古诗词

题云津书屋

杨爵

江南书屋号云津,千卷万卷皆非新。jiāng nán shū wū hào yún jīn,qiān juǎn wàn juǎn jiē fēi xīn。
读书谁解书中意,我识刘氏家传真。dú shū shuí jiě shū zhōng yì,wǒ shí liú shì jiā chuán zhēn。
积德先世有贤哲,认得孔颜不是贫。jī dé xiān shì yǒu xián zhé,rèn dé kǒng yán bù shì pín。
开基不肯买附郭,惟以典籍贻后人。kāi jī bù kěn mǎi fù guō,wéi yǐ diǎn jí yí hòu rén。
精一肇自唐虞初,此是古人心上书。jīng yī zhào zì táng yú chū,cǐ shì gǔ rén xīn shàng shū。
后来读者失其要,一生辛勤类蠹鱼。hòu lái dú zhě shī qí yào,yī shēng xīn qín lèi dù yú。
人心原是书之本,会寻真趣便能虚。rén xīn yuán shì shū zhī běn,huì xún zhēn qù biàn néng xū。
心书与道相忘处,身居天下之广居。xīn shū yǔ dào xiāng wàng chù,shēn jū tiān xià zhī guǎng jū。
吾闻陋巷颜氏子,耕莘伊老翁,学发孔圣蕴,德与昊天同。wú wén lòu xiàng yán shì zi,gēng shēn yī lǎo wēng,xué fā kǒng shèng yùn,dé yǔ hào tiān tóng。
道业千年昭宇宙,孰非昔人读书功。dào yè qiān nián zhāo yǔ zhòu,shú fēi xī rén dú shū gōng。
继述远将源流挹,独立今见水部公。jì shù yuǎn jiāng yuán liú yì,dú lì jīn jiàn shuǐ bù gōng。
匡时不恤触危机,振拔真有古人风。kuāng shí bù xù chù wēi jī,zhèn bá zhēn yǒu gǔ rén fēng。
正气虽由衡岳降,修为要自云津中。zhèng qì suī yóu héng yuè jiàng,xiū wèi yào zì yún jīn zhōng。
秦中鄙人愿学步,蔓草安得比长松。qín zhōng bǐ rén yuàn xué bù,màn cǎo ān dé bǐ zhǎng sōng。
嗟我东南有心事,耿耿日夜望苍穹。jiē wǒ dōng nán yǒu xīn shì,gěng gěng rì yè wàng cāng qióng。
国恩诏许释狂罪,扁舟同过吕梁洪。guó ēn zhào xǔ shì kuáng zuì,biǎn zhōu tóng guò lǚ liáng hóng。
随君得拜汉高帝,豁然开我此心蒙。suí jūn dé bài hàn gāo dì,huō rán kāi wǒ cǐ xīn méng。

杨爵

明陕西富平人,字伯珍,一字伯修。二十岁始读书,常边耕边读。同郡韩邦奇录为弟子。嘉靖八年进士。授行人,擢御史。奉使湖广,见饥民割尸肉为食,还言虽周公制作尽复于今,亦无补于饥寒之众。郭勋用事,世宗经年不视朝,日夕建斋醮。而大臣夏言、严嵩以元旦微雪,作颂称贺。爵乃上书极谏,忤帝,下诏狱拷讯几死。历五年获释,抵家甫十日,复逮系狱,又三年始释。卒谥忠介。有《杨忠介集》、《周易辨说》等。 杨爵的作品>>

猜您喜欢

怀绪山

杨爵

残屋食不足,扁舟乐有余。cán wū shí bù zú,biǎn zhōu lè yǒu yú。
北风如解意,寄我常相思。běi fēng rú jiě yì,jì wǒ cháng xiāng sī。

病起

杨爵

南风乘隙入,吹破幽人闷。nán fēng chéng xì rù,chuī pò yōu rén mèn。
檐外鸟声和,一般成四韵。yán wài niǎo shēng hé,yī bān chéng sì yùn。

怀绪山

杨爵

无限停云思,悠悠兴欲飞。wú xiàn tíng yún sī,yōu yōu xīng yù fēi。
仰看向南鹊,绕树竟何依。yǎng kàn xiàng nán què,rào shù jìng hé yī。

怀绪山

杨爵

不见绪山子,年光忽四周。bù jiàn xù shān zi,nián guāng hū sì zhōu。
随风秋夜梦,直到越江头。suí fēng qiū yè mèng,zhí dào yuè jiāng tóu。

怀绪山

杨爵

宇宙相同意,越江万里深。yǔ zhòu xiāng tóng yì,yuè jiāng wàn lǐ shēn。
东方欲曙色,画角动悲音。dōng fāng yù shǔ sè,huà jiǎo dòng bēi yīn。

怀绪山

杨爵

江边寻至乐,回首觉忧思。jiāng biān xún zhì lè,huí shǒu jué yōu sī。
宇宙皆吾事,心宁不在兹。yǔ zhòu jiē wú shì,xīn níng bù zài zī。

有感

杨爵

乍雨喷声歇,闲云落影空。zhà yǔ pēn shēng xiē,xián yún luò yǐng kōng。
满怀今日意,都付与东风。mǎn huái jīn rì yì,dōu fù yǔ dōng fēng。

病起

杨爵

病起余新兴,残砖藉简编。bìng qǐ yú xīn xīng,cán zhuān jí jiǎn biān。
不知从此后,再得几残年。bù zhī cóng cǐ hòu,zài dé jǐ cán nián。

病起

杨爵

一片韩山石,千年卧荒草。yī piàn hán shān shí,qiān nián wò huāng cǎo。
崚嶙何所前,落日牛羊道。léng lín hé suǒ qián,luò rì niú yáng dào。

与男诗

杨爵

知子读亲诗,难禁双泪垂。zhī zi dú qīn shī,nán jìn shuāng lèi chuí。
君臣与父子,忠孝两得之。jūn chén yǔ fù zi,zhōng xiào liǎng dé zhī。

有报周迹山卒狱中痛而作此

杨爵

天上列星坠,人间草木愁。tiān shàng liè xīng zhuì,rén jiān cǎo mù chóu。
满腔都是泪,只向暗中流。mǎn qiāng dōu shì lèi,zhǐ xiàng àn zhōng liú。

送麻太守出狱

杨爵

喜君归田里,况是狱中心。xǐ jūn guī tián lǐ,kuàng shì yù zhōng xīn。
田里有真乐,君宜仔细寻。tián lǐ yǒu zhēn lè,jūn yí zǎi xì xún。

送李金阳驿丞

杨爵

故人别后已三年,万里音书一念牵。gù rén bié hòu yǐ sān nián,wàn lǐ yīn shū yī niàn qiān。
安得生还吾与汝,美原同醉杏花天。ān dé shēng hái wú yǔ rǔ,měi yuán tóng zuì xìng huā tiān。

闻鸮鸣

杨爵

往古来今善可行,人生世上事分明。wǎng gǔ lái jīn shàn kě xíng,rén shēng shì shàng shì fēn míng。
吉凶由命皆前定,任汝哓哓彻夜鸣。jí xiōng yóu mìng jiē qián dìng,rèn rǔ xiāo xiāo chè yè míng。

谒孔明庙

杨爵

远结茅庐野水滨,几翻风雨秀荆榛。yuǎn jié máo lú yě shuǐ bīn,jǐ fān fēng yǔ xiù jīng zhēn。
敝门昼掩高千古,愧我青巾多路尘。bì mén zhòu yǎn gāo qiān gǔ,kuì wǒ qīng jīn duō lù chén。