古诗词

送范佥宪西巡洱海

唐胄

秋霜艳菊春肥芝,我将归歌江海湄。qiū shuāng yàn jú chūn féi zhī,wǒ jiāng guī gē jiāng hǎi méi。
寒梅引风吹岁暮,今君别吾将何之。hán méi yǐn fēng chuī suì mù,jīn jūn bié wú jiāng hé zhī。
相望万里得一见,闲愁洗向天之涯。xiāng wàng wàn lǐ dé yī jiàn,xián chóu xǐ xiàng tiān zhī yá。
所见英雄大抵合,盛名清世谁能虚。suǒ jiàn yīng xióng dà dǐ hé,shèng míng qīng shì shuí néng xū。
清风几夜生榻外,残编十载嗟灯馀。qīng fēng jǐ yè shēng tà wài,cán biān shí zài jiē dēng yú。
水天瘴海环岳渎,太微张翼朝辰枢。shuǐ tiān zhàng hǎi huán yuè dú,tài wēi zhāng yì cháo chén shū。
溺饥天不生禹稷,苍生百万皆虫鱼。nì jī tiān bù shēng yǔ jì,cāng shēng bǎi wàn jiē chóng yú。
况今昌期值五百,瞳已重目彩生眉。kuàng jīn chāng qī zhí wǔ bǎi,tóng yǐ zhòng mù cǎi shēng méi。
精华四海功梦卜,迸空泣血还谁欤。jīng huá sì hǎi gōng mèng bo,bèng kōng qì xuè hái shuí yú。
生平所学欲何用,安敢糟粕轻轲尼。shēng píng suǒ xué yù hé yòng,ān gǎn zāo pò qīng kē ní。
骊驹明朝驾何处,碧鸡节使临清漪。lí jū míng cháo jià hé chù,bì jī jié shǐ lín qīng yī。
有怀万斛那能吐,百壶未尽黄金卮。yǒu huái wàn hú nà néng tǔ,bǎi hú wèi jǐn huáng jīn zhī。
踢翻太华作垒曲,离杯倒尽昆明池。tī fān tài huá zuò lěi qū,lí bēi dào jǐn kūn míng chí。
紫芝眉宇见在眼,那知地下纷卧伊。zǐ zhī méi yǔ jiàn zài yǎn,nà zhī dì xià fēn wò yī。
济川天边既有楫,洗耳山畔亦无溪。jì chuān tiān biān jì yǒu jí,xǐ ěr shān pàn yì wú xī。
由来或去或不去,青山一笑休相疑。yóu lái huò qù huò bù qù,qīng shān yī xiào xiū xiāng yí。

唐胄

明广东琼山人,字平侯。弘治十五年进士。授户部主事,累迁户部侍郎。世宗欲攻安南,胄极言不可。嘉靖十七年,世宗欲祀生父献皇帝明堂,配上帝,胄抗疏,力言其非。下诏狱,削籍归。 唐胄的作品>>

猜您喜欢

次方伯东桥诗

唐胄

兀坐方呼酒,诗筒忽到门。wù zuò fāng hū jiǔ,shī tǒng hū dào mén。
剧怜春兴满,更见古音存。jù lián chūn xīng mǎn,gèng jiàn gǔ yīn cún。
风月笼麟阁,烟霞尽兔园。fēng yuè lóng lín gé,yān xiá jǐn tù yuán。
惟愁劳梦卜,猿鹤怨山樊。wéi chóu láo mèng bo,yuán hè yuàn shān fán。

次方伯东桥诗

唐胄

啼鸟惊春去,柴车特地来。tí niǎo jīng chūn qù,chái chē tè dì lái。
固知逢不易,未尽兴空回。gù zhī féng bù yì,wèi jǐn xīng kōng huí。
海内思安石,阶前舞老莱。hǎi nèi sī ān shí,jiē qián wǔ lǎo lái。
自从诗有约,夜夜菊花开。zì cóng shī yǒu yuē,yè yè jú huā kāi。

余自南赣赴抚山东陈都宪原习来代以年谊之厚操舟送至储潭席间赋诗见赠步韵酬之

唐胄

淡云清晓塞,细草绿春洲。dàn yún qīng xiǎo sāi,xì cǎo lǜ chūn zhōu。
名已三朝旧,心应四海周。míng yǐ sān cháo jiù,xīn yīng sì hǎi zhōu。
威扬新阃钥,别重远山舟。wēi yáng xīn kǔn yào,bié zhòng yuǎn shān zhōu。
白首分携意,公乎莫亦犹。bái shǒu fēn xié yì,gōng hū mò yì yóu。

送索岭

唐胄

万里滇南道,驱驰当此危。wàn lǐ diān nán dào,qū chí dāng cǐ wēi。
榆瞻栽汉近,鸟俯落云迟。yú zhān zāi hàn jìn,niǎo fǔ luò yún chí。
自怪乘风疾,旁惊叱驭痴。zì guài chéng fēng jí,páng jīng chì yù chī。
嗟来还独笑,莫遣鬓毛知。jiē lái hái dú xiào,mò qiǎn bìn máo zhī。

赠许节妇

唐胄

人心真不死,世道自纲维。rén xīn zhēn bù sǐ,shì dào zì gāng wéi。
薄分应偿夙,浮生敢更疑。báo fēn yīng cháng sù,fú shēng gǎn gèng yí。
桑榆头白迈,门祚口黄痴。sāng yú tóu bái mài,mén zuò kǒu huáng chī。
得慰而今后,天怜圣主知。dé wèi ér jīn hòu,tiān lián shèng zhǔ zhī。

复周汝实以送饶令入觐诗请校正

唐胄

诗字五十六,字字若铿锵。shī zì wǔ shí liù,zì zì ruò kēng qiāng。
欲窜难加点,微吹觉有芒。yù cuàn nán jiā diǎn,wēi chuī jué yǒu máng。
品题推独步,计别仅三霜。pǐn tí tuī dú bù,jì bié jǐn sān shuāng。
只恐临歧客,开函喜欲狂。zhǐ kǒng lín qí kè,kāi hán xǐ yù kuáng。

逢绍之侄

唐胄

早发赵家围,问舟彭蠡涯。zǎo fā zhào jiā wéi,wèn zhōu péng lí yá。
每怀辄数日,一别不多时。měi huái zhé shù rì,yī bié bù duō shí。
乍起无条语,初沾未釂卮。zhà qǐ wú tiáo yǔ,chū zhān wèi jiào zhī。
烟波风色远,鱼鸟看人痴。yān bō fēng sè yuǎn,yú niǎo kàn rén chī。

南安赵别驾璧以父母俱上寿同以十一月七日为生辰绘上寿杯图驰献予同年太守李彦文属予作诗美之

唐胄

八秩齐眉健,人间盛事稀。bā zhì qí méi jiàn,rén jiān shèng shì xī。
一阳开七日,初度庆双依。yī yáng kāi qī rì,chū dù qìng shuāng yī。
情极传佳绘,天长恨远飞。qíng jí chuán jiā huì,tiān zhǎng hèn yuǎn fēi。
瑶池今岁会,只把梦魂归。yáo chí jīn suì huì,zhǐ bǎ mèng hún guī。

题莆阳吴知州以宽可以亭

唐胄

分足皆为处,身便意自融。fēn zú jiē wèi chù,shēn biàn yì zì róng。
三竿安乐梦,一吹舞雩风。sān gān ān lè mèng,yī chuī wǔ yú fēng。
午火空驰急,蜗涎岂解穷。wǔ huǒ kōng chí jí,wō xián qǐ jiě qióng。
兀焉今见此,大庇欲穹窿。wù yān jīn jiàn cǐ,dà bì yù qióng lóng。

题程孺人贞一

唐胄

白发今如此,浮生只是过。bái fā jīn rú cǐ,fú shēng zhǐ shì guò。
心将遗托了,人奈未亡何。xīn jiāng yí tuō le,rén nài wèi wáng hé。
巾栉尘缘薄,纲常世教多。jīn zhì chén yuán báo,gāng cháng shì jiào duō。
清风金管字,千古谅难磨。qīng fēng jīn guǎn zì,qiān gǔ liàng nán mó。

哭黄处士东皋惟坚

唐胄

心安随处隐,何必鹿门深。xīn ān suí chù yǐn,hé bì lù mén shēn。
马瘦囊诗骨,榕清生客阴。mǎ shòu náng shī gǔ,róng qīng shēng kè yīn。
曾携巢谷杖,不见披裘金。céng xié cháo gǔ zhàng,bù jiàn pī qiú jīn。
惟有东皋卷,灵魂不了寻。wéi yǒu dōng gāo juǎn,líng hún bù le xún。

鸦小岗

唐胄

鹏鸟何年去,南溟尚此墟。péng niǎo hé nián qù,nán míng shàng cǐ xū。
海腴新拓发,劫远旧灰嘘。hǎi yú xīn tuò fā,jié yuǎn jiù huī xū。
水润性从下,坤容德本虚。shuǐ rùn xìng cóng xià,kūn róng dé běn xū。
不须山上泽,已悟画前诗。bù xū shān shàng zé,yǐ wù huà qián shī。

宴长清张仲宝陈伯孚来访

唐胄

见报长清访,恍疑天降之。jiàn bào zhǎng qīng fǎng,huǎng yí tiān jiàng zhī。
已看张仲宝,又见陈伯孚。yǐ kàn zhāng zhòng bǎo,yòu jiàn chén bó fú。
十载人间遇,千山梦里途。shí zài rén jiān yù,qiān shān mèng lǐ tú。
清风今夜月,人意亦知乎。qīng fēng jīn yè yuè,rén yì yì zhī hū。

宴长清张仲宝陈伯孚来访

唐胄

已知话不尽,相见且心宽。yǐ zhī huà bù jǐn,xiāng jiàn qiě xīn kuān。
世路风烟阔,尊前面目难。shì lù fēng yān kuò,zūn qián miàn mù nán。
缘应无俗结,梦尚未吹残。yuán yīng wú sú jié,mèng shàng wèi chuī cán。
明月黄花节,东西各据鞍。míng yuè huáng huā jié,dōng xī gè jù ān。

闲中漫兴二首

唐胄

迢递川原瘦早霜,菊黄槐绿送秋忙。tiáo dì chuān yuán shòu zǎo shuāng,jú huáng huái lǜ sòng qiū máng。
碧鸡金马看人淡,白鹤瑶琴伴意长。bì jī jīn mǎ kàn rén dàn,bái hè yáo qín bàn yì zhǎng。
敢忘恩波天与阔,自伤痴拙老添狂。gǎn wàng ēn bō tiān yǔ kuò,zì shāng chī zhuō lǎo tiān kuáng。
朔风也重袁安卧,夜夜追寻到枕凉。shuò fēng yě zhòng yuán ān wò,yè yè zhuī xún dào zhěn liáng。
39123