古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送朱水部可大入都四首

胡应麟

矫矫孤飞鸿,明时策高步。jiǎo jiǎo gū fēi hóng,míng shí cè gāo bù。
亮节难为容,浮云起中路。liàng jié nán wèi róng,fú yún qǐ zhōng lù。
层阴蔽白日,圆景忽将暮。céng yīn bì bái rì,yuán jǐng hū jiāng mù。
转蓬随长风,行行践霜露。zhuǎn péng suí zhǎng fēng,xíng xíng jiàn shuāng lù。
驱车大河涘,瀍洛莽回互。qū chē dà hé sì,chán luò mǎng huí hù。

送朱水部可大入都四首

胡应麟

王屋一何高,嵚岑蔽层云。wáng wū yī hé gāo,qīn cén bì céng yún。
登高望宛洛,车马如游尘。dēng gāo wàng wǎn luò,chē mǎ rú yóu chén。
万象列毫端,抽思戾高旻。wàn xiàng liè háo duān,chōu sī lì gāo mín。
仙人王子乔,转盼迹已陈。xiān rén wáng zi qiáo,zhuǎn pàn jì yǐ chén。
三花满怀袖,寄我忽若新。sān huā mǎn huái xiù,jì wǒ hū ruò xīn。

送朱水部可大入都四首

胡应麟

百里讵足栖,长途复当践。bǎi lǐ jù zú qī,zhǎng tú fù dāng jiàn。
帝优循良吏,召对明光殿。dì yōu xún liáng lì,zhào duì míng guāng diàn。
羌子与我亲,绨袍长恋恋。qiāng zi yǔ wǒ qīn,tí páo zhǎng liàn liàn。
双凫一朝去,临风涕沾面。shuāng fú yī cháo qù,lín fēng tì zhān miàn。
努力崇千秋,慰此金石愿。nǔ lì chóng qiān qiū,wèi cǐ jīn shí yuàn。

别汪仲淹二首

胡应麟

噭噭云间雁,飞鸣各有适。jiào jiào yún jiān yàn,fēi míng gè yǒu shì。
翩翩水中凫,中道乖羽翼。piān piān shuǐ zhōng fú,zhōng dào guāi yǔ yì。
我当还故栖,子病卧蓬室。wǒ dāng hái gù qī,zi bìng wò péng shì。
明发从此辞,遥遥望乡国。míng fā cóng cǐ cí,yáo yáo wàng xiāng guó。
东顾临大江,波涛无终极。dōng gù lín dà jiāng,bō tāo wú zhōng jí。

别汪仲淹二首

胡应麟

大江岂不遐,一苇朝可航。dà jiāng qǐ bù xiá,yī wěi cháo kě háng。
我友一为别,倏若逾三霜。wǒ yǒu yī wèi bié,shū ruò yú sān shuāng。
踟蹰念子病,送我濠之梁。chí chú niàn zi bìng,sòng wǒ háo zhī liáng。
迟迟白日暮,车马为彷徨。chí chí bái rì mù,chē mǎ wèi páng huáng。
人命匪金石,暌离热中肠。rén mìng fěi jīn shí,kuí lí rè zhōng cháng。
长当保玉体,百岁遥相望。zhǎng dāng bǎo yù tǐ,bǎi suì yáo xiāng wàng。

娟娟苎萝女二首寄李生时秋试罢归

胡应麟

娟娟苎萝女,艳色明朝霞。juān juān zhù luó nǚ,yàn sè míng cháo xiá。
珊瑚被玉体,璎珞相交加。shān hú bèi yù tǐ,yīng luò xiāng jiāo jiā。
绮疏傍阿阁,高居临狭斜。qǐ shū bàng ā gé,gāo jū lín xiá xié。
朝披越台锦,夕浣吴门纱。cháo pī yuè tái jǐn,xī huàn wú mén shā。
一为白雪言,清音浩无涯。yī wèi bái xuě yán,qīng yīn hào wú yá。
哀思激云汉,行路咸咨嗟。āi sī jī yún hàn,xíng lù xián zī jiē。
宁知中肠怨,愁结纷如麻。níng zhī zhōng cháng yuàn,chóu jié fēn rú má。
芳春倏已尽,白露漙蒹葭。fāng chūn shū yǐ jǐn,bái lù tuán jiān jiā。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

荏苒岁时迈,蟪蛄鸣前庭。rěn rǎn suì shí mài,huì gū míng qián tíng。
大火倏西流,白露中夜零。dà huǒ shū xī liú,bái lù zhōng yè líng。
公车有程期,仆夫戒我行。gōng chē yǒu chéng qī,pū fū jiè wǒ xíng。
州郡忝招邀,闾里相送迎。zhōu jùn tiǎn zhāo yāo,lǘ lǐ xiāng sòng yíng。
肃肃同袍侣,命驾来林坰。sù sù tóng páo lǚ,mìng jià lái lín jiōng。
各言休明世,努力事遐征。gè yán xiū míng shì,nǔ lì shì xiá zhēng。
夕当辞室家,明当赴神京。xī dāng cí shì jiā,míng dāng fù shén jīng。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

神京岂不遥,阊阖造中天。shén jīng qǐ bù yáo,chāng hé zào zhōng tiān。
金茎夹广陌,玉陛蒐群贤。jīn jīng jiā guǎng mò,yù bì sōu qún xián。
幸生唐虞代,况逢强盛年。xìng shēng táng yú dài,kuàng féng qiáng shèng nián。
徘徊高堂病,一卧垂十年。pái huái gāo táng bìng,yī wò chuí shí nián。
既无稚子娱,亦寡群从援。jì wú zhì zi yú,yì guǎ qún cóng yuán。
椿庭渺何许,万里越南滇。chūn tíng miǎo hé xǔ,wàn lǐ yuè nán diān。
感此去住怀,戚戚摧心颜。gǎn cǐ qù zhù huái,qī qī cuī xīn yán。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

戚戚徒尔为,兴文各踟蹰。qī qī tú ěr wèi,xīng wén gè chí chú。
夙昔慕巢由,散发箕颍隅。sù xī mù cháo yóu,sàn fā jī yǐng yú。
矧兹乌鸟情,能不怀倚闾。shěn zī wū niǎo qíng,néng bù huái yǐ lǘ。
令伯惟承欢,王阳实回车。lìng bó wéi chéng huān,wáng yáng shí huí chē。
亦知轩盖荣,方寸寡所愉。yì zhī xuān gài róng,fāng cùn guǎ suǒ yú。
愿言青云客,矫翼升天衢。yuàn yán qīng yún kè,jiǎo yì shēng tiān qú。
君子游岩廊,小人安敝庐。jūn zi yóu yán láng,xiǎo rén ān bì lú。

己夘仲秋复当计偕北上以家母病不赴与诸友言别四首

胡应麟

敝庐亦何有,有稼复有萱。bì lú yì hé yǒu,yǒu jià fù yǒu xuān。
旭日丽遥岑,清风濯林园。xù rì lì yáo cén,qīng fēng zhuó lín yuán。
问寝趣庭帏,进膳列芳鲜。wèn qǐn qù tíng wéi,jìn shàn liè fāng xiān。
虽无黻冕贵,彩服欢慈颜。suī wú fú miǎn guì,cǎi fú huān cí yán。
板舆历高台,丝竹罗长筵。bǎn yú lì gāo tái,sī zhú luó zhǎng yán。
踟蹰禽鸟声,映荫林木繁。chí chú qín niǎo shēng,yìng yīn lín mù fán。
俯仰中所欲,百岁聊自全。fǔ yǎng zhōng suǒ yù,bǎi suì liáo zì quán。

仲夏至自京师作

胡应麟

人生如飞蓬,倏忽异乡县。rén shēng rú fēi péng,shū hū yì xiāng xiàn。
仆夫趣我游,肃驾向畿甸。pū fū qù wǒ yóu,sù jià xiàng jī diān。
朝登太行岭,暮宿黄河岸。cháo dēng tài xíng lǐng,mù sù huáng hé àn。
荏苒逾修途,迟回陟层巘。rěn rǎn yú xiū tú,chí huí zhì céng yǎn。
中林绝烟火,尘沙蔽颜面。zhōng lín jué yān huǒ,chén shā bì yán miàn。
浮云翳荒垒,咫尺行莫辨。fú yún yì huāng lěi,zhǐ chǐ xíng mò biàn。
遥遥至幽并,四顾见闾阎。yáo yáo zhì yōu bìng,sì gù jiàn lǘ yán。
中天帝王宅,飞甍翼楼殿。zhōng tiān dì wáng zhái,fēi méng yì lóu diàn。
空怀稷契志,未遂夔龙愿。kōng huái jì qì zhì,wèi suì kuí lóng yuàn。
辞非上林侈,赋岂河东擅。cí fēi shàng lín chǐ,fù qǐ hé dōng shàn。
长啸起拂衣,归来弄柔翰。zhǎng xiào qǐ fú yī,guī lái nòng róu hàn。
寄言达生者,骄人有贫贱。jì yán dá shēng zhě,jiāo rén yǒu pín jiàn。

寓怀三韵七首

胡应麟

泛泛海上鸥,机忘意自适。fàn fàn hǎi shàng ōu,jī wàng yì zì shì。
嗟嗟塞翁马,何失亦何得。jiē jiē sāi wēng mǎ,hé shī yì hé dé。
七日混沌死,哀哉倏与忽。qī rì hùn dùn sǐ,āi zāi shū yǔ hū。

寓怀三韵七首

胡应麟

膏以明自煎,香以熏自燔。gāo yǐ míng zì jiān,xiāng yǐ xūn zì fán。
葆光茹其和,乃可全天年。bǎo guāng rú qí hé,nǎi kě quán tiān nián。
巍巍广成公,千岁空同颠。wēi wēi guǎng chéng gōng,qiān suì kōng tóng diān。

寓怀三韵七首

胡应麟

西方大圣人,国土名极乐。xī fāng dà shèng rén,guó tǔ míng jí lè。
万法同虚空,一尘安所著。wàn fǎ tóng xū kōng,yī chén ān suǒ zhù。
嗟嗟蛮触民,智勇困蜗角。jiē jiē mán chù mín,zhì yǒng kùn wō jiǎo。

寓怀三韵七首

胡应麟

向长志五岳,宗炳卧一丘。xiàng zhǎng zhì wǔ yuè,zōng bǐng wò yī qiū。
济胜苟无具,澄怀亦天游。jì shèng gǒu wú jù,chéng huái yì tiān yóu。
鸣琴一室内,万象同蜉蝣。míng qín yī shì nèi,wàn xiàng tóng fú yóu。