古诗词

远别离

胡应麟

远别离,古有之。yuǎn bié lí,gǔ yǒu zhī。
不见牵牛星,荧荧河汉湄。bù jiàn qiān niú xīng,yíng yíng hé hàn méi。
黄姑弄杼轴,锦石为支机。huáng gū nòng zhù zhóu,jǐn shí wèi zhī jī。
招要自成匹,永永不相疑。zhāo yào zì chéng pǐ,yǒng yǒng bù xiāng yí。
终朝卧阊阖,折花事游嬉。zhōng cháo wò chāng hé,zhé huā shì yóu xī。
逡巡怒上帝,立遣东西驰。qūn xún nù shàng dì,lì qiǎn dōng xī chí。
天孙尚尔尔,世人了可知。tiān sūn shàng ěr ěr,shì rén le kě zhī。
酌君一杯酒,听我歌别离。zhuó jūn yī bēi jiǔ,tīng wǒ gē bié lí。
君不见重瞳堕地气食牛,扫除六合朝诸侯。jūn bù jiàn zhòng tóng duò dì qì shí niú,sǎo chú liù hé cháo zhū hóu。
美人娇爱置金屋,彭城著绣夸遨游。měi rén jiāo ài zhì jīn wū,péng chéng zhù xiù kuā áo yóu。
时危势屈走垓下,楚歌四面兴仇雠。shí wēi shì qū zǒu gāi xià,chǔ gē sì miàn xīng chóu chóu。
蛾眉倏忽化黄土,拔山力尽乌江头。é méi shū hū huà huáng tǔ,bá shān lì jǐn wū jiāng tóu。
君不见隆准布衣奋三尺,蹙项诛秦四海一。jūn bù jiàn lóng zhǔn bù yī fèn sān chǐ,cù xiàng zhū qín sì hǎi yī。
淮阴菹醢百虑空,掌上娇儿夜啼泣。huái yīn jū hǎi bǎi lǜ kōng,zhǎng shàng jiāo ér yè tí qì。
回身楚舞涕泗横,黄鹄摩天招不得。huí shēn chǔ wǔ tì sì héng,huáng gǔ mó tiān zhāo bù dé。
未央美人居厕中,地下谁呼宠姬戚。wèi yāng měi rén jū cè zhōng,dì xià shuí hū chǒng jī qī。
古来豪杰流,往往称二子。gǔ lái háo jié liú,wǎng wǎng chēng èr zi。
裂眦摧天关,五岳任驱使。liè zì cuī tiān guān,wǔ yuè rèn qū shǐ。
徘徊一妇人,竟作别离死。pái huái yī fù rén,jìng zuò bié lí sǐ。
何况蚩蚩辈,畴能不罹此。hé kuàng chī chī bèi,chóu néng bù lí cǐ。
房帷仅咫尺,陷阱如丘山。fáng wéi jǐn zhǐ chǐ,xiàn jǐng rú qiū shān。
不信别离苦,焉知行路难。bù xìn bié lí kǔ,yān zhī xíng lù nán。
荆榛莽闺闼,对面生尤愆。jīng zhēn mǎng guī tà,duì miàn shēng yóu qiān。
逝将舍之去,去去适荆蛮。shì jiāng shě zhī qù,qù qù shì jīng mán。
荆蛮非我乡,念欲还长安。jīng mán fēi wǒ xiāng,niàn yù hái zhǎng ān。
载歌别离曲,使人叹息摧朱颜。zài gē bié lí qū,shǐ rén tàn xī cuī zhū yán。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
浮世狭,难为容。fú shì xiá,nán wèi róng。
胡不醉我美酒三千钟。hú bù zuì wǒ měi jiǔ sān qiān zhōng。
蒲萄之酿紫花泼,绿尊翠杓春溶溶。pú táo zhī niàng zǐ huā pō,lǜ zūn cuì biāo chūn róng róng。
两手持蟹螯,拍浮玉缸中。liǎng shǒu chí xiè áo,pāi fú yù gāng zhōng。
落叶有时合,明珠有时逢。luò yè yǒu shí hé,míng zhū yǒu shí féng。
人生把酒当尽醉,回头万事成虚空。rén shēng bǎ jiǔ dāng jǐn zuì,huí tóu wàn shì chéng xū kōng。
项刘两竖子,龌龊非莫雄。xiàng liú liǎng shù zi,wò chuò fēi mò xióng。
天孙与河鼓,儿女徒忡忡。tiān sūn yǔ hé gǔ,ér nǚ tú chōng chōng。
二妃从游已百岁,湘水底事流啼红。èr fēi cóng yóu yǐ bǎi suì,xiāng shuǐ dǐ shì liú tí hóng。
屈原李白俱谩语,谑浪分明欺乃公。qū yuán lǐ bái jù mán yǔ,xuè làng fēn míng qī nǎi gōng。
大人虎变挟宇宙,傍日月驾双飞龙。dà rén hǔ biàn xié yǔ zhòu,bàng rì yuè jià shuāng fēi lóng。
黄童姹女永相逐,周游八极乘罡风。huáng tóng chà nǚ yǒng xiāng zhú,zhōu yóu bā jí chéng gāng fēng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。
远别离,何匆匆。yuǎn bié lí,hé cōng cōng。
安能低眉折腰局促,相若辕下驹守樊笼。ān néng dī méi zhé yāo jú cù,xiāng ruò yuán xià jū shǒu fán lóng。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

万伯修东巡歌八首

胡应麟

亲提精甲到平襄,汛扫鲸鲵百丈强。qīn tí jīng jiǎ dào píng xiāng,xùn sǎo jīng ní bǎi zhàng qiáng。
莫诧伏波年尚少,大标铜柱在扶桑。mò chà fú bō nián shàng shǎo,dà biāo tóng zhù zài fú sāng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

征马翩翩度北风,干将曾授白猿公。zhēng mǎ piān piān dù běi fēng,gàn jiāng céng shòu bái yuán gōng。
胡床静夜梅花落,万骑长驱一啸中。hú chuáng jìng yè méi huā luò,wàn qí zhǎng qū yī xiào zhōng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

铁甲三千照大幢,金戈百万洗长江。tiě jiǎ sān qiān zhào dà chuáng,jīn gē bǎi wàn xǐ zhǎng jiāng。
前茅壮士讴歌发,一箭天山夜请降。qián máo zhuàng shì ōu gē fā,yī jiàn tiān shān yè qǐng jiàng。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

无定河边息鼓笳,受降城下听琵琶。wú dìng hé biān xī gǔ jiā,shòu jiàng chéng xià tīng pí pá。
何劳更问燕然碣,万丈穹碑勒海涯。hé láo gèng wèn yàn rán jié,wàn zhàng qióng bēi lēi hǎi yá。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

山西诸将定谁贤,烈烈营平四海传。shān xī zhū jiāng dìng shuí xián,liè liè yíng píng sì hǎi chuán。
尽扫先零何足道,千秋勋业付屯田。jǐn sǎo xiān líng hé zú dào,qiān qiū xūn yè fù tún tián。

万伯修东巡歌八首

胡应麟

露布千言尽手裁,霜笳奏凯入蓬莱。lù bù qiān yán jǐn shǒu cái,shuāng jiā zòu kǎi rù péng lái。
西京枉貌麒麟阁,文武何人吉甫才。xī jīng wǎng mào qí lín gé,wén wǔ hé rén jí fǔ cái。

王行父惠簟赋谢二绝

胡应麟

伏天无处避斜曛,冰簟何由借鹤群。fú tiān wú chù bì xié xūn,bīng diàn hé yóu jiè hè qún。
漫作巫娥云雨梦,月明环佩下湘君。màn zuò wū é yún yǔ mèng,yuè míng huán pèi xià xiāng jūn。

王行父惠簟赋谢二绝

胡应麟

珠帘十二照华堂,一卷湘云白日长。zhū lián shí èr zhào huá táng,yī juǎn xiāng yún bái rì zhǎng。
已悉王恭无长物,莫教残夜踞胡床。yǐ xī wáng gōng wú zhǎng wù,mò jiào cán yè jù hú chuáng。

余家藏道复水墨牡丹纷披老笔而扇头折枝浅绛丰肌曼色嫣然袭人更题一绝于便面右

胡应麟

谁写天真第一枝,盈盈霞色照轩墀。shuí xiě tiān zhēn dì yī zhī,yíng yíng xiá sè zhào xuān chí。
多情错认杨妃醉,亭倚沉香日暮时。duō qíng cuò rèn yáng fēi zuì,tíng yǐ chén xiāng rì mù shí。

再送远游明府二绝

胡应麟

一叶晴飞大海傍,东南云色满钱塘。yī yè qíng fēi dà hǎi bàng,dōng nán yún sè mǎn qián táng。
谁言蓟阙三千里,夜夜双凫入上阳。shuí yán jì quē sān qiān lǐ,yè yè shuāng fú rù shàng yáng。

再送远游明府二绝

胡应麟

千秋重睹豫章材,五夜狂歌雪色来。qiān qiū zhòng dǔ yù zhāng cái,wǔ yè kuáng gē xuě sè lái。
莫向斗牛占紫气,雌雄龙剑合燕台。mò xiàng dòu niú zhàn zǐ qì,cí xióng lóng jiàn hé yàn tái。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

峭壁危崖暮霭屯,桃花开落自乾坤。qiào bì wēi yá mù ǎi tún,táo huā kāi luò zì qián kūn。
中天积翠无人到,万岫飞霞锁石门。zhōng tiān jī cuì wú rén dào,wàn xiù fēi xiá suǒ shí mén。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

一柱凌空不记年,嵯峨秋色敬亭前。yī zhù líng kōng bù jì nián,cuó é qiū sè jìng tíng qián。
虚疑玉笋排云上,自是金茎浥露悬。xū yí yù sǔn pái yún shàng,zì shì jīn jīng yì lù xuán。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

千仞冈回倚石梁,扶桑霞色对苍茫。qiān rèn gāng huí yǐ shí liáng,fú sāng xiá sè duì cāng máng。
长鸣独向朝阳下,人识清时有凤凰。zhǎng míng dú xiàng cháo yáng xià,rén shí qīng shí yǒu fèng huáng。

玉城十景为侍御泾邑叶公赋石门锁翠

胡应麟

古岫飞霜日月寒,动摇山岳惠文弹。gǔ xiù fēi shuāng rì yuè hán,dòng yáo shān yuè huì wén dàn。
谁言绛阙仙人屩,恰是乌台柱史冠。shuí yán jiàng quē xiān rén juē,qià shì wū tái zhù shǐ guān。