古诗词

汤阴王翁年百八十矣而肌肤绰约若处子且豪饮数斗不酲座间出诸名流赠章邀余继作

胡应麟

王仙翁,发如孤鹤颜如虹。wáng xiān wēng,fā rú gū hè yán rú hóng。
大腹便便贮河汉,鲸吞鳌吸三千钟。dà fù biàn biàn zhù hé hàn,jīng tūn áo xī sān qiān zhōng。
龟纹蹙起隐胸后,玉璜炯炯横双瞳。guī wén cù qǐ yǐn xiōng hòu,yù huáng jiǒng jiǒng héng shuāng tóng。
眉毫耳毫灿霜雪,时人不识呼社公。méi háo ěr háo càn shuāng xuě,shí rén bù shí hū shè gōng。
步轻履坦疾于箭,周行五岳携孤筇。bù qīng lǚ tǎn jí yú jiàn,zhōu xíng wǔ yuè xié gū qióng。
自言今年百八十,九朝旧事盘心胸。zì yán jīn nián bǎi bā shí,jiǔ cháo jiù shì pán xīn xiōng。
高谈弘正俨目睫,信阳北地俱儿童。gāo tán hóng zhèng yǎn mù jié,xìn yáng běi dì jù ér tóng。
大还曾受柱下老,素书亦从河上公。dà hái céng shòu zhù xià lǎo,sù shū yì cóng hé shàng gōng。
王母瑶池燕周穆,仙源几度桃花红。wáng mǔ yáo chí yàn zhōu mù,xiān yuán jǐ dù táo huā hóng。
昆仑阆风不肯住,脱身混迹游寰中。kūn lún láng fēng bù kěn zhù,tuō shēn hùn jì yóu huán zhōng。
朅来瓢笠武林逍,湖光山色聊从容。qiè lái piáo lì wǔ lín xiāo,hú guāng shān sè liáo cóng róng。
飘然遇我云水窟,谪仙大叫呼人龙。piāo rán yù wǒ yún shuǐ kū,zhé xiān dà jiào hū rén lóng。
初平骑羊去不返,子岂有意仍前踪。chū píng qí yáng qù bù fǎn,zi qǐ yǒu yì réng qián zōng。
金盆玉壶亦咫尺,翩翩奇骨宁凡庸。jīn pén yù hú yì zhǐ chǐ,piān piān qí gǔ níng fán yōng。
感君意气为君歌,参差两腋乘长风。gǎn jūn yì qì wèi jūn gē,cān chà liǎng yè chéng zhǎng fēng。
却忆玉皇香案侧,丹台恍惚曾相逢。què yì yù huáng xiāng àn cè,dān tái huǎng hū céng xiāng féng。
尘埃堕落经几劫,欲骑鲸背飞寒空。chén āi duò luò jīng jǐ jié,yù qí jīng bèi fēi hán kōng。
大鹏希有俨相值,遨游八极追鸿蒙。dà péng xī yǒu yǎn xiāng zhí,áo yóu bā jí zhuī hóng méng。
他时再赴易迁约,仰天大笑扶桑东。tā shí zài fù yì qiān yuē,yǎng tiān dà xiào fú sāng dōng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

再送茂卿还晋陵四绝句同童山人子鸣作

胡应麟

扬子汀洲起暮潮,片帆南下雨萧萧。yáng zi tīng zhōu qǐ mù cháo,piàn fān nán xià yǔ xiāo xiāo。
他年共访苏台月,携手垂虹百尺桥。tā nián gòng fǎng sū tái yuè,xié shǒu chuí hóng bǎi chǐ qiáo。

唁陆茂才二首

胡应麟

谢家庭树正茏葱,莫拟探环向别丛。xiè jiā tíng shù zhèng lóng cōng,mò nǐ tàn huán xiàng bié cóng。
白玉楼中题记罢,他时来作顾非熊。bái yù lóu zhōng tí jì bà,tā shí lái zuò gù fēi xióng。

唁陆茂才二首

胡应麟

潦倒青毡气未除,莫将流泪洒长裾。lǎo dào qīng zhān qì wèi chú,mò jiāng liú lèi sǎ zhǎng jū。
聊堪剩取双眸在,老向西河学著书。liáo kān shèng qǔ shuāng móu zài,lǎo xiàng xī hé xué zhù shū。

别惟寅入燕四绝

胡应麟

星散交游二十年,两人相对白门前。xīng sàn jiāo yóu èr shí nián,liǎng rén xiāng duì bái mén qián。
西风无赖长干柳,吹送千条上别筵。xī fēng wú lài zhǎng gàn liǔ,chuī sòng qiān tiáo shàng bié yán。

别惟寅入燕四绝

胡应麟

白鹭洲前白浪高,飞帆晨发广陵涛。bái lù zhōu qián bái làng gāo,fēi fān chén fā guǎng líng tāo。
浮云万里燕台上,击筑何人伴彩毫。fú yún wàn lǐ yàn tái shàng,jī zhù hé rén bàn cǎi háo。

别惟寅入燕四绝

胡应麟

十载酬知泪未忘,携来烂漫洒河梁。shí zài chóu zhī lèi wèi wàng,xié lái làn màn sǎ hé liáng。
愁人最是秦淮曲,月落霜飞上去航。chóu rén zuì shì qín huái qū,yuè luò shuāng fēi shàng qù háng。

别惟寅入燕四绝

胡应麟

片席遥分大海流,宝刀持赠若为酬。piàn xí yáo fēn dà hǎi liú,bǎo dāo chí zèng ruò wèi chóu。
黄金台馆三千尺,截取长虹寄石头。huáng jīn tái guǎn sān qiān chǐ,jié qǔ zhǎng hóng jì shí tóu。

黎秘书刘观察刘金吾丘计部李环卫周明府康茅朱三山人出饯即席赋

胡应麟

骏骨黄金且未哀,飘然裘马赋归来。jùn gǔ huáng jīn qiě wèi āi,piāo rán qiú mǎ fù guī lái。
河梁日暮骊歌发,回首高天郭隗台。hé liáng rì mù lí gē fā,huí shǒu gāo tiān guō kuí tái。

黎秘书刘观察刘金吾丘计部李环卫周明府康茅朱三山人出饯即席赋

胡应麟

满坐青山照客装,风尘憔悴旧荷裳。mǎn zuò qīng shān zhào kè zhuāng,fēng chén qiáo cuì jiù hé shang。
吴钩莫问尊前色,白日长虹堕太行。wú gōu mò wèn zūn qián sè,bái rì zhǎng hóng duò tài xíng。

黎秘书刘观察刘金吾丘计部李环卫周明府康茅朱三山人出饯即席赋

胡应麟

四海论交碣石宫,一时携手向西风。sì hǎi lùn jiāo jié shí gōng,yī shí xié shǒu xiàng xī fēng。
惟应别后严陵钓,千尺重悬大海东。wéi yīng bié hòu yán líng diào,qiān chǐ zhòng xuán dà hǎi dōng。

黎秘书刘观察刘金吾丘计部李环卫周明府康茅朱三山人出饯即席赋

胡应麟

高天击筑暮云屯,大陆飞霜满蓟门。gāo tiān jī zhù mù yún tún,dà lù fēi shuāng mǎn jì mén。
莫向尘埃惭浪迹,十年词赋在乾坤。mò xiàng chén āi cán làng jì,shí nián cí fù zài qián kūn。

黎秘书刘观察刘金吾丘计部李环卫周明府康茅朱三山人出饯即席赋

胡应麟

寂寞妖姬旧酒楼,南归金尽鹔鹴裘。jì mò yāo jī jiù jiǔ lóu,nán guī jīn jǐn sù shuāng qiú。
阴符匣底犹堪读,可怕机前少妇愁。yīn fú xiá dǐ yóu kān dú,kě pà jī qián shǎo fù chóu。

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

雨色荆门树树哀,武昌黄鹤暂徘徊。yǔ sè jīng mén shù shù āi,wǔ chāng huáng hè zàn pái huái。
西风玉笛危楼上,万片梅花落酒杯。xī fēng yù dí wēi lóu shàng,wàn piàn méi huā luò jiǔ bēi。

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

乱山台殿楚江头,极浦蒹葭夹岸流。luàn shān tái diàn chǔ jiāng tóu,jí pǔ jiān jiā jiā àn liú。
二十五弦湘水瑟,月明何处不堪愁。èr shí wǔ xián xiāng shuǐ sè,yuè míng hé chù bù kān chóu。

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

神女祠前落日低,祝融峰外乱云迷。shén nǚ cí qián luò rì dī,zhù róng fēng wài luàn yún mí。
那堪重作高堂梦,万树清猿岳顶啼。nà kān zhòng zuò gāo táng mèng,wàn shù qīng yuán yuè dǐng tí。