古诗词

哭祝鸣皋

胡应麟

吁嗟祝生谁谓而年仅止此,尔胡以生胡以死。xū jiē zhù shēng shuí wèi ér nián jǐn zhǐ cǐ,ěr hú yǐ shēng hú yǐ sǐ。
文章独抱掩夜台,寂寞寒山饿妻子。wén zhāng dú bào yǎn yè tái,jì mò hán shān è qī zi。
忆生束发负奇尚,壮气凌云薄金紫。yì shēng shù fā fù qí shàng,zhuàng qì líng yún báo jīn zǐ。
绳枢瓮牖穷彻骨,耻向豪门谒涓涘。shéng shū wèng yǒu qióng chè gǔ,chǐ xiàng háo mén yè juān sì。
世人妒生狂欲杀,白眼纵横半睚眦。shì rén dù shēng kuáng yù shā,bái yǎn zòng héng bàn yá zì。
青衫一领不得消,掷向齐东营耒耜。qīng shān yī lǐng bù dé xiāo,zhì xiàng qí dōng yíng lěi sì。
胡为复作长安游,瞰?芒鞋污泥滓。hú wèi fù zuò zhǎng ān yóu,kàn xiè máng xié wū ní zǐ。
呜呼大块亦忘才,玉折兰摧繄谁使。wū hū dà kuài yì wàng cái,yù zhé lán cuī yī shuí shǐ。
昔余与生初结交,邂逅尘埃双国士。xī yú yǔ shēng chū jié jiāo,xiè hòu chén āi shuāng guó shì。
拂衣初上西山巅,万岫回青八陵紫。fú yī chū shàng xī shān diān,wàn xiù huí qīng bā líng zǐ。
峥嵘高论骇俗流,磊落雄心付良史。zhēng róng gāo lùn hài sú liú,lěi luò xióng xīn fù liáng shǐ。
生今已矣宁再得,泪目淋漓傍桑梓。shēng jīn yǐ yǐ níng zài dé,lèi mù lín lí bàng sāng zǐ。
酸风落日华阳宫,素旐翩翩潞河涘。suān fēng luò rì huá yáng gōng,sù zhào piān piān lù hé sì。
孤坟三尺暮云白,白马生刍者谁子。gū fén sān chǐ mù yún bái,bái mǎ shēng chú zhě shuí zi。
我歌薤露生莫悲,自昔贤豪并如此。wǒ gē xiè lù shēng mò bēi,zì xī xián háo bìng rú cǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

长乐佳

胡应麟

深宫斗百草,嬉游共春日。shēn gōng dòu bǎi cǎo,xī yóu gòng chūn rì。
蝴蝶双飞来,故上搔头立。hú dié shuāng fēi lái,gù shàng sāo tóu lì。

白符鸠

胡应麟

以我双碧桃,系欢双紫骝。yǐ wǒ shuāng bì táo,xì huān shuāng zǐ liú。
相逢那得去,听唱白符鸠。xiāng féng nà dé qù,tīng chàng bái fú jiū。

同生曲

胡应麟

妾貌娇如花,郎颜粲于玉。qiè mào jiāo rú huā,láng yán càn yú yù。
妾年方二八,郎年正十六。qiè nián fāng èr bā,láng nián zhèng shí liù。

来罗

胡应麟

池上双鸳鸯,钗头孤凤凰。chí shàng shuāng yuān yāng,chāi tóu gū fèng huáng。
双飞太无赖,孤宿斗谁强。shuāng fēi tài wú lài,gū sù dòu shuí qiáng。

拔蒲

胡应麟

拔蒲复拔蒲,六月湖水中。bá pú fù bá pú,liù yuè hú shuǐ zhōng。
纤纤十春笋,不肯露青葱。xiān xiān shí chūn sǔn,bù kěn lù qīng cōng。

孟珠

胡应麟

夸他孟珠富,却笑陶朱贫。kuā tā mèng zhū fù,què xiào táo zhū pín。
西施老归越,空作苎罗颦。xī shī lǎo guī yuè,kōng zuò zhù luó pín。

黄淡思

胡应麟

今生作女郎,万恨攒眉头。jīn shēng zuò nǚ láng,wàn hèn zǎn méi tóu。
来生作儿郎,饥饿亦自由。lái shēng zuò ér láng,jī è yì zì yóu。

白头吟四首

胡应麟

巴江九曲流,不似儿郎心。bā jiāng jiǔ qū liú,bù shì ér láng xīn。
蜀魄千年啼,是侬白头吟。shǔ pò qiān nián tí,shì nóng bái tóu yín。

白头吟四首

胡应麟

大车乘驷马,扬扬汉天使。dà chē chéng sì mǎ,yáng yáng hàn tiān shǐ。
不记当垆日,辛苦临邛肆。bù jì dāng lú rì,xīn kǔ lín qióng sì。

白头吟四首

胡应麟

箱中犊鼻裈,碎破不堪著。xiāng zhōng dú bí kūn,suì pò bù kān zhù。
回身掷向郎,将心自摸索。huí shēn zhì xiàng láng,jiāng xīn zì mō suǒ。

白头吟四首

胡应麟

当日临邛妻,今朝茂陵妾。dāng rì lín qióng qī,jīn cháo mào líng qiè。
金茎半勺露,那能救消渴。jīn jīng bàn sháo lù,nà néng jiù xiāo kě。

长史变二首

胡应麟

懊恼爷娘痂,贪他门户热。ào nǎo yé niáng jiā,tān tā mén hù rè。
措大作官人,儿命薄于叶。cuò dà zuò guān rén,ér mìng báo yú yè。

长史变二首

胡应麟

宁作中人妇,莫作上官妻。níng zuò zhōng rén fù,mò zuò shàng guān qī。
风波起平地,山岳移东西。fēng bō qǐ píng dì,shān yuè yí dōng xī。

捉搦歌四首

胡应麟

爷娘养女儿,但教学针线。yé niáng yǎng nǚ ér,dàn jiào xué zhēn xiàn。
许嫁前溪郎,十五不相见。xǔ jià qián xī láng,shí wǔ bù xiāng jiàn。

捉搦歌四首

胡应麟

采桑南陌头,田间日来往。cǎi sāng nán mò tóu,tián jiān rì lái wǎng。
傍人指笑侬,夫婿渐成长。bàng rén zhǐ xiào nóng,fū xù jiàn chéng zhǎng。