古诗词

饮马长城窟

胡应麟

饮马长城窟,长城多白骨。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,zhǎng chéng duō bái gǔ。
白骨纵横如雪山,风吹飞沙马不前。bái gǔ zòng héng rú xuě shān,fēng chuī fēi shā mǎ bù qián。
借问何人骸,暴露置其间。jiè wèn hé rén hái,bào lù zhì qí jiān。
云是当时秦王筑城卒,被驱什九亡黄泉。yún shì dāng shí qín wáng zhù chéng zú,bèi qū shén jiǔ wáng huáng quán。
膏血饲蝼蛄,肌肉喂乌鸢。gāo xuè sì lóu gū,jī ròu wèi wū yuān。
惟有白骨存,安能复持还。wéi yǒu bái gǔ cún,ān néng fù chí hái。
歇马上长城,睹此重辛酸。xiē mǎ shàng zhǎng chéng,dǔ cǐ zhòng xīn suān。
令我中气咽,徘徊不能言。lìng wǒ zhōng qì yàn,pái huái bù néng yán。
男儿立功名,介胄辞上官。nán ér lì gōng míng,jiè zhòu cí shàng guān。
横行万里外,勒勋赴燕然。héng xíng wàn lǐ wài,lēi xūn fù yàn rán。
黄金络马头,白玉饰马鞭。huáng jīn luò mǎ tóu,bái yù shì mǎ biān。
胡不奋长剑,平沙漠,款服诸部落,勒石燕然入长安。hú bù fèn zhǎng jiàn,píng shā mò,kuǎn fú zhū bù luò,lēi shí yàn rán rù zhǎng ān。
生封定远侯,冢墓象祁连。shēng fēng dìng yuǎn hóu,zhǒng mù xiàng qí lián。
胡为老死长城下,白骨支撑玉门关。hú wèi lǎo sǐ zhǎng chéng xià,bái gǔ zhī chēng yù mén guān。
黄榆翳衰草,一望徒漫漫。huáng yú yì shuāi cǎo,yī wàng tú màn màn。
子孙不复知,悲鸣裂肠肝。zi sūn bù fù zhī,bēi míng liè cháng gān。
肠肝痛欲裂,子孙无柰何。cháng gān tòng yù liè,zi sūn wú nài hé。
至今长城下,白骨年年多。zhì jīn zhǎng chéng xià,bái gǔ nián nián duō。
存亡信有命,壮士悲蹉跎。cún wáng xìn yǒu mìng,zhuàng shì bēi cuō tuó。
闵彼长城卒,聊作长城歌。mǐn bǐ zhǎng chéng zú,liáo zuò zhǎng chéng gē。
长城歌,歌莫哀,秣余马,登轮台。zhǎng chéng gē,gē mò āi,mò yú mǎ,dēng lún tái。
轮台浮云极天开,我马玄黄以豗尵。lún tái fú yún jí tiān kāi,wǒ mǎ xuán huáng yǐ huī tuí。
当时班定远,鬓发焦黄埃。dāng shí bān dìng yuǎn,bìn fā jiāo huáng āi。
皓首博侯封,慈亲溘蒿莱。hào shǒu bó hóu fēng,cí qīn kè hāo lái。
其人至今亦白骨,定远之荣安在哉。qí rén zhì jīn yì bái gǔ,dìng yuǎn zhī róng ān zài zāi。
何异长城卒,埋胔长城隈。hé yì zhǎng chéng zú,mái zì zhǎng chéng wēi。
不如驱我马,舍之归去来。bù rú qū wǒ mǎ,shě zhī guī qù lái。
五花一掷换美酒,竹林痛饮忘疑猜。wǔ huā yī zhì huàn měi jiǔ,zhú lín tòng yǐn wàng yí cāi。
双眼瞢腾向天白,飞行八极骑龙媒。shuāng yǎn méng téng xiàng tiān bái,fēi xíng bā jí qí lóng méi。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

送黄季玉还楚四首

胡应麟

电影霜蹄八骏材,盐车犹自困蒿莱。diàn yǐng shuāng tí bā jùn cái,yán chē yóu zì kùn hāo lái。
亦知龙种元西极,不向黄金恋故台。yì zhī lóng zhǒng yuán xī jí,bù xiàng huáng jīn liàn gù tái。

送黄季玉还楚四首

胡应麟

布帽垆头扑旧尘,貂裘愁杀蓟门春。bù mào lú tóu pū jiù chén,diāo qiú chóu shā jì mén chūn。
洞庭湖上南归雁,莫忘芙蓉寄远人。dòng tíng hú shàng nán guī yàn,mò wàng fú róng jì yuǎn rén。

河豚味在诸鱼之下仅腹中腴可赏昔人目以西施乳亦稍夸矣余骤食此鱼颇有声过其实之叹戏题一绝以俟定论物固有遇不遇也

胡应麟

掩映银盘白玉壶,质如鸡卵味如酥。yǎn yìng yín pán bái yù hú,zhì rú jī luǎn wèi rú sū。
若将西子胸前较,未必鸱夷泛五湖。ruò jiāng xī zi xiōng qián jiào,wèi bì chī yí fàn wǔ hú。

记十八九时章二宅中食江鲚狂饮剧醉豪兴欲飞迄今二十馀年再过瓜洲食此此物风味不减畴昔乃余发则种种不复能作少年态矣

胡应麟

玉盘金缕按霓裳,曾倚瓜洲作酒狂。yù pán jīn lǚ àn ní shang,céng yǐ guā zhōu zuò jiǔ kuáng。
二十馀年重下箸,一生江鲚几回尝。èr shí yú nián zhòng xià zhù,yī shēng jiāng jì jǐ huí cháng。

鲚鱼水族中佳品也江淮惟二月有之故亦谓时鱼昔人恨鲥鱼多骨此物鳞刺尤多余酷重其风味每食必尽数盘座中戏题此绝

胡应麟

最爱鲜鳞出素波,金盘玉箸荐银梭。zuì ài xiān lín chū sù bō,jīn pán yù zhù jiàn yín suō。
人生事事元堪恨,岂独鲥鱼骨太多。rén shēng shì shì yuán kān hèn,qǐ dú shí yú gǔ tài duō。

渡江一绝

胡应麟

一片归心付倦游,碧桃花尽大堤头。yī piàn guī xīn fù juàn yóu,bì táo huā jǐn dà dī tóu。
沧洲不借凌风舸,二月春江似箭流。cāng zhōu bù jiè líng fēng gě,èr yuè chūn jiāng shì jiàn liú。

过晋陵欲访朱在明安二茂卿云在明以先一日往京口矣十载之期竟左成约殊怅怅也

胡应麟

萧萧风雨一帆开,恨杀篙师捩柁回。xiāo xiāo fēng yǔ yī fān kāi,hèn shā gāo shī liè duò huí。
不信习家池上饮,十年长是梦魂来。bù xìn xí jiā chí shàng yǐn,shí nián zhǎng shì mèng hún lái。

再寄文仲一绝

胡应麟

千峰回合碧云迟,想像吴阊日暮时。qiān fēng huí hé bì yún chí,xiǎng xiàng wú chāng rì mù shí。
何日双柑寻旧约,一尊湖上听黄鹂。hé rì shuāng gān xún jiù yuē,yī zūn hú shàng tīng huáng lí。

夜过长安酒楼作

胡应麟

垆头飞雪万家寒,琥珀香吹白玉盘。lú tóu fēi xuě wàn jiā hán,hǔ pò xiāng chuī bái yù pán。
歌罢落梅天渐晓,不知门外是长安。gē bà luò méi tiān jiàn xiǎo,bù zhī mén wài shì zhǎng ān。

送董大之会稽

胡应麟

风雪离人下灞桥,长歌不断董娇娆。fēng xuě lí rén xià bà qiáo,zhǎng gē bù duàn dǒng jiāo ráo。
梅花两岸清溪色,船到西兴正落潮。méi huā liǎng àn qīng xī sè,chuán dào xī xīng zhèng luò cháo。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

回首开元八百秋,莫将蹊径细追求。huí shǒu kāi yuán bā bǎi qiū,mò jiāng qī jìng xì zhuī qiú。
巨灵自有移山力,手擘黄河万里流。jù líng zì yǒu yí shān lì,shǒu bāi huáng hé wàn lǐ liú。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

自得西方最上诠,莲花千仞扑青天。zì dé xī fāng zuì shàng quán,lián huā qiān rèn pū qīng tiān。
由来騕袅鸣銮足,可作风螭步骤传。yóu lái yǎo niǎo míng luán zú,kě zuò fēng chī bù zhòu chuán。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

北地申阳各俊流,中原名誉本鸿沟。běi dì shēn yáng gè jùn liú,zhōng yuán míng yù běn hóng gōu。
当时误作攀鳞客,王后卢前特地愁。dāng shí wù zuò pān lín kè,wáng hòu lú qián tè dì chóu。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

肝胆平生献吉闻,金丹炼就肯离群。gān dǎn píng shēng xiàn jí wén,jīn dān liàn jiù kěn lí qún。
时人浪自开门户,点染高流入墓文。shí rén làng zì kāi mén hù,diǎn rǎn gāo liú rù mù wén。

夜读献吉仲默廷实昌谷于鳞诗漫兴五首

胡应麟

七字高华一代知,若为诸体遍称奇。qī zì gāo huá yī dài zhī,ruò wèi zhū tǐ biàn chēng qí。
犹龙莫讶宣尼赞,自是难忘问礼时。yóu lóng mò yà xuān ní zàn,zì shì nán wàng wèn lǐ shí。