古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

秋日汝元招集城西李氏高啸台即席赋

胡应麟

百尺阑千挂斗牛,千家帘幕净高秋。bǎi chǐ lán qiān guà dòu niú,qiān jiā lián mù jìng gāo qiū。
慈恩花竹深藏寺,太液芙蕖远入楼。cí ēn huā zhú shēn cáng sì,tài yè fú qú yuǎn rù lóu。
槛外飞云盘野鹤,尊前斜日堕沙鸥。kǎn wài fēi yún pán yě hè,zūn qián xié rì duò shā ōu。
脱巾洗足俱成趣,莫负平原十日游。tuō jīn xǐ zú jù chéng qù,mò fù píng yuán shí rì yóu。

惟寅偶中人言不佞复将南发去住之怀凄然岐路漫成此章

胡应麟

虎将亲提十万师,功成频奏乞归词。hǔ jiāng qīn tí shí wàn shī,gōng chéng pín zòu qǐ guī cí。
宁知巧贝生文锦,不信明珠溷素丝。níng zhī qiǎo bèi shēng wén jǐn,bù xìn míng zhū hùn sù sī。
上将且开黄菊宴,游人先到赤松祠。shàng jiāng qiě kāi huáng jú yàn,yóu rén xiān dào chì sōng cí。
飞霜夜发河桥舫,愁绝乖龙入梦思。fēi shuāng yè fā hé qiáo fǎng,chóu jué guāi lóng rù mèng sī。

别李太保惟寅

胡应麟

一骑西风问故山,淮南丛桂正堪攀。yī qí xī fēng wèn gù shān,huái nán cóng guì zhèng kān pān。
华筵首列三千坐,大厦长依十万间。huá yán shǒu liè sān qiān zuò,dà shà zhǎng yī shí wàn jiān。
出塞功成辽海戍,携家秋尽洞庭湾。chū sāi gōng chéng liáo hǎi shù,xié jiā qiū jǐn dòng tíng wān。
高牙突兀云霄上,清梦频飞玉笋班。gāo yá tū wù yún xiāo shàng,qīng mèng pín fēi yù sǔn bān。

别郭太史美命

胡应麟

午夜西风兴式微,并门黄叶背人飞。wǔ yè xī fēng xīng shì wēi,bìng mén huáng yè bèi rén fēi。
孤云万里还丹壑,列宿中天觐紫微。gū yún wàn lǐ hái dān hè,liè sù zhōng tiān jìn zǐ wēi。
异代汉庭谈结袜,他年周鼎佐垂衣。yì dài hàn tíng tán jié wà,tā nián zhōu dǐng zuǒ chuí yī。
莫愁楚越音书断,何限阳春落海圻。mò chóu chǔ yuè yīn shū duàn,hé xiàn yáng chūn luò hǎi qí。

别沈司空纯父二首

胡应麟

津亭黄叶正纷纷,不断秋声马上闻。jīn tíng huáng yè zhèng fēn fēn,bù duàn qiū shēng mǎ shàng wén。
客子衣装鸿雁队,元戎旗帜鹳鹅军。kè zi yī zhuāng hóng yàn duì,yuán róng qí zhì guàn é jūn。
携归海峤犹春雪,望入河梁几暮云。xié guī hǎi jiào yóu chūn xuě,wàng rù hé liáng jǐ mù yún。
万里孤舟三刹畔,不堪重泊过宵分。wàn lǐ gū zhōu sān shā pàn,bù kān zhòng pō guò xiāo fēn。

别沈司空纯父二首

胡应麟

何限飞霜易水头,木兰舟楫暂夷犹。hé xiàn fēi shuāng yì shuǐ tóu,mù lán zhōu jí zàn yí yóu。
四愁是处羁平子,八咏当年擅隐侯。sì chóu shì chù jī píng zi,bā yǒng dāng nián shàn yǐn hóu。
羽扇论兵朝北塞,胡床携客夜南楼。yǔ shàn lùn bīng cháo běi sāi,hú chuáng xié kè yè nán lóu。
谁言片月关山远,夜夜双龙合斗牛。shuí yán piàn yuè guān shān yuǎn,yè yè shuāng lóng hé dòu niú。

别王文学行父并所知薛生

胡应麟

长啸都门话草莱,骊驹犹傍夕阳裁。zhǎng xiào dōu mén huà cǎo lái,lí jū yóu bàng xī yáng cái。
新诗绝代王摩诘,妙舞倾城薛夜来。xīn shī jué dài wáng mó jí,miào wǔ qīng chéng xuē yè lái。
尺璧故应还楚峤,双珠何日问秦台。chǐ bì gù yīng hái chǔ jiào,shuāng zhū hé rì wèn qín tái。
纱窗绣幕论心地,飞梦时能到绿苔。shā chuāng xiù mù lùn xīn dì,fēi mèng shí néng dào lǜ tái。

次潞河少保赵公太保李公各遣人以绫锦追遗赋谢

胡应麟

焕烂双缄袭彩毫,春风如拂潞河涛。huàn làn shuāng jiān xí cǎi háo,chūn fēng rú fú lù hé tāo。
寒销学士青绫被,艳借元戎赤锦袍。hán xiāo xué shì qīng líng bèi,yàn jiè yuán róng chì jǐn páo。
范叔岂忘归魏思,苏卿宁惮入秦劳。fàn shū qǐ wàng guī wèi sī,sū qīng níng dàn rù qín láo。
江干好伴羊裘客,垂钓三山问六鳌。jiāng gàn hǎo bàn yáng qiú kè,chuí diào sān shān wèn liù áo。

与行父别都门意殊恋恋抵潞水则象先尚未发舟把臂惊讶雄饮浃日言念行父再赠此章

胡应麟

兴尽西风策蹇驴,河梁酬唱未全虚。xīng jǐn xī fēng cè jiǎn lǘ,hé liáng chóu chàng wèi quán xū。
那知流水思君日,正值阳关送客馀。nà zhī liú shuǐ sī jūn rì,zhèng zhí yáng guān sòng kè yú。
中断雁行仍比翼,双缄鱼腹互传书。zhōng duàn yàn xíng réng bǐ yì,shuāng jiān yú fù hù chuán shū。
由来象纬占离合,遮莫寒光射玉除。yóu lái xiàng wěi zhàn lí hé,zhē mò hán guāng shè yù chú。

永叔舟中同王山人石父较奕作

胡应麟

天末归心堕钓纶,青鞋能复恋红尘。tiān mò guī xīn duò diào lún,qīng xié néng fù liàn hóng chén。
仙槎此夜偕王质,旅店何年卧积薪。xiān chá cǐ yè xié wáng zhì,lǚ diàn hé nián wò jī xīn。
满座星辰寒照客,半窗风雨夜留人。mǎn zuò xīng chén hán zhào kè,bàn chuāng fēng yǔ yè liú rén。
无论甲子须臾事,笔底桃花万树春。wú lùn jiǎ zi xū yú shì,bǐ dǐ táo huā wàn shù chūn。

次夕饮酣永叔得句云柝声频入夜霜寒余为足成一律时仲子弼侍坐而余于司空为年家

胡应麟

柝声频入乱霜寒,灯烬交飞片月残。tuò shēng pín rù luàn shuāng hán,dēng jìn jiāo fēi piàn yuè cán。
词赋千秋携玉树,风期三世见金兰。cí fù qiān qiū xié yù shù,fēng qī sān shì jiàn jīn lán。
宁亲海甸驱驰急,送客河桥去住难。níng qīn hǎi diān qū chí jí,sòng kè hé qiáo qù zhù nán。
回首烂柯吾旧宅,石门天际候青鸾。huí shǒu làn kē wú jiù zhái,shí mén tiān jì hòu qīng luán。

潞河南发永叔黄门虚所乘舟以见待赋谢二章

胡应麟

北上青冥问紫宸,东归沧海话垂纶。běi shàng qīng míng wèn zǐ chén,dōng guī cāng hǎi huà chuí lún。
那知锦缆登仙客,犹恋绨袍谒帝人。nà zhī jǐn lǎn dēng xiān kè,yóu liàn tí páo yè dì rén。
万里长风吹浪日,千山晴雪渡江晨。wàn lǐ zhǎng fēng chuī làng rì,qiān shān qíng xuě dù jiāng chén。
豪游是处堪河朔,底事平原话浃旬。háo yóu shì chù kān hé shuò,dǐ shì píng yuán huà jiā xún。

潞河南发永叔黄门虚所乘舟以见待赋谢二章

胡应麟

携手双星散玉函,故人憔悴百花潭。xié shǒu shuāng xīng sàn yù hán,gù rén qiáo cuì bǎi huā tán。
多情落日停丝笮,无恙西风入布帆。duō qíng luò rì tíng sī zé,wú yàng xī fēng rù bù fān。
大泽鱼龙天上下,清溪凫雁地东南。dà zé yú lóng tiān shàng xià,qīng xī fú yàn dì dōng nán。
联舻且角新题句,何限江枫逐夜谈。lián lú qiě jiǎo xīn tí jù,hé xiàn jiāng fēng zhú yè tán。

林计部天迪招饮达曙作时舟次清源关下

胡应麟

华馆邀宾驻玉骢,当筵霞色照新丰。huá guǎn yāo bīn zhù yù cōng,dāng yán xiá sè zhào xīn fēng。
西园公子留明月,东海词人擅大风。xī yuán gōng zi liú míng yuè,dōng hǎi cí rén shàn dà fēng。
十道帆樯飞挽外,千门弦管啸吟中。shí dào fān qiáng fēi wǎn wài,qiān mén xián guǎn xiào yín zhōng。
匆匆把袂南州去,肠断清源驿路枫。cōng cōng bǎ mèi nán zhōu qù,cháng duàn qīng yuán yì lù fēng。

是夕伶人奏剧客有以救蛇获报者戏于席上赋此呈林君

胡应麟

千帆晴色下高舂,锦席华镳夜过从。qiān fān qíng sè xià gāo chōng,jǐn xí huá biāo yè guò cóng。
尘榻久悬徐孺子,角巾长垫郭林宗。chén tà jiǔ xuán xú rú zi,jiǎo jīn zhǎng diàn guō lín zōng。
青云是处披文豹,紫雾何年化白龙。qīng yún shì chù pī wén bào,zǐ wù hé nián huà bái lóng。
愁绝吴枫江路远,飞霜寒彻曙天钟。chóu jué wú fēng jiāng lù yuǎn,fēi shuāng hán chè shǔ tiān zhōng。