古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

一望巴陵楚峤分,木兰舟上雨纷纷。yī wàng bā líng chǔ jiào fēn,mù lán zhōu shàng yǔ fēn fēn。
中流无限潇湘色,日落君山起暮云。zhōng liú wú xiàn xiāo xiāng sè,rì luò jūn shān qǐ mù yún。

潞河舟中再别惟寅裕卿汝修绝句五首

胡应麟

衡岳千峰雾里看,洞庭波色照阑干。héng yuè qiān fēng wù lǐ kàn,dòng tíng bō sè zhào lán gàn。
扬帆自为青山去,漫拟当时白雪寒。yáng fān zì wèi qīng shān qù,màn nǐ dāng shí bái xuě hán。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

万仞危岩古木低,翠屏回合上丹梯。wàn rèn wēi yán gǔ mù dī,cuì píng huí hé shàng dān tī。
桃花流水无人问,一路猿声夕照西。táo huā liú shuǐ wú rén wèn,yī lù yuán shēng xī zhào xī。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

云际飞梁压水开,翠岩丹壑自萦回。yún jì fēi liáng yā shuǐ kāi,cuì yán dān hè zì yíng huí。
扪萝欲记天台路,片片青霞屐底来。mén luó yù jì tiān tái lù,piàn piàn qīng xiá jī dǐ lái。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

积雪苍茫涧道分,空林麋鹿自成群。jī xuě cāng máng jiàn dào fēn,kōng lín mí lù zì chéng qún。
夜来洞口飞泉过,流出西岩几片云。yè lái dòng kǒu fēi quán guò,liú chū xī yán jǐ piàn yún。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

云压重崖午不开,石门烟雨护莓苔。yún yā zhòng yá wǔ bù kāi,shí mén yān yǔ hù méi tái。
分明记得秦时路,曾到仙源采药回。fēn míng jì dé qín shí lù,céng dào xiān yuán cǎi yào huí。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

池上藤萝岁月深,半空寒影动青岑。chí shàng téng luó suì yuè shēn,bàn kōng hán yǐng dòng qīng cén。
携琴欲写潇湘意,夜夜蛟龙水面吟。xié qín yù xiě xiāo xiāng yì,yè yè jiāo lóng shuǐ miàn yín。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

绝壑东回鸟道微,隔山流翠转依依。jué hè dōng huí niǎo dào wēi,gé shān liú cuì zhuǎn yī yī。
西风落日空潭上,满地寒云湿不飞。xī fēng luò rì kōng tán shàng,mǎn dì hán yún shī bù fēi。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

片石巑岏倚怪松,清秋寒雨滴虬龙。piàn shí cuán wán yǐ guài sōng,qīng qiū hán yǔ dī qiú lóng。
苔深不记飞来处,疑是崆峒第一峰。tái shēn bù jì fēi lái chù,yí shì kōng dòng dì yī fēng。

华阳杂咏八首垂虹岭

胡应麟

缥缈天都十二楼,银河遥望不胜愁。piāo miǎo tiān dōu shí èr lóu,yín hé yáo wàng bù shèng chóu。
何因醉逐飞琼语,谪向人间五百秋。hé yīn zuì zhú fēi qióng yǔ,zhé xiàng rén jiān wǔ bǎi qiū。

挽陆文学一绝

胡应麟

廿载青衫阅岁华,殡宫遥映夕阳斜。niàn zài qīng shān yuè suì huá,bìn gōng yáo yìng xī yáng xié。
春风何处山阳笛,落尽棠梨万树花。chūn fēng hé chù shān yáng dí,luò jǐn táng lí wàn shù huā。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

尔去匡庐第一峰,翠屏千叠紫烟重。ěr qù kuāng lú dì yī fēng,cuì píng qiān dié zǐ yān zhòng。
何时共拾金光草,对倚青冥跨白龙。hé shí gòng shí jīn guāng cǎo,duì yǐ qīng míng kuà bái lóng。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

秀出香炉万岭西,远公精舍夕阳低。xiù chū xiāng lú wàn lǐng xī,yuǎn gōng jīng shě xī yáng dī。
怜君我欲逃禅去,相逐寒云住虎溪。lián jūn wǒ yù táo chán qù,xiāng zhú hán yún zhù hǔ xī。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

栖隐峰头树色分,传书遥寄紫阳君。qī yǐn fēng tóu shù sè fēn,chuán shū yáo jì zǐ yáng jūn。
一声铁笛千林晚,片片桃花落彩云。yī shēng tiě dí qiān lín wǎn,piàn piàn táo huā luò cǎi yún。

送胡文父还匡庐五首

胡应麟

闻说年来李梦阳,青鞋曾遍踏苍茫。wén shuō nián lái lǐ mèng yáng,qīng xié céng biàn tà cāng máng。
扶筇何处天池近,指点银河百尺长。fú qióng hé chù tiān chí jìn,zhǐ diǎn yín hé bǎi chǐ zhǎng。