古诗词

春郊漫兴

伍瑞隆

选地虽新径,为园即故丘。xuǎn dì suī xīn jìng,wèi yuán jí gù qiū。
柳烟吞水阁,雨气黑山楼。liǔ yān tūn shuǐ gé,yǔ qì hēi shān lóu。
谷暗春星映,岩孤水月幽。gǔ àn chūn xīng yìng,yán gū shuǐ yuè yōu。
陶然成醉咏,归路白云稠。táo rán chéng zuì yǒng,guī lù bái yún chóu。

伍瑞隆

伍瑞隆,字国开,号铁山,晚号鸠艾山人。香山(今中山)人。弱冠补弟子员。明熹宗天启元年(一六二一)解元。明思宗崇祯十年(一六三七)副榜。初授化州教谕,修《高州府志》,以信史称,擢翰林院待诏,迁户部主事,再迁员外郎,管仓场。十五年,任河南大梁兵巡道,旋署藩臬两司。谢病归。南明绍武帝立,拜太仆寺正卿。明亡,隐居邑之鸠艾山中。卒年八十二。善诗书画,有《临云集》、《辟尘集》、《金门草》、《白榆草》、《石龙草》、《雩乐林草》、《怀仙亭草》、《铁遂草》、《赋草》、《游梁草》、《少城别业近草》、《鸠艾山人赋》等。清康熙《香山县志》卷七、清乾隆《香山县志》卷六有传。伍瑞隆诗,诸别集多已佚,仅存日本内阁文库藏明天启四年刊本《临云集》十卷,该集一至五卷为诗,后五卷为文。今以《临云集》为底本整理。他书辑得佚诗,附于末卷之后。 伍瑞隆的作品>>

猜您喜欢

即事闲题

伍瑞隆

何人移棹过江门,白石黄连尚有村。hé rén yí zhào guò jiāng mén,bái shí huáng lián shàng yǒu cūn。
闲步海洲怀古处,道娘无墓可招魂。xián bù hǎi zhōu huái gǔ chù,dào niáng wú mù kě zhāo hún。

九日濠上楼书事寄襄武桢卿有开伯友诸子四十四韵

伍瑞隆

杀气朝方急,严城昼不开。shā qì cháo fāng jí,yán chéng zhòu bù kāi。
莫鞭龙卧起,空阻雁书来。mò biān lóng wò qǐ,kōng zǔ yàn shū lái。
山涸秋声壮,时危画角催。shān hé qiū shēng zhuàng,shí wēi huà jiǎo cuī。
关河生暝色,楼阁长氛埃。guān hé shēng míng sè,lóu gé zhǎng fēn āi。
祈祷终何事,风云不可猜。qí dǎo zhōng hé shì,fēng yún bù kě cāi。
恩深馀祝网,俗薄死通财。ēn shēn yú zhù wǎng,sú báo sǐ tōng cái。
巷哭闻新鬼,城呼吼夜雷。xiàng kū wén xīn guǐ,chéng hū hǒu yè léi。
千霄定东海,为祟几台骀。qiān xiāo dìng dōng hǎi,wèi suì jǐ tái dài。
菜甲盘仍薄,茱萸径自栽。cài jiǎ pán réng báo,zhū yú jìng zì zāi。
登临看共废,节序感难裁。dēng lín kàn gòng fèi,jié xù gǎn nán cái。
问俗谁堪贡,惊心颜欲颓。wèn sú shuí kān gòng,jīng xīn yán yù tuí。
腥膻蒸日暗,愁怨郁天灾。xīng shān zhēng rì àn,chóu yuàn yù tiān zāi。
马上悬金去,城隅演法回。mǎ shàng xuán jīn qù,chéng yú yǎn fǎ huí。
要离有荒冢,巫女失阳台。yào lí yǒu huāng zhǒng,wū nǚ shī yáng tái。
独坐弹孤剑,忧时咏七哀。dú zuò dàn gū jiàn,yōu shí yǒng qī āi。
更闻有师命,特地选雄材。gèng wén yǒu shī mìng,tè dì xuǎn xióng cái。
十里骄封豕,千夫拥渠魁。shí lǐ jiāo fēng shǐ,qiān fū yōng qú kuí。
动廑专阃虑,争效请缨才。dòng jǐn zhuān kǔn lǜ,zhēng xiào qǐng yīng cái。
毒露笼鸢堕,戎车陡象豗。dú lù lóng yuān duò,róng chē dǒu xiàng huī。
传宣定壮伐,早晚发衔枚。chuán xuān dìng zhuàng fá,zǎo wǎn fā xián méi。
感此初愁绝,俄听转怪哉。gǎn cǐ chū chóu jué,é tīng zhuǎn guài zāi。
锄奸虞径窦,捕吏起灰煤。chú jiān yú jìng dòu,bǔ lì qǐ huī méi。
搜索穷鸡犬,经营遍草莱。sōu suǒ qióng jī quǎn,jīng yíng biàn cǎo lái。
地灵纷震荡,马足信虺尵。dì líng fēn zhèn dàng,mǎ zú xìn huī tuí。
出没留名姓,株连或稚孩。chū méi liú míng xìng,zhū lián huò zhì hái。
在焚那是玉,遭劫总成灰。zài fén nà shì yù,zāo jié zǒng chéng huī。
客至惊相问,人归惘自摧。kè zhì jīng xiāng wèn,rén guī wǎng zì cuī。
民生良已苦,天网未曾恢。mín shēng liáng yǐ kǔ,tiān wǎng wèi céng huī。
我亦逃虚者,难忘枯草荄。wǒ yì táo xū zhě,nán wàng kū cǎo gāi。
因思故园侣,相对菊花杯。yīn sī gù yuán lǚ,xiāng duì jú huā bēi。
诸弟原同调,三何本旧陪。zhū dì yuán tóng diào,sān hé běn jiù péi。
论心对冰雪,高咏破云罍。lùn xīn duì bīng xuě,gāo yǒng pò yún léi。
词好应黄绢,虹光自上台。cí hǎo yīng huáng juàn,hóng guāng zì shàng tái。
美名孤建邺,定论厌岨崃。měi míng gū jiàn yè,dìng lùn yàn qū lái。
刻烛珠争落,同舟锦并堆。kè zhú zhū zhēng luò,tóng zhōu jǐn bìng duī。
一时齐谢病,三径掩苍苔。yī shí qí xiè bìng,sān jìng yǎn cāng tái。
往事空如梦,中流累溯洄。wǎng shì kōng rú mèng,zhōng liú lèi sù huí。
风尘嗟独远,猿鹤易相推。fēng chén jiē dú yuǎn,yuán hè yì xiāng tuī。
残炎疏园柳,新霜变洞槐。cán yán shū yuán liǔ,xīn shuāng biàn dòng huái。
我心自兹折,君驾岂应回。wǒ xīn zì zī zhé,jūn jià qǐ yīng huí。
性褊难新好,家贫只薄醅。xìng biǎn nán xīn hǎo,jiā pín zhǐ báo pēi。
有诗过濠上,无事到城隈。yǒu shī guò háo shàng,wú shì dào chéng wēi。
得句题修竹,怀春辨早梅。dé jù tí xiū zhú,huái chūn biàn zǎo méi。
此时遥念我,能不陟崔嵬。cǐ shí yáo niàn wǒ,néng bù zhì cuī wéi。

拟赵师雄梅花树下初醒作

伍瑞隆

来从何处至,去定几时辞。lái cóng hé chù zhì,qù dìng jǐ shí cí。
此事终谁解,香魂只自知。cǐ shì zhōng shuí jiě,xiāng hún zhǐ zì zhī。
清欢留翠羽,清怨上花枝。qīng huān liú cuì yǔ,qīng yuàn shàng huā zhī。
淡月笼山晓,疏云逗日迟。dàn yuè lóng shān xiǎo,shū yún dòu rì chí。
横斜雪相映,娇冷玉难支。héng xié xuě xiāng yìng,jiāo lěng yù nán zhī。
想像花前酒,分时梦里时。xiǎng xiàng huā qián jiǔ,fēn shí mèng lǐ shí。
佳人空怅望,良遇到今疑。jiā rén kōng chàng wàng,liáng yù dào jīn yí。
咫尺瑶台路,迢迢不可期。zhǐ chǐ yáo tái lù,tiáo tiáo bù kě qī。

闻鸠示天竺和尚

伍瑞隆

鸡鸠何太急,祷雨正难期。jī jiū hé tài jí,dǎo yǔ zhèng nán qī。
地道君应解,天心我亦疑。dì dào jūn yīng jiě,tiān xīn wǒ yì yí。
片云高自密,下土遍其咨。piàn yún gāo zì mì,xià tǔ biàn qí zī。
学圃非甘拙,为农且用时。xué pǔ fēi gān zhuō,wèi nóng qiě yòng shí。
龙精转堪咒,池墨未应私。lóng jīng zhuǎn kān zhòu,chí mò wèi yīng sī。
不尽群生济,安禅愧我师。bù jǐn qún shēng jì,ān chán kuì wǒ shī。

梁文康公庙

伍瑞隆

空庭开鸟雀,高阁敞星辰。kōng tíng kāi niǎo què,gāo gé chǎng xīng chén。
九叶中兴旧,千秋遗像新。jiǔ yè zhōng xīng jiù,qiān qiū yí xiàng xīn。
雄文推国士,大业想天民。xióng wén tuī guó shì,dà yè xiǎng tiān mín。
世泽延明主,经纶属大臣。shì zé yán míng zhǔ,jīng lún shǔ dà chén。
位高防覆餗,事定不谋身。wèi gāo fáng fù sù,shì dìng bù móu shēn。
保命真王佐,持盈即古人。bǎo mìng zhēn wáng zuǒ,chí yíng jí gǔ rén。
谦光随物理,淡泊抱吾真。qiān guāng suí wù lǐ,dàn pō bào wú zhēn。
寂寂夔龙后,如公洵绝伦。jì jì kuí lóng hòu,rú gōng xún jué lún。

秋城夜雨寄忆公纶山中

伍瑞隆

山城秋夜雨,落木坐萧森。shān chéng qiū yè yǔ,luò mù zuò xiāo sēn。
思妇闺中泪,羁人病里心。sī fù guī zhōng lèi,jī rén bìng lǐ xīn。
冷逐霜钟苦,声回晓漏沉。lěng zhú shuāng zhōng kǔ,shēng huí xiǎo lòu chén。
寂寥君不见,去住感偏深。jì liáo jūn bù jiàn,qù zhù gǎn piān shēn。
并入还家梦,俱成倚柱吟。bìng rù hái jiā mèng,jù chéng yǐ zhù yín。
小山丛桂在,试过一登临。xiǎo shān cóng guì zài,shì guò yī dēng lín。

梦后因述所忆

伍瑞隆

别路寒山外,佳期皓月边。bié lù hán shān wài,jiā qī hào yuè biān。
如何今夜梦,仍作想夫怜。rú hé jīn yè mèng,réng zuò xiǎng fū lián。
叶已题红去,人空在眼前。yè yǐ tí hóng qù,rén kōng zài yǎn qián。
凄凉抱柱意,零落采萧篇。qī liáng bào zhù yì,líng luò cǎi xiāo piān。
有恨春偏老,无书雁不传。yǒu hèn chūn piān lǎo,wú shū yàn bù chuán。
蚕丝终自结,荷露岂成圆。cán sī zhōng zì jié,hé lù qǐ chéng yuán。
易隔相思地,难忘离恨天。yì gé xiāng sī dì,nán wàng lí hèn tiān。
因思解佩日,翻忆献珰年。yīn sī jiě pèi rì,fān yì xiàn dāng nián。
倦绣情仍剧,怀春思未捐。juàn xiù qíng réng jù,huái chūn sī wèi juān。
晚风垂柳暗,初日映霞鲜。wǎn fēng chuí liǔ àn,chū rì yìng xiá xiān。
弱益花前媚,颦生病后妍。ruò yì huā qián mèi,pín shēng bìng hòu yán。
妆成娇似凤,人竞指如仙。zhuāng chéng jiāo shì fèng,rén jìng zhǐ rú xiān。
价并时年重,心俱白日悬。jià bìng shí nián zhòng,xīn jù bái rì xuán。
锦衾欢伴宿,鸳缕喜同牵。jǐn qīn huān bàn sù,yuān lǚ xǐ tóng qiān。
珍重三更枣,踟蹰一夜眠。zhēn zhòng sān gèng zǎo,chí chú yī yè mián。
因缘真好恶,去住得迍邅。yīn yuán zhēn hǎo è,qù zhù dé zhūn zhān。
自别眉端月,长乖足下莲。zì bié méi duān yuè,zhǎng guāi zú xià lián。
秋兰正堪把,愁绝为谁搴。qiū lán zhèng kān bǎ,chóu jué wèi shuí qiān。

赠李襄国新昏

伍瑞隆

佳人南国秀,夫婿谪仙才。jiā rén nán guó xiù,fū xù zhé xiān cái。
礼为乘龙盛,楼因待凤开。lǐ wèi chéng lóng shèng,lóu yīn dài fèng kāi。
同心金作缕,长命玉为杯。tóng xīn jīn zuò lǚ,zhǎng mìng yù wèi bēi。
醉倚如花女,同登行雨台。zuì yǐ rú huā nǚ,tóng dēng xíng yǔ tái。
月羞眉共出,云逐鬓飞来。yuè xiū méi gòng chū,yún zhú bìn fēi lái。
彩旆萦新柳,仙虹荡摽梅。cǎi pèi yíng xīn liǔ,xiān hóng dàng biāo méi。
绮罗芳院合,箫管画筵催。qǐ luó fāng yuàn hé,xiāo guǎn huà yán cuī。
谁免张华感,良时首重回。shuí miǎn zhāng huá gǎn,liáng shí shǒu zhòng huí。

小开生日戏赠

伍瑞隆

二十七年前,汝生才渺然。èr shí qī nián qián,rǔ shēng cái miǎo rán。
今来遂成长,且欲具髭髯。jīn lái suì chéng zhǎng,qiě yù jù zī rán。
诗许襄阳后,名应小陆先。shī xǔ xiāng yáng hòu,míng yīng xiǎo lù xiān。
野情天际鹤,棋兴橘中仙。yě qíng tiān jì hè,qí xīng jú zhōng xiān。
性定丹初解,思精画未传。xìng dìng dān chū jiě,sī jīng huà wèi chuán。
时携穆生醴,啸上子猷船。shí xié mù shēng lǐ,xiào shàng zi yóu chuán。
剑识双龙理,楼推五凤篇。jiàn shí shuāng lóng lǐ,lóu tuī wǔ fèng piān。
莫将吾弟好,翻薄汝兄贤。mò jiāng wú dì hǎo,fān báo rǔ xiōng xián。

山中漫赋二首

伍瑞隆

山中足清赏,独恨不能棋。shān zhōng zú qīng shǎng,dú hèn bù néng qí。
一日有吾长,三人常我师。yī rì yǒu wú zhǎng,sān rén cháng wǒ shī。
销愁良有托,索醉复何辞。xiāo chóu liáng yǒu tuō,suǒ zuì fù hé cí。
得趣未妨败,精思宁厌迟。dé qù wèi fáng bài,jīng sī níng yàn chí。
雁行高易断,蛇窦曲难支。yàn xíng gāo yì duàn,shé dòu qū nán zhī。
恐遂托陶侃,终无乞墅期。kǒng suì tuō táo kǎn,zhōng wú qǐ shù qī。

寿叶台山太师二首赋得宝地苍霞

伍瑞隆

天开檀海秘,人现宰官身。tiān kāi tán hǎi mì,rén xiàn zǎi guān shēn。
玉鼎调明主,金仙属老臣。yù dǐng diào míng zhǔ,jīn xiān shǔ lǎo chén。
九衢悬慧日,四照尽阳春。jiǔ qú xuán huì rì,sì zhào jǐn yáng chūn。
晚就苍霞地,闲同宝树邻。wǎn jiù cāng xiá dì,xián tóng bǎo shù lín。
江山留胜迹,题咏忆前人。jiāng shān liú shèng jì,tí yǒng yì qián rén。
学接千秋统,心兼八解真。xué jiē qiān qiū tǒng,xīn jiān bā jiě zhēn。
地灵霖作石,道广露为津。dì líng lín zuò shí,dào guǎng lù wèi jīn。
回首三千界,青云满后尘。huí shǒu sān qiān jiè,qīng yún mǎn hòu chén。

寿叶台山太师二首赋得宝地苍霞

伍瑞隆

异果留千岁,闽山接十洲。yì guǒ liú qiān suì,mǐn shān jiē shí zhōu。
有桃皆卵核,无树不蟠虬。yǒu táo jiē luǎn hé,wú shù bù pán qiú。
地共仙源迥,花藏春坞幽。dì gòng xiān yuán jiǒng,huā cáng chūn wù yōu。
云台朝试赵,璚实夜迎刘。yún tái cháo shì zhào,qióng shí yè yíng liú。
汉殿来金母,玄都伴玉楼。hàn diàn lái jīn mǔ,xuán dōu bàn yù lóu。
赤瑛盘一色,金马客三偷。chì yīng pán yī sè,jīn mǎ kè sān tōu。
曾侍周王宴,初从李耳游。céng shì zhōu wáng yàn,chū cóng lǐ ěr yóu。
知君仁寿域,到处得丹丘。zhī jūn rén shòu yù,dào chù dé dān qiū。

初夏陈子明何襄武伯友家幼度桢卿有开集白燕亭

伍瑞隆

江村初夏柳如丝,夜夜前溪坐晚飔。jiāng cūn chū xià liǔ rú sī,yè yè qián xī zuò wǎn sī。
为尔能乘青翰舫,居然齐赴白云期。wèi ěr néng chéng qīng hàn fǎng,jū rán qí fù bái yún qī。
杯当避暑逢袁绍,客似冲寒访戴逵。bēi dāng bì shǔ féng yuán shào,kè shì chōng hán fǎng dài kuí。
几日倦游无所事,一时酬对有馀思。jǐ rì juàn yóu wú suǒ shì,yī shí chóu duì yǒu yú sī。
他如轻薄何须数,我辈狂疏或有之。tā rú qīng báo hé xū shù,wǒ bèi kuáng shū huò yǒu zhī。
且喜客兼才子会,顿令乐任主人为。qiě xǐ kè jiān cái zi huì,dùn lìng lè rèn zhǔ rén wèi。
亭深竹色参差碧,山静蝉声断续悲。tíng shēn zhú sè cān chà bì,shān jìng chán shēng duàn xù bēi。
行到绿阴低夕照,坐看片月上清池。xíng dào lǜ yīn dī xī zhào,zuò kàn piàn yuè shàng qīng chí。
诗传东阁梅花色,家本南山桂树枝。shī chuán dōng gé méi huā sè,jiā běn nán shān guì shù zhī。
大抵冥鸿心共远,不然投璧事皆疑。dà dǐ míng hóng xīn gòng yuǎn,bù rán tóu bì shì jiē yí。
一关松径馀花落,半亩荷风带露披。yī guān sōng jìng yú huā luò,bàn mǔ hé fēng dài lù pī。
可以累心都巳尽,肯教高枕不相宜。kě yǐ lèi xīn dōu sì jǐn,kěn jiào gāo zhěn bù xiāng yí。
穷幽竞赌攀栖鹘,得句矜奇倒捋髭。qióng yōu jìng dǔ pān qī gǔ,dé jù jīn qí dào lǚ zī。
千载杜陵佳语在,风流儒雅亦吾师。qiān zài dù líng jiā yǔ zài,fēng liú rú yǎ yì wú shī。

锦阵图戏为友人赋

伍瑞隆

几回妆罢倚阑干,脉脉幽肠欲语难。jǐ huí zhuāng bà yǐ lán gàn,mài mài yōu cháng yù yǔ nán。
乍挟鸾凰花里伴,因成云雨梦中欢。zhà xié luán huáng huā lǐ bàn,yīn chéng yún yǔ mèng zhōng huān。
情深忍落他人后,兴剧难禁片晌单。qíng shēn rěn luò tā rén hòu,xīng jù nán jìn piàn shǎng dān。
柳叶弱垂鸳枕净,莲心惊簇指尖寒。liǔ yè ruò chuí yuān zhěn jìng,lián xīn jīng cù zhǐ jiān hán。
金盘浪拍胭脂湿,玉麈风生雨露宽。jīn pán làng pāi yān zhī shī,yù zhǔ fēng shēng yǔ lù kuān。
同是有怀贪夜永,可能无事待春残。tóng shì yǒu huái tān yè yǒng,kě néng wú shì dài chūn cán。
狂来巳拚花争笑,倦去何妨镜就看。kuáng lái sì pàn huā zhēng xiào,juàn qù hé fáng jìng jiù kàn。
他日青楼倘相忆,为言兹会未应阑。tā rì qīng lóu tǎng xiāng yì,wèi yán zī huì wèi yīng lán。

三子诗何吾周襄武

伍瑞隆

何生抱殊尚,本自竹林人。hé shēng bào shū shàng,běn zì zhú lín rén。
被褐怀珠玉,素心一何敦。bèi hè huái zhū yù,sù xīn yī hé dūn。
文章丽云汉,英姿薄秋旻。wén zhāng lì yún hàn,yīng zī báo qiū mín。
磊落视千古,慷慨怀酸辛。lěi luò shì qiān gǔ,kāng kǎi huái suān xīn。
悲歌吐清响,微言蹑飞尘。bēi gē tǔ qīng xiǎng,wēi yán niè fēi chén。
烈士有馀感,古人多素风。liè shì yǒu yú gǎn,gǔ rén duō sù fēng。
是岂慕自贵,胸怀良有凭。shì qǐ mù zì guì,xiōng huái liáng yǒu píng。
弱冠早相得,壮年谊逾深。ruò guān zǎo xiāng dé,zhuàng nián yì yú shēn。
往往称才学,鸣声俱及晨。wǎng wǎng chēng cái xué,míng shēng jù jí chén。
廓落心独远,荆榛道弥尊。kuò luò xīn dú yuǎn,jīng zhēn dào mí zūn。
愿为双飞龙,矫翼同轩腾。yuàn wèi shuāng fēi lóng,jiǎo yì tóng xuān téng。
皓首以为期,于焉见平生。hào shǒu yǐ wèi qī,yú yān jiàn píng shēng。