古诗词

饮马长城窟

胡应麟

饮马长城窟,长城多白骨。yǐn mǎ zhǎng chéng kū,zhǎng chéng duō bái gǔ。
白骨纵横如雪山,风吹飞沙马不前。bái gǔ zòng héng rú xuě shān,fēng chuī fēi shā mǎ bù qián。
借问何人骸,暴露置其间。jiè wèn hé rén hái,bào lù zhì qí jiān。
云是当时秦王筑城卒,被驱什九亡黄泉。yún shì dāng shí qín wáng zhù chéng zú,bèi qū shén jiǔ wáng huáng quán。
膏血饲蝼蛄,肌肉喂乌鸢。gāo xuè sì lóu gū,jī ròu wèi wū yuān。
惟有白骨存,安能复持还。wéi yǒu bái gǔ cún,ān néng fù chí hái。
歇马上长城,睹此重辛酸。xiē mǎ shàng zhǎng chéng,dǔ cǐ zhòng xīn suān。
令我中气咽,徘徊不能言。lìng wǒ zhōng qì yàn,pái huái bù néng yán。
男儿立功名,介胄辞上官。nán ér lì gōng míng,jiè zhòu cí shàng guān。
横行万里外,勒勋赴燕然。héng xíng wàn lǐ wài,lēi xūn fù yàn rán。
黄金络马头,白玉饰马鞭。huáng jīn luò mǎ tóu,bái yù shì mǎ biān。
胡不奋长剑,平沙漠,款服诸部落,勒石燕然入长安。hú bù fèn zhǎng jiàn,píng shā mò,kuǎn fú zhū bù luò,lēi shí yàn rán rù zhǎng ān。
生封定远侯,冢墓象祁连。shēng fēng dìng yuǎn hóu,zhǒng mù xiàng qí lián。
胡为老死长城下,白骨支撑玉门关。hú wèi lǎo sǐ zhǎng chéng xià,bái gǔ zhī chēng yù mén guān。
黄榆翳衰草,一望徒漫漫。huáng yú yì shuāi cǎo,yī wàng tú màn màn。
子孙不复知,悲鸣裂肠肝。zi sūn bù fù zhī,bēi míng liè cháng gān。
肠肝痛欲裂,子孙无柰何。cháng gān tòng yù liè,zi sūn wú nài hé。
至今长城下,白骨年年多。zhì jīn zhǎng chéng xià,bái gǔ nián nián duō。
存亡信有命,壮士悲蹉跎。cún wáng xìn yǒu mìng,zhuàng shì bēi cuō tuó。
闵彼长城卒,聊作长城歌。mǐn bǐ zhǎng chéng zú,liáo zuò zhǎng chéng gē。
长城歌,歌莫哀,秣余马,登轮台。zhǎng chéng gē,gē mò āi,mò yú mǎ,dēng lún tái。
轮台浮云极天开,我马玄黄以豗尵。lún tái fú yún jí tiān kāi,wǒ mǎ xuán huáng yǐ huī tuí。
当时班定远,鬓发焦黄埃。dāng shí bān dìng yuǎn,bìn fā jiāo huáng āi。
皓首博侯封,慈亲溘蒿莱。hào shǒu bó hóu fēng,cí qīn kè hāo lái。
其人至今亦白骨,定远之荣安在哉。qí rén zhì jīn yì bái gǔ,dìng yuǎn zhī róng ān zài zāi。
何异长城卒,埋胔长城隈。hé yì zhǎng chéng zú,mái zì zhǎng chéng wēi。
不如驱我马,舍之归去来。bù rú qū wǒ mǎ,shě zhī guī qù lái。
五花一掷换美酒,竹林痛饮忘疑猜。wǔ huā yī zhì huàn měi jiǔ,zhú lín tòng yǐn wàng yí cāi。
双眼瞢腾向天白,飞行八极骑龙媒。shuāng yǎn méng téng xiàng tiān bái,fēi xíng bā jí qí lóng méi。

胡应麟

明金华府兰溪人,字元瑞,号少室山人,更号石羊生。万历间举人,久不第。筑室山中,购书四万余卷,记诵淹博,多所撰著。曾携诗谒王世贞,为世贞激赏。有《少室山房类稿》、《少室山房笔丛》、《诗薮》。 胡应麟的作品>>

猜您喜欢

枫桥夜泊梦与房仲诸君欢饮达旦觉而怅然寄此

胡应麟

玉立红妆照画船,终朝寒梦不成眠。yù lì hóng zhuāng zhào huà chuán,zhōng cháo hán mèng bù chéng mián。
风流何处王公子,落尽莲花玳瑁筵。fēng liú hé chù wáng gōng zi,luò jǐn lián huā dài mào yán。

赠梨园邵生

胡应麟

艳舞娇歌向月明,金钗罗袜斗轻盈。yàn wǔ jiāo gē xiàng yuè míng,jīn chāi luó wà dòu qīng yíng。
何缘饱听花卿曲,今日钱塘是锦城。hé yuán bǎo tīng huā qīng qū,jīn rì qián táng shì jǐn chéng。

幼识歌者何生一别廿载相对怃然为题一绝

胡应麟

回首高阳二十年,何戡重对各潸然。huí shǒu gāo yáng èr shí nián,hé kān zhòng duì gè shān rán。
渭城是处殷勤唱,遮莫明朝送画船。wèi chéng shì chù yīn qín chàng,zhē mò míng cháo sòng huà chuán。

湖上酒楼听歌王检讨敬夫汪司马伯玉二乐府及张伯起传奇戏作

胡应麟

光阴百岁迅流霞,一曲东篱擅马家。guāng yīn bǎi suì xùn liú xiá,yī qū dōng lí shàn mǎ jiā。
何似翰林新水令,秋风迁客走天涯。hé shì hàn lín xīn shuǐ lìng,qiū fēng qiān kè zǒu tiān yá。

湖上酒楼听歌王检讨敬夫汪司马伯玉二乐府及张伯起传奇戏作

胡应麟

水云深处木兰航,白雪纷飞大雅堂。shuǐ yún shēn chù mù lán háng,bái xuě fēn fēi dà yǎ táng。
莫向五湖寻旧迹,于今司马在郧阳。mò xiàng wǔ hú xún jiù jì,yú jīn sī mǎ zài yún yáng。

湖上酒楼听歌王检讨敬夫汪司马伯玉二乐府及张伯起传奇戏作

胡应麟

掩径频年侣博徒,阳春堂上白云孤。yǎn jìng pín nián lǚ bó tú,yáng chūn táng shàng bái yún gū。
才闻北里歌红拂,又见东园演窃符。cái wén běi lǐ gē hóng fú,yòu jiàn dōng yuán yǎn qiè fú。

武林送吴山人北游

胡应麟

雪里钱塘一棹孤,送君寒色满长途。xuě lǐ qián táng yī zhào gū,sòng jūn hán sè mǎn zhǎng tú。
黄金台馆三千尺,曾伴荆高作酒徒。huáng jīn tái guǎn sān qiān chǐ,céng bàn jīng gāo zuò jiǔ tú。

忆以修挐舟饯别至魏湾执手恋恋闻某直指垂至乃发迄今令人怅然偶值清源鸿便辄题二绝寄苏并讯易惟效蔡景明

胡应麟

脉脉盈盈一水头,何须七夕笑牵牛。mài mài yíng yíng yī shuǐ tóu,hé xū qī xī xiào qiān niú。
秋来两地如相望,夜色天街万里愁。qiū lái liǎng dì rú xiāng wàng,yè sè tiān jiē wàn lǐ chóu。

忆以修挐舟饯别至魏湾执手恋恋闻某直指垂至乃发迄今令人怅然偶值清源鸿便辄题二绝寄苏并讯易惟效蔡景明

胡应麟

四倍平原饮酒期,牵衣犹自恨临岐。sì bèi píng yuán yǐn jiǔ qī,qiān yī yóu zì hèn lín qí。
遥知送客河梁后,不向襄阳倒接䍦。yáo zhī sòng kè hé liáng hòu,bù xiàng xiāng yáng dào jiē lí。

寄亭四绝为邑文学祝宗旦题从其子树勋请也

胡应麟

缥缈千峰列翠屏,八窗云气透疏棂。piāo miǎo qiān fēng liè cuì píng,bā chuāng yún qì tòu shū líng。
遽然一枕南华梦,别有乾坤在草亭。jù rán yī zhěn nán huá mèng,bié yǒu qián kūn zài cǎo tíng。

寄亭四绝为邑文学祝宗旦题从其子树勋请也

胡应麟

科头箕坐一亭空,白眼青天送断鸿。kē tóu jī zuò yī tíng kōng,bái yǎn qīng tiān sòng duàn hóng。
几许豪华驹隙内,何人先觉大槐宫。jǐ xǔ háo huá jū xì nèi,hé rén xiān jué dà huái gōng。

寄亭四绝为邑文学祝宗旦题从其子树勋请也

胡应麟

高峰攒翠落精庐,五斗颓然不愿馀。gāo fēng zǎn cuì luò jīng lú,wǔ dòu tuí rán bù yuàn yú。
举白持螯应自快,著朱骑马定何如。jǔ bái chí áo yīng zì kuài,zhù zhū qí mǎ dìng hé rú。

寄亭四绝为邑文学祝宗旦题从其子树勋请也

胡应麟

风潭百顷和沧浪,坦腹遽庐万事忘。fēng tán bǎi qǐng hé cāng làng,tǎn fù jù lú wàn shì wàng。
睡起秋山扪虱坐,不知斜照堕胡床。shuì qǐ qiū shān mén shī zuò,bù zhī xié zhào duò hú chuáng。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

大将星沉易水头,五陵城阙暮生愁。dà jiāng xīng chén yì shuǐ tóu,wǔ líng chéng quē mù shēng chóu。
那堪落日临淮第,珠履三千觅故侯。nà kān luò rì lín huái dì,zhū lǚ sān qiān mì gù hóu。

哭李惟寅太保十二首

胡应麟

笙鹤遥天拥上才,何年华表一归来。shēng hè yáo tiān yōng shàng cái,hé nián huá biǎo yī guī lái。
黄金惨淡名流绝,落日阴风满坏台。huáng jīn cǎn dàn míng liú jué,luò rì yīn fēng mǎn huài tái。