古诗词

题李龙眠二十七祖图歌

胡应麟

丹青国手吴道玄,眼空万古当开元。dān qīng guó shǒu wú dào xuán,yǎn kōng wàn gǔ dāng kāi yuán。
沿流晚季六法尽,中兴十指传龙眠。yán liú wǎn jì liù fǎ jǐn,zhōng xīng shí zhǐ chuán lóng mián。
何人携此?,佛祖遍罗列。hé rén xié cǐ juàn,fú zǔ biàn luó liè。
马鸣众大士,历历具颠末。mǎ míng zhòng dà shì,lì lì jù diān mò。
袈裟挂膝右肩袒,妙相人天俨对越。jiā shā guà xī yòu jiān tǎn,miào xiāng rén tiān yǎn duì yuè。
二十七祖仅九帧,十八应真徒耳闻。èr shí qī zǔ jǐn jiǔ zhēn,shí bā yīng zhēn tú ěr wén。
云是吴侬利厚值,舆图剖析成三分。yún shì wú nóng lì hòu zhí,yú tú pōu xī chéng sān fēn。
朱门贵戚万与柳,募置斋头数各九。zhū mén guì qī wàn yǔ liǔ,mù zhì zhāi tóu shù gè jiǔ。
兰阴措大?鼎足,尽典商彝鬻汉卣。lán yīn cuò dà pīn dǐng zú,jǐn diǎn shāng yí yù hàn yǒu。
瓦棺寺壁画久亡,僧繇卫陆俱渺茫。wǎ guān sì bì huà jiǔ wáng,sēng yáo wèi lù jù miǎo máng。
荆关递得山水趣,谁持大笔描空王。jīng guān dì dé shān shuǐ qù,shuí chí dà bǐ miáo kōng wáng。
参差绢素裂强半,鱼口横纹欲糜烂。cān chà juàn sù liè qiáng bàn,yú kǒu héng wén yù mí làn。
人言画理出唐世,远即楞伽近霭瓘。rén yán huà lǐ chū táng shì,yuǎn jí léng gā jìn ǎi guàn。
即今宋代宁庸工,龙眠绘事真人龙。jí jīn sòng dài níng yōng gōng,lóng mián huì shì zhēn rén lóng。
诸天帝释尤冠绝,青狮白象行虚空。zhū tiān dì shì yóu guān jué,qīng shī bái xiàng xíng xū kōng。
阿难陀下九尊宿,一一披图认眉目。ā nán tuó xià jiǔ zūn sù,yī yī pī tú rèn méi mù。
或眠树底修四禅,或坐林中断五欲。huò mián shù dǐ xiū sì chán,huò zuò lín zhōng duàn wǔ yù。
或拈圣果庵没罗,或把灵花给孤独。huò niān shèng guǒ ān méi luó,huò bǎ líng huā gěi gū dú。
或看涧壑浮清涟,或听岩峦坠飞瀑。huò kàn jiàn hè fú qīng lián,huò tīng yán luán zhuì fēi pù。
或从长爪证缘觉,或遇狞牙验调伏。huò cóng zhǎng zhǎo zhèng yuán jué,huò yù níng yá yàn diào fú。
或开甘露广法门,了了根源绘身毒。huò kāi gān lù guǎng fǎ mén,le le gēn yuán huì shēn dú。
忆昔李侯盘礴时,胸中壮气横须弥。yì xī lǐ hóu pán bó shí,xiōng zhōng zhuàng qì héng xū mí。
大千世界摄毫翰,狂墨乱洒天迷离。dà qiān shì jiè shè háo hàn,kuáng mò luàn sǎ tiān mí lí。
逡巡群祖真相出,虎头金粟争神奇。qūn xún qún zǔ zhēn xiāng chū,hǔ tóu jīn sù zhēng shén qí。
惜哉贾竖巧垄断,吉光片羽犹分持。xī zāi jiǎ shù qiǎo lǒng duàn,jí guāng piàn yǔ yóu fēn chí。
复忆龙眠好画马,笔力曹韩较多寡。fù yì lóng mián hǎo huà mǎ,bǐ lì cáo hán jiào duō guǎ。
骊黄注想马胎入,足堕泥犁若飘瓦。lí huáng zhù xiǎng mǎ tāi rù,zú duò ní lí ruò piāo wǎ。
以兹忏悔写佛门,丹青烨烨留乾坤。yǐ zī chàn huǐ xiě fú mén,dān qīng yè yè liú qián kūn。
香灯高阁互供养,天龙八部如云屯。xiāng dēng gāo gé hù gōng yǎng,tiān lóng bā bù rú yún tún。
乃知古德真善诲,只语单词系成毁。nǎi zhī gǔ dé zhēn shàn huì,zhǐ yǔ dān cí xì chéng huǐ。
只今名迹六百秋,夜夜光芒护神鬼。zhǐ jīn míng jì liù bǎi qiū,yè yè guāng máng hù shén guǐ。
二十七宗瞥眼过,东土祖师来达摩。èr shí qī zōng piē yǎn guò,dōng tǔ zǔ shī lái dá mó。
面壁形模竟何以,寰中试见龙眠李。miàn bì xíng mó jìng hé yǐ,huán zhōng shì jiàn lóng mián lǐ。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

双林曾授记,百丈近安禅。shuāng lín céng shòu jì,bǎi zhàng jìn ān chán。
洞古频栖鹘,峰高欲坠鸢。dòng gǔ pín qī gǔ,fēng gāo yù zhuì yuān。
秋灯云阁外,晚磬雪房前。qiū dēng yún gé wài,wǎn qìng xuě fáng qián。
乍夜维摩到,天花遍佛筵。zhà yè wéi mó dào,tiān huā biàn fú yán。

清源寺中戏效晚唐人五言近体二十首

胡应麟

偶入清凉界,同探大小乘。ǒu rù qīng liáng jiè,tóng tàn dà xiǎo chéng。
北宗仍事秀,南法已传能。běi zōng réng shì xiù,nán fǎ yǐ chuán néng。
苔远连深竹,花疏坠古藤。tái yuǎn lián shēn zhú,huā shū zhuì gǔ téng。
故山瓢笠梦,极目海云层。gù shān piáo lì mèng,jí mù hǎi yún céng。

题邬生逍遥游卷

胡应麟

久客金台雨,浑忘铁瓮潮。jiǔ kè jīn tái yǔ,hún wàng tiě wèng cháo。
人从嗤汗漫,帝许号逍遥。rén cóng chī hàn màn,dì xǔ hào xiāo yáo。
五岳环孤枕,三天挂一瓢。wǔ yuè huán gū zhěn,sān tiān guà yī piáo。
秋风大鹏背,稳坐上扶摇。qiū fēng dà péng bèi,wěn zuò shàng fú yáo。

废寺十首

胡应麟

寺敞千峰入,桥危一径通。sì chǎng qiān fēng rù,qiáo wēi yī jìng tōng。
白牛遗汉像,苍鼠窜唐宫。bái niú yí hàn xiàng,cāng shǔ cuàn táng gōng。
劫火颓垣外,阴燐坏灶中。jié huǒ tuí yuán wài,yīn lín huài zào zhōng。
南朝四百八,成住尽虚空。nán cháo sì bǎi bā,chéng zhù jǐn xū kōng。

废寺十首

胡应麟

阶基元晋代,栋宇自梁年。jiē jī yuán jìn dài,dòng yǔ zì liáng nián。
草阁萤潜住,绳床鹿借眠。cǎo gé yíng qián zhù,shéng chuáng lù jiè mián。
荒碑沈乱石,废沼咽寒泉。huāng bēi shěn luàn shí,fèi zhǎo yàn hán quán。
拟唤庐山衲,开山种白莲。nǐ huàn lú shān nà,kāi shān zhǒng bái lián。

废寺十首

胡应麟

双林遗古佛,六代几残僧。shuāng lín yí gǔ fú,liù dài jǐ cán sēng。
画壁全封藓,香厨半压藤。huà bì quán fēng xiǎn,xiāng chú bàn yā téng。
池荒萤乱入,塔坏蚁频登。chí huāng yíng luàn rù,tǎ huài yǐ pín dēng。
一杖圭峰老,犹谈大小乘。yī zhàng guī fēng lǎo,yóu tán dà xiǎo chéng。

废寺十首

胡应麟

浮踪仍岳麓,旧宅寄岷峨。fú zōng réng yuè lù,jiù zhái jì mín é。
摩诘终年病,文殊信宿过。mó jí zhōng nián bìng,wén shū xìn sù guò。
池幽霜坠栗,洞古雪封萝。chí yōu shuāng zhuì lì,dòng gǔ xuě fēng luó。
一塔危崖上,人传舍利多。yī tǎ wēi yá shàng,rén chuán shě lì duō。

废寺十首

胡应麟

落落蒲团好,遥遥竹杖来。luò luò pú tuán hǎo,yáo yáo zhú zhàng lái。
寺寒千嶂入,门净两湖开。sì hán qiān zhàng rù,mén jìng liǎng hú kāi。
古砌风鸣叶,阴廊露滴苔。gǔ qì fēng míng yè,yīn láng lù dī tái。
若为论去住,千劫总浮埃。ruò wèi lùn qù zhù,qiān jié zǒng fú āi。

废寺十首

胡应麟

松风随曳杖,伏翼走危栏。sōng fēng suí yè zhàng,fú yì zǒu wēi lán。
古寺何年废,空门尽日寒。gǔ sì hé nián fèi,kōng mén jǐn rì hán。
流泉交井灶,坠雪拥林峦。liú quán jiāo jǐng zào,zhuì xuě yōng lín luán。
欲叩西来意,寥寥竺法兰。yù kòu xī lái yì,liáo liáo zhú fǎ lán。

废寺十首

胡应麟

翛然天姥外,断绝世人知。xiāo rán tiān lǎo wài,duàn jué shì rén zhī。
老桧穿崖长,寒松抱石敧。lǎo guì chuān yá zhǎng,hán sōng bào shí jī。
钵残呼鼠共,床朽倩龟支。bō cán hū shǔ gòng,chuáng xiǔ qiàn guī zhī。
一衲都忘老,云房自在披。yī nà dōu wàng lǎo,yún fáng zì zài pī。

废寺十首

胡应麟

叠岭飞丹鹫,残碑记赤乌。dié lǐng fēi dān jiù,cán bēi jì chì wū。
山风寒梵远,水月夜禅孤。shān fēng hán fàn yuǎn,shuǐ yuè yè chán gū。
瀑洒林长润,岩倾树半枯。pù sǎ lín zhǎng rùn,yán qīng shù bàn kū。
闲阶蔓苍藓,恍惚旧金铺。xián jiē màn cāng xiǎn,huǎng hū jiù jīn pù。

废寺十首

胡应麟

禅堂馀结搆,破衲挂林樊。chán táng yú jié gòu,pò nà guà lín fán。
宿雾沈荒井,秋河没断垣。sù wù shěn huāng jǐng,qiū hé méi duàn yuán。
杉深时坠鹘,果熟乍闻猿。shān shēn shí zhuì gǔ,guǒ shú zhà wén yuán。
寂寂拈花手,应悲末法繁。jì jì niān huā shǒu,yīng bēi mò fǎ fán。

废寺十首

胡应麟

寂寞空王座,萧森佛子庐。jì mò kōng wáng zuò,xiāo sēn fú zi lú。
蛛丝萦石屋,虎迹印山厨。zhū sī yíng shí wū,hǔ jì yìn shān chú。
火灭天然后,灯残慧可馀。huǒ miè tiān rán hòu,dēng cán huì kě yú。
悠然念尘世,昏黑重踟蹰。yōu rán niàn chén shì,hūn hēi zhòng chí chú。

送王令自钱塘博士迁富春

胡应麟

祖帐西泠畔,骊歌薄暮闻。zǔ zhàng xī líng pàn,lí gē báo mù wén。
一毡犹挂雪,双舄已乘云。yī zhān yóu guà xuě,shuāng xì yǐ chéng yún。
官舍新栽秫,黉池旧荐芹。guān shě xīn zāi shú,hóng chí jiù jiàn qín。
知君政成后,弦颂绕江濆。zhī jūn zhèng chéng hòu,xián sòng rào jiāng fén。

寄包稚升二首

胡应麟

政绩飞三殿,风流擅六朝。zhèng jì fēi sān diàn,fēng liú shàn liù cháo。
歌喉桃叶细,舞态柘枝娇。gē hóu táo yè xì,wǔ tài zhè zhī jiāo。
厅事淮山月,乡书越海潮。tīng shì huái shān yuè,xiāng shū yuè hǎi cháo。
玉皇香案近,八翼梦云霄。yù huáng xiāng àn jìn,bā yì mèng yún xiāo。