古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

王长公寄惠集序赋谢四首

胡应麟

字字风霜色,缄题向草庐。zì zì fēng shuāng sè,jiān tí xiàng cǎo lú。
百年双涕泪,万古一吹嘘。bǎi nián shuāng tì lèi,wàn gǔ yī chuī xū。
附骥名难尽,屠龙业未虚。fù jì míng nán jǐn,tú lóng yè wèi xū。
异时歌九辨,宁敢忘三闾。yì shí gē jiǔ biàn,níng gǎn wàng sān lǘ。

王长公寄惠集序赋谢四首

胡应麟

漶灭书生刺,迢遥国士恩。huàn miè shū shēng cì,tiáo yáo guó shì ēn。
片言犹海峤,三赋已乾坤。piàn yán yóu hǎi jiào,sān fù yǐ qián kūn。
道岂中原丧,交宁异代论。dào qǐ zhōng yuán sàng,jiāo níng yì dài lùn。
尚拚双鬓在,垂白子云门。shàng pàn shuāng bìn zài,chuí bái zi yún mén。

王长公寄惠集序赋谢四首

胡应麟

家学三王上,时名二李前。jiā xué sān wáng shàng,shí míng èr lǐ qián。
江河趋大壑,日月并高天。jiāng hé qū dà hè,rì yuè bìng gāo tiān。
业已回长夜,名犹借少年。yè yǐ huí zhǎng yè,míng yóu jiè shǎo nián。
代兴聊一钵,默默少林传。dài xīng liáo yī bō,mò mò shǎo lín chuán。

王长公寄惠集序赋谢四首

胡应麟

刻鹄纷难辨,鸣蛩独见知。kè gǔ fēn nán biàn,míng qióng dú jiàn zhī。
左迁元命世,扬马快同时。zuǒ qiān yuán mìng shì,yáng mǎ kuài tóng shí。
一字人堪老,千秋客自迟。yī zì rén kān lǎo,qiān qiū kè zì chí。
会携孤剑色,东海傍要离。huì xié gū jiàn sè,dōng hǎi bàng yào lí。

送人游边

胡应麟

严冬武林驿,一骑问京华。yán dōng wǔ lín yì,yī qí wèn jīng huá。
大野霜飘树,长城雪作花。dà yě shuāng piāo shù,zhǎng chéng xuě zuò huā。
櫜鞬迎属国,剑佩逐轻车。gāo jiān yíng shǔ guó,jiàn pèi zhú qīng chē。
早夺天山地,铭功入汉家。zǎo duó tiān shān dì,míng gōng rù hàn jiā。

寄董太史二首

胡应麟

作赋俱青鬓,携书共赤墀。zuò fù jù qīng bìn,xié shū gòng chì chí。
我怀三秀草,君夺万年枝。wǒ huái sān xiù cǎo,jūn duó wàn nián zhī。
鸾鹤甘泉殿,鱼龙太液池。luán hè gān quán diàn,yú lóng tài yè chí。
当年六桥柳,能记共含卮。dāng nián liù qiáo liǔ,néng jì gòng hán zhī。

寄董太史二首

胡应麟

世事甘余拙,时才羡尔长。shì shì gān yú zhuō,shí cái xiàn ěr zhǎng。
读书同左史,执戟异东方。dú shū tóng zuǒ shǐ,zhí jǐ yì dōng fāng。
雾拥金门色,天回玉陛香。wù yōng jīn mén sè,tiān huí yù bì xiāng。
深惭潞河鲤,万里到沧浪。shēn cán lù hé lǐ,wàn lǐ dào cāng làng。

题东皋园亭卷

胡应麟

近卜东皋墅,推窗面面山。jìn bo dōng gāo shù,tuī chuāng miàn miàn shān。
榻悬双树底,亭锁万花间。tà xuán shuāng shù dǐ,tíng suǒ wàn huā jiān。
白鹤回孤啸,苍龙问大还。bái hè huí gū xiào,cāng lóng wèn dà hái。
异时丛桂发,尊酒定同攀。yì shí cóng guì fā,zūn jiǔ dìng tóng pān。

送张山人楚游

胡应麟

岩穴凭谁问,飘然赋远游。yán xué píng shuí wèn,piāo rán fù yuǎn yóu。
风高云梦笛,月满洞庭舟。fēng gāo yún mèng dí,yuè mǎn dòng tíng zhōu。
短刺携孤客,长裾狎五侯。duǎn cì xié gū kè,zhǎng jū xiá wǔ hóu。
蛾眉亭下泊,饱看荻花秋。é méi tíng xià pō,bǎo kàn dí huā qiū。

南屏逢沈李二生谈道因约余游天台口号戏赠

胡应麟

越国奇男子,吴中伟丈夫。yuè guó qí nán zi,wú zhōng wěi zhàng fū。
游心出蓬艾,把臂入菰芦。yóu xīn chū péng ài,bǎ bì rù gū lú。
龙虎蟠金鼎,鸳鸯语玉壶。lóng hǔ pán jīn dǐng,yuān yāng yǔ yù hú。
天台八万丈,指点向虚无。tiān tái bā wàn zhàng,zhǐ diǎn xiàng xū wú。

题性天真孝卷

胡应麟

焚香星月下,一脔冀亲延。fén xiāng xīng yuè xià,yī luán jì qīn yán。
讵意挥刀日,才同扇枕年。jù yì huī dāo rì,cái tóng shàn zhěn nián。
孤诚回大造,至性彻重泉。gū chéng huí dà zào,zhì xìng chè zhòng quán。
莫以昌黎论,雌黄孺子贤。mò yǐ chāng lí lùn,cí huáng rú zi xián。

潘翁九秩诗为望之茂才作

胡应麟

玉醴泛蓬池,琼枝焕陆离。yù lǐ fàn péng chí,qióng zhī huàn lù lí。
玄纁迟伏胜,带索异荣期。xuán xūn chí fú shèng,dài suǒ yì róng qī。
种橘盈千顷,栽花但一篱。zhǒng jú yíng qiān qǐng,zāi huā dàn yī lí。
不知柯几烂,犹阅洞中棋。bù zhī kē jǐ làn,yóu yuè dòng zhōng qí。

夜集李景颖出土瓜佐酒成赋二章

胡应麟

司理耽奇甚,甘瓜荐味长。sī lǐ dān qí shén,gān guā jiàn wèi zhǎng。
飞霜匀玉质,重露浥琼浆。fēi shuāng yún yù zhì,zhòng lù yì qióng jiāng。
碧荔唐宫重,丹桃汉殿祥。bì lì táng gōng zhòng,dān táo hàn diàn xiáng。
何烦方朔盗,袍袖溢芬芳。hé fán fāng shuò dào,páo xiù yì fēn fāng。

夜集李景颖出土瓜佐酒成赋二章

胡应麟

谈玄吾不厌,问字尔相寻。tán xuán wú bù yàn,wèn zì ěr xiāng xún。
兴逸飞流赋,情高漱石吟。xīng yì fēi liú fù,qíng gāo shù shí yín。
春郊联玉勒,夜阁拥瑶琴。chūn jiāo lián yù lēi,yè gé yōng yáo qín。
二仲翩翩在,何烦觅向禽。èr zhòng piān piān zài,hé fán mì xiàng qín。

题中丞滕公武夷精舍图

胡应麟

精庐聊十尺,坐啸建溪湄。jīng lú liáo shí chǐ,zuò xiào jiàn xī méi。
暂挂中丞笏,闲挥太傅棋。zàn guà zhōng chéng hù,xián huī tài fù qí。
野花苍鹿献,林果白猿持。yě huā cāng lù xiàn,lín guǒ bái yuán chí。
惆怅流风逝,徒瞻大树遗。chóu chàng liú fēng shì,tú zhān dà shù yí。