古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

出塞曲十六首

胡应麟

高宴从军乐事多,白登城上夜如何。gāo yàn cóng jūn lè shì duō,bái dēng chéng shàng yè rú hé。
数声清啸迎风发,十万前驱尽倒戈。shù shēng qīng xiào yíng fēng fā,shí wàn qián qū jǐn dào gē。

出塞曲十六首

胡应麟

受降城下战初回,无定河边画角哀。shòu jiàng chéng xià zhàn chū huí,wú dìng hé biān huà jiǎo āi。
落日沙场秋色满,题诗人在赫连台。luò rì shā chǎng qiū sè mǎn,tí shī rén zài hè lián tái。

出塞曲十六首

胡应麟

磨灭雄心仗翠钿,幽兰一曲暮云前。mó miè xióng xīn zhàng cuì diàn,yōu lán yī qū mù yún qián。
从知顾盼仙郎熟,不向人前误拂弦。cóng zhī gù pàn xiān láng shú,bù xiàng rén qián wù fú xián。

出塞曲十六首

胡应麟

幕拥青油夜漏迟,从军尔亦解观棋。mù yōng qīng yóu yè lòu chí,cóng jūn ěr yì jiě guān qí。
不知淝水风行日,可似张玄授策时。bù zhī féi shuǐ fēng xíng rì,kě shì zhāng xuán shòu cè shí。

出塞曲十六首

胡应麟

骏马雕弧铁裲裆,何人不羡独孤郎。jùn mǎ diāo hú tiě liǎng dāng,hé rén bù xiàn dú gū láng。
横戈夜度燉煌戍,直取凉州献未央。héng gē yè dù dùn huáng shù,zhí qǔ liáng zhōu xiàn wèi yāng。

出塞曲十六首

胡应麟

跃马阴山白日低,拂云堆上醉如泥。yuè mǎ yīn shān bái rì dī,fú yún duī shàng zuì rú ní。
弯弓错拟旄头落,并坠双雕大碛西。wān gōng cuò nǐ máo tóu luò,bìng zhuì shuāng diāo dà qì xī。

出塞曲十六首

胡应麟

八法纵横擅彩毫,何烦抛掷事龙韬。bā fǎ zòng héng shàn cǎi háo,hé fán pāo zhì shì lóng tāo。
聊飞尺檄萧关外,已报单于雪夜逃。liáo fēi chǐ xí xiāo guān wài,yǐ bào dān yú xuě yè táo。

出塞曲十六首

胡应麟

一笑能空塞北亭,寒光闪烁射青萍。yī xiào néng kōng sāi běi tíng,hán guāng shǎn shuò shè qīng píng。
歌残杕杜长城下,万仞燕然自勒铭。gē cán dì dù zhǎng chéng xià,wàn rèn yàn rán zì lēi míng。

出塞曲十六首

胡应麟

渔阳东望海云平,横笛偏吹骠骑营。yú yáng dōng wàng hǎi yún píng,héng dí piān chuī biāo qí yíng。
绕夜落梅春不断,千山明月满龙城。rào yè luò méi chūn bù duàn,qiān shān míng yuè mǎn lóng chéng。

出塞曲十六首

胡应麟

青海城头月照沙,黑山何处问琵琶。qīng hǎi chéng tóu yuè zhào shā,hēi shān hé chù wèn pí pá。
长缨尽缚呼韩将,重取明妃入汉家。zhǎng yīng jǐn fù hū hán jiāng,zhòng qǔ míng fēi rù hàn jiā。

出塞曲十六首

胡应麟

短小周郎五尺躯,侯门花色照长裾。duǎn xiǎo zhōu láng wǔ chǐ qū,hóu mén huā sè zhào zhǎng jū。
莫言谈笑无奇策,百雉聊城祇片书。mò yán tán xiào wú qí cè,bǎi zhì liáo chéng qí piàn shū。

出塞曲十六首

胡应麟

君卿唇古诧纷纷,笔札兼传谷子云。jūn qīng chún gǔ chà fēn fēn,bǐ zhá jiān chuán gǔ zi yún。
怪得五侯鲭满座,铁椎曾夺信陵军。guài dé wǔ hóu qīng mǎn zuò,tiě chuí céng duó xìn líng jūn。

出塞曲十六首

胡应麟

拂袖行歌入帝都,灞陵亭上醉相呼。fú xiù xíng gē rù dì dōu,bà líng tíng shàng zuì xiāng hū。
过从赖有任安在,使酒何劳挈灌夫。guò cóng lài yǒu rèn ān zài,shǐ jiǔ hé láo qiè guàn fū。

渡黄河抵吕梁再寄徐参知即景舒怀共十绝句

胡应麟

千顷清淮匹练长,使君高谊重馀皇。qiān qǐng qīng huái pǐ liàn zhǎng,shǐ jūn gāo yì zhòng yú huáng。
布帆无恙南风正,日暮行人到吕梁。bù fān wú yàng nán fēng zhèng,rì mù xíng rén dào lǚ liáng。

渡黄河抵吕梁再寄徐参知即景舒怀共十绝句

胡应麟

漫说陈登百尺楼,十年湖海浪成游。màn shuō chén dēng bǎi chǐ lóu,shí nián hú hǎi làng chéng yóu。
多情好是徐元直,一借仙槎问斗牛。duō qíng hǎo shì xú yuán zhí,yī jiè xiān chá wèn dòu niú。