古诗词

双髻岭

胡文路

谁把芙蓉海上栽,一枝两枝何日开。shuí bǎ fú róng hǎi shàng zāi,yī zhī liǎng zhī hé rì kāi。
青苍今古不摇落,岩岈天地空崔嵬。qīng cāng jīn gǔ bù yáo luò,yán yá tiān dì kōng cuī wéi。
圭璋削玉齐云立,银管冲霄碇斗极。guī zhāng xuē yù qí yún lì,yín guǎn chōng xiāo dìng dòu jí。
根盘五指南溟深,花放四时娇欲滴。gēn pán wǔ zhǐ nán míng shēn,huā fàng sì shí jiāo yù dī。
团团日月磨巑岏,飘飘风雨净婵媛。tuán tuán rì yuè mó cuán wán,piāo piāo fēng yǔ jìng chán yuàn。
欲从蓬岛看正萼,直须鳌极探真源。yù cóng péng dǎo kàn zhèng è,zhí xū áo jí tàn zhēn yuán。
汉武好奇闻自昔,开疆辟土寻端的。hàn wǔ hǎo qí wén zì xī,kāi jiāng pì tǔ xún duān de。
安期海上竟贪看,遂使君王长叹息。ān qī hǎi shàng jìng tān kàn,suì shǐ jūn wáng zhǎng tàn xī。
我家住在此花东,日日看花得正宗。wǒ jiā zhù zài cǐ huā dōng,rì rì kàn huā dé zhèng zōng。
最爱晴奇雨亦好,偏于夜月更情浓。zuì ài qíng qí yǔ yì hǎo,piān yú yè yuè gèng qíng nóng。
逆从浩劫数分至,几见伸葩泄灵异。nì cóng hào jié shù fēn zhì,jǐ jiàn shēn pā xiè líng yì。
有时放出五色云,有时腾起丹霞气。yǒu shí fàng chū wǔ sè yún,yǒu shí téng qǐ dān xiá qì。
我昨乘风九华游,烟云袅娜似瀛洲。wǒ zuó chéng fēng jiǔ huá yóu,yān yún niǎo nà shì yíng zhōu。
匡庐五老藏彭蠡,何如渤海浮天球。kuāng lú wǔ lǎo cáng péng lí,hé rú bó hǎi fú tiān qiú。
乡人不识花模样,双髻马鞍名孟浪。xiāng rén bù shí huā mó yàng,shuāng jì mǎ ān míng mèng làng。
从今援笔写花神,看花只在青霄上。cóng jīn yuán bǐ xiě huā shén,kàn huā zhǐ zài qīng xiāo shàng。
青霄头角何昂藏,笑向川原眉眼张。qīng xiāo tóu jiǎo hé áng cáng,xiào xiàng chuān yuán méi yǎn zhāng。
气吞鲸海凌风举,三年一度献君王。qì tūn jīng hǎi líng fēng jǔ,sān nián yī dù xiàn jūn wáng。

胡文路

胡文路,明世宗嘉靖十年(一五三一年)举人。任池州同知、户部员外郎,事见清道光《万州志》卷二。 胡文路的作品>>

猜您喜欢