nà zhī luó wà zhōng,liǎng zú rú qiū shuāng。

陇头歌五首

胡应麟

尘起玉门关,雕弓马上弯。chén qǐ yù mén guān,diāo gōng mǎ shàng wān。
身随汉飞将,乘月夺天山。shēn suí hàn fēi jiāng,chéng yuè duó tiān shān。

陇头歌五首

胡应麟

番人吹筚?,汉女拨琵琶。fān rén chuī bì bì,hàn nǚ bō pí pá。
征人三十万,若个不思家。zhēng rén sān shí wàn,ruò gè bù sī jiā。

陇头歌五首

胡应麟

绝塞少人行,萧萧过雁鸣。jué sāi shǎo rén xíng,xiāo xiāo guò yàn míng。
征衣犹未寄,大雪满龙城。zhēng yī yóu wèi jì,dà xuě mǎn lóng chéng。

陇头歌五首

胡应麟

欲寄征人信,难禁玉箸啼。yù jì zhēng rén xìn,nán jìn yù zhù tí。
惟应纸上泪,点滴到辽西。wéi yīng zhǐ shàng lèi,diǎn dī dào liáo xī。

陇头歌五首

胡应麟

空闺一枕梦,杳杳边头去。kōng guī yī zhěn mèng,yǎo yǎo biān tóu qù。
双弯不出门,也到黄花戍。shuāng wān bù chū mén,yě dào huáng huā shù。

燕京曲

胡应麟

绰约两青娥,一笑遥相遇。chuò yuē liǎng qīng é,yī xiào yáo xiāng yù。
何处问侬家,玉河双柳树。hé chù wèn nóng jiā,yù hé shuāng liǔ shù。

从军五更转五首

胡应麟

一更边月上,流影照长城。yī gèng biān yuè shàng,liú yǐng zhào zhǎng chéng。
营门击刁斗,万队寂无声。yíng mén jī diāo dòu,wàn duì jì wú shēng。