古诗词

汤阴王翁年百八十矣而肌肤绰约若处子且豪饮数斗不酲座间出诸名流赠章邀余继作

胡应麟

王仙翁,发如孤鹤颜如虹。wáng xiān wēng,fā rú gū hè yán rú hóng。
大腹便便贮河汉,鲸吞鳌吸三千钟。dà fù biàn biàn zhù hé hàn,jīng tūn áo xī sān qiān zhōng。
龟纹蹙起隐胸后,玉璜炯炯横双瞳。guī wén cù qǐ yǐn xiōng hòu,yù huáng jiǒng jiǒng héng shuāng tóng。
眉毫耳毫灿霜雪,时人不识呼社公。méi háo ěr háo càn shuāng xuě,shí rén bù shí hū shè gōng。
步轻履坦疾于箭,周行五岳携孤筇。bù qīng lǚ tǎn jí yú jiàn,zhōu xíng wǔ yuè xié gū qióng。
自言今年百八十,九朝旧事盘心胸。zì yán jīn nián bǎi bā shí,jiǔ cháo jiù shì pán xīn xiōng。
高谈弘正俨目睫,信阳北地俱儿童。gāo tán hóng zhèng yǎn mù jié,xìn yáng běi dì jù ér tóng。
大还曾受柱下老,素书亦从河上公。dà hái céng shòu zhù xià lǎo,sù shū yì cóng hé shàng gōng。
王母瑶池燕周穆,仙源几度桃花红。wáng mǔ yáo chí yàn zhōu mù,xiān yuán jǐ dù táo huā hóng。
昆仑阆风不肯住,脱身混迹游寰中。kūn lún láng fēng bù kěn zhù,tuō shēn hùn jì yóu huán zhōng。
朅来瓢笠武林逍,湖光山色聊从容。qiè lái piáo lì wǔ lín xiāo,hú guāng shān sè liáo cóng róng。
飘然遇我云水窟,谪仙大叫呼人龙。piāo rán yù wǒ yún shuǐ kū,zhé xiān dà jiào hū rén lóng。
初平骑羊去不返,子岂有意仍前踪。chū píng qí yáng qù bù fǎn,zi qǐ yǒu yì réng qián zōng。
金盆玉壶亦咫尺,翩翩奇骨宁凡庸。jīn pén yù hú yì zhǐ chǐ,piān piān qí gǔ níng fán yōng。
感君意气为君歌,参差两腋乘长风。gǎn jūn yì qì wèi jūn gē,cān chà liǎng yè chéng zhǎng fēng。
却忆玉皇香案侧,丹台恍惚曾相逢。què yì yù huáng xiāng àn cè,dān tái huǎng hū céng xiāng féng。
尘埃堕落经几劫,欲骑鲸背飞寒空。chén āi duò luò jīng jǐ jié,yù qí jīng bèi fēi hán kōng。
大鹏希有俨相值,遨游八极追鸿蒙。dà péng xī yǒu yǎn xiāng zhí,áo yóu bā jí zhuī hóng méng。
他时再赴易迁约,仰天大笑扶桑东。tā shí zài fù yì qiān yuē,yǎng tiān dà xiào fú sāng dōng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

自淮上挂帆便风一夕遂抵梁下

胡应麟

淮水何汤汤,布帆疾于矢。huái shuǐ hé tāng tāng,bù fān jí yú shǐ。
一夜东南风,吹船七百里。yī yè dōng nán fēng,chuī chuán qī bǎi lǐ。

题章氏园亭四首

胡应麟

偶逐武陵人,移家来绝巘。ǒu zhú wǔ líng rén,yí jiā lái jué yǎn。
日暮碧桃花,沿洄出深涧。rì mù bì táo huā,yán huí chū shēn jiàn。

题章氏园亭四首

胡应麟

长夏懒着冠,经旬闭门睡。zhǎng xià lǎn zhe guān,jīng xún bì mén shuì。
偶来深院中,万朵红云碎。ǒu lái shēn yuàn zhōng,wàn duǒ hóng yún suì。

题章氏园亭四首

胡应麟

何年植此君,苍翠压林杪。hé nián zhí cǐ jūn,cāng cuì yā lín miǎo。
十亩渭川云,山童寒不扫。shí mǔ wèi chuān yún,shān tóng hán bù sǎo。

题章氏园亭四首

胡应麟

绰约孤亭中,梅花斗清绝。chuò yuē gū tíng zhōng,méi huā dòu qīng jué。
高天一万株,乱洒罗浮雪。gāo tiān yī wàn zhū,luàn sǎ luó fú xuě。

吕梁阻风

胡应麟

百尺牵大河,一步一回首。bǎi chǐ qiān dà hé,yī bù yī huí shǒu。
懊恼石尤风,多于故人酒。ào nǎo shí yóu fēng,duō yú gù rén jiǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

世事了不闻,峰头数椽屋。shì shì le bù wén,fēng tóu shù chuán wū。
斸取华山云,长歌下空谷。zhǔ qǔ huá shān yún,zhǎng gē xià kōng gǔ。

题卷二首终南山樵

胡应麟

家临洞庭口,门对君山色。jiā lín dòng tíng kǒu,mén duì jūn shān sè。
微风卷钓纶,万顷湘潭碧。wēi fēng juǎn diào lún,wàn qǐng xiāng tán bì。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

落日燕山道,寒风汉水波。luò rì yàn shān dào,hán fēng hàn shuǐ bō。
碧空秋万里,锦字数行过。bì kōng qiū wàn lǐ,jǐn zì shù xíng guò。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

不断征人泪,全消旅客魂。bù duàn zhēng rén lèi,quán xiāo lǚ kè hún。
一天疏雨过,灯影暗长门。yī tiān shū yǔ guò,dēng yǐng àn zhǎng mén。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

漠漠秋清月,萧萧野岸风。mò mò qiū qīng yuè,xiāo xiāo yě àn fēng。
寒芦休拣尽,全树上林东。hán lú xiū jiǎn jǐn,quán shù shàng lín dōng。

题于生芦雁四图飞

胡应麟

乍可餐菱荇,那能豢稻粱。zhà kě cān líng xìng,nà néng huàn dào liáng。
数群烟雨外,恍忽似潇湘。shù qún yān yǔ wài,huǎng hū shì xiāo xiāng。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

雪阻燕山道,风寒易水尘。xuě zǔ yàn shān dào,fēng hán yì shuǐ chén。
独怜陈仲子,扫榻待幽人。dú lián chén zhòng zi,sǎo tà dài yōu rén。

寄居榖元池亭陈生为除室张榻酬以二绝

胡应麟

一家犹道路,十日寄并州。yī jiā yóu dào lù,shí rì jì bìng zhōu。
幸借元龙榻,安眠百尺楼。xìng jiè yuán lóng tà,ān mián bǎi chǐ lóu。

九日同庄静父俞羡长登宝所塔

胡应麟

突兀龙山色,登高豁旅愁。tū wù lóng shān sè,dēng gāo huō lǚ chóu。
黄花亦无赖,偏逐少年头。huáng huā yì wú lài,piān zhú shǎo nián tóu。