古诗词

春郊漫兴

伍瑞隆

选地虽新径,为园即故丘。xuǎn dì suī xīn jìng,wèi yuán jí gù qiū。
柳烟吞水阁,雨气黑山楼。liǔ yān tūn shuǐ gé,yǔ qì hēi shān lóu。
谷暗春星映,岩孤水月幽。gǔ àn chūn xīng yìng,yán gū shuǐ yuè yōu。
陶然成醉咏,归路白云稠。táo rán chéng zuì yǒng,guī lù bái yún chóu。

伍瑞隆

伍瑞隆,字国开,号铁山,晚号鸠艾山人。香山(今中山)人。弱冠补弟子员。明熹宗天启元年(一六二一)解元。明思宗崇祯十年(一六三七)副榜。初授化州教谕,修《高州府志》,以信史称,擢翰林院待诏,迁户部主事,再迁员外郎,管仓场。十五年,任河南大梁兵巡道,旋署藩臬两司。谢病归。南明绍武帝立,拜太仆寺正卿。明亡,隐居邑之鸠艾山中。卒年八十二。善诗书画,有《临云集》、《辟尘集》、《金门草》、《白榆草》、《石龙草》、《雩乐林草》、《怀仙亭草》、《铁遂草》、《赋草》、《游梁草》、《少城别业近草》、《鸠艾山人赋》等。清康熙《香山县志》卷七、清乾隆《香山县志》卷六有传。伍瑞隆诗,诸别集多已佚,仅存日本内阁文库藏明天启四年刊本《临云集》十卷,该集一至五卷为诗,后五卷为文。今以《临云集》为底本整理。他书辑得佚诗,附于末卷之后。 伍瑞隆的作品>>

猜您喜欢

春日病中

伍瑞隆

为仙事总遥,作佛路仍滑。wèi xiān shì zǒng yáo,zuò fú lù réng huá。
无空无无空,非法非非法。wú kōng wú wú kōng,fēi fǎ fēi fēi fǎ。
二者蹑飞尘,一语不得泄。èr zhě niè fēi chén,yī yǔ bù dé xiè。
读尽两藏经,掩卷如钝铁。dú jǐn liǎng cáng jīng,yǎn juǎn rú dùn tiě。
堪叹释迦愚,又笑老君拙。kān tàn shì jiā yú,yòu xiào lǎo jūn zhuō。
千言道不破,启口反未脱。qiān yán dào bù pò,qǐ kǒu fǎn wèi tuō。
何如还聃文,且得谢口舌。hé rú hái dān wén,qiě dé xiè kǒu shé。
我生未法中,抗志梦圣哲。wǒ shēng wèi fǎ zhōng,kàng zhì mèng shèng zhé。
幻身良不惜,随恐法身绝。huàn shēn liáng bù xī,suí kǒng fǎ shēn jué。
恢恢造化网,我体乃薄劣。huī huī zào huà wǎng,wǒ tǐ nǎi báo liè。
彩笔如春花,不救病冷热。cǎi bǐ rú chūn huā,bù jiù bìng lěng rè。
无乃小儿权,翻欲弄豪杰。wú nǎi xiǎo ér quán,fān yù nòng háo jié。
吾将断巨鳌,以补穹苍缺。wú jiāng duàn jù áo,yǐ bǔ qióng cāng quē。

春日病中

伍瑞隆

甲寅春夏交,一雨百二日。jiǎ yín chūn xià jiāo,yī yǔ bǎi èr rì。
我时在城市,蓑笠不能出。wǒ shí zài chéng shì,suō lì bù néng chū。
自此阴阳乖,难复辨得失。zì cǐ yīn yáng guāi,nán fù biàn dé shī。
黑阴与赤旱,动或一两月。hēi yīn yǔ chì hàn,dòng huò yī liǎng yuè。
今春气当和,霖雨乃复发。jīn chūn qì dāng hé,lín yǔ nǎi fù fā。
惊蛰徂春分,霏洒殊未歇。jīng zhé cú chūn fēn,fēi sǎ shū wèi xiē。
朝看园沼平,夕览春畦没。cháo kàn yuán zhǎo píng,xī lǎn chūn qí méi。
草根亦已腐,况乃稻与秫。cǎo gēn yì yǐ fǔ,kuàng nǎi dào yǔ shú。
或言此间雨,所系在风物。huò yán cǐ jiān yǔ,suǒ xì zài fēng wù。
宁知南北间,两者总若谲。níng zhī nán běi jiān,liǎng zhě zǒng ruò jué。
北风不解阴,毒烈变倏忽。běi fēng bù jiě yīn,dú liè biàn shū hū。
南风不解晴,满屋湿蒸郁。nán fēng bù jiě qíng,mǎn wū shī zhēng yù。
天道何冥冥,下土太嵲兀。tiān dào hé míng míng,xià tǔ tài niè wù。
五风十日雨,怀哉岂可必。wǔ fēng shí rì yǔ,huái zāi qǐ kě bì。

夜宴

伍瑞隆

清月上初半,明星灿且稀。qīng yuè shàng chū bàn,míng xīng càn qiě xī。
条风动嘉树,冉冉当窗飞。tiáo fēng dòng jiā shù,rǎn rǎn dāng chuāng fēi。
佳人坐清夜,眷此不知疲。jiā rén zuò qīng yè,juàn cǐ bù zhī pí。
华灯扬素彩,金鳞鲙玉卮。huá dēng yáng sù cǎi,jīn lín kuài yù zhī。
春兰发深谷,芳馨被长陂。chūn lán fā shēn gǔ,fāng xīn bèi zhǎng bēi。
高扬何袅袅,芳华不自持。gāo yáng hé niǎo niǎo,fāng huá bù zì chí。
愿子同欢爱,嘉会常及兹。yuàn zi tóng huān ài,jiā huì cháng jí zī。

翔龙篇赠伯襄上春官

伍瑞隆

大风吹海海水立,怒涛百丈生寒色。dà fēng chuī hǎi hǎi shuǐ lì,nù tāo bǎi zhàng shēng hán sè。
蹴天喷雪碎珊瑚,千山万山瞑将夕。cù tiān pēn xuě suì shān hú,qiān shān wàn shān míng jiāng xī。
此时秦王鞭巨石,怪者跳跃怒者击。cǐ shí qín wáng biān jù shí,guài zhě tiào yuè nù zhě jī。
崩腾硠磕海若骄,万马惊飞回地轴。bēng téng láng kē hǎi ruò jiāo,wàn mǎ jīng fēi huí dì zhóu。
忽尔神光起天末,冯夷击鼓湘妃列。hū ěr shén guāng qǐ tiān mò,féng yí jī gǔ xiāng fēi liè。
翠旗金支半有无,两仪不辨江云黑。cuì qí jīn zhī bàn yǒu wú,liǎng yí bù biàn jiāng yún hēi。
中有巨鱼黄金鳞,丹砂作尾几千尺。zhōng yǒu jù yú huáng jīn lín,dān shā zuò wěi jǐ qiān chǐ。
吹波吸浪排空来,神怪灭没不可测。chuī bō xī làng pái kōng lái,shén guài miè méi bù kě cè。
须臾直上腾穹苍,万里风云肆麾斥。xū yú zhí shàng téng qióng cāng,wàn lǐ fēng yún sì huī chì。
碧髯朱带不知数,海色虹光乱相射。bì rán zhū dài bù zhī shù,hǎi sè hóng guāng luàn xiāng shè。
见者大呼东西走,苍茫渺漠神灵迹。jiàn zhě dà hū dōng xī zǒu,cāng máng miǎo mò shén líng jì。
我闻此物非人间,龙池五花乃其食。wǒ wén cǐ wù fēi rén jiān,lóng chí wǔ huā nǎi qí shí。
朝发昆仑霄孟诸,超忽变化非人识。cháo fā kūn lún xiāo mèng zhū,chāo hū biàn huà fēi rén shí。
当时曾捧赤墐炉,铸成双剑售风胡。dāng shí céng pěng chì jìn lú,zhù chéng shuāng jiàn shòu fēng hú。
精灵千载没不得,魍魉蛟狸深夜呼。jīng líng qiān zài méi bù dé,wǎng liǎng jiāo lí shēn yè hū。
一朝光怪忽自发,复化翔龙上天阙。yī cháo guāng guài hū zì fā,fù huà xiáng lóng shàng tiān quē。
宇宙风雷在尔司,纡体鞶萦岂徒悦。yǔ zhòu fēng léi zài ěr sī,yū tǐ pán yíng qǐ tú yuè。
龙乎龙乎,天网恢恢亦空阔。lóng hū lóng hū,tiān wǎng huī huī yì kōng kuò。
何当亿万苍生渴,尔乃仅仅如列缺。hé dāng yì wàn cāng shēng kě,ěr nǎi jǐn jǐn rú liè quē。
神飙洗天天宇高,上风下风唯尔阅。shén biāo xǐ tiān tiān yǔ gāo,shàng fēng xià fēng wéi ěr yuè。
君不见轩辕去后鼎湖枯,寂寞商霖天地孤。jūn bù jiàn xuān yuán qù hòu dǐng hú kū,jì mò shāng lín tiān dì gū。
春耕赤土三千里,嗟此神龙安可无,嗟此神龙安可无。chūn gēng chì tǔ sān qiān lǐ,jiē cǐ shén lóng ān kě wú,jiē cǐ shén lóng ān kě wú。

恶草行

伍瑞隆

路傍恶草不满尺,叶开如拳卷如席。lù bàng è cǎo bù mǎn chǐ,yè kāi rú quán juǎn rú xí。
车马纷纷踏作泥,飘零委地无人识。chē mǎ fēn fēn tà zuò ní,piāo líng wěi dì wú rén shí。
东皋先生大山麓,草也滋蔓药圃侧。dōng gāo xiān shēng dà shān lù,cǎo yě zī màn yào pǔ cè。
早雷喧春春欲深,千英万卉生颜色。zǎo léi xuān chūn chūn yù shēn,qiān yīng wàn huì shēng yán sè。
李花能白桃花红,草亦葳甤着朱碧。lǐ huā néng bái táo huā hóng,cǎo yì wēi ruí zhe zhū bì。
市肆少年太无赖,看春不辨苍与白。shì sì shǎo nián tài wú lài,kàn chūn bù biàn cāng yǔ bái。
坐令此物登中堂,爱惜如珠掷不得。zuò lìng cǐ wù dēng zhōng táng,ài xī rú zhū zhì bù dé。
物固有缘兼有运,可怜非类乃邀泽。wù gù yǒu yuán jiān yǒu yùn,kě lián fēi lèi nǎi yāo zé。
纵使漫山未足忧,不免芳兰气萧索。zòng shǐ màn shān wèi zú yōu,bù miǎn fāng lán qì xiāo suǒ。
圣明天子坐明光,五风十雨调阴阳。shèng míng tiān zi zuò míng guāng,wǔ fēng shí yǔ diào yīn yáng。
明堂种柏不种柳,禾黍风清接大荒。míng táng zhǒng bǎi bù zhǒng liǔ,hé shǔ fēng qīng jiē dà huāng。
一时硕辅尽娄狄,满朝彰痹称明良。yī shí shuò fǔ jǐn lóu dí,mǎn cháo zhāng bì chēng míng liáng。
梨花九月不足瑞,矧尔恶草生路傍。lí huā jiǔ yuè bù zú ruì,shěn ěr è cǎo shēng lù bàng。
青天白日照肝胆,魍魉离魅胡不藏。qīng tiān bái rì zhào gān dǎn,wǎng liǎng lí mèi hú bù cáng。
慷慨操笔发欲指,烈士谁哉请上方。kāng kǎi cāo bǐ fā yù zhǐ,liè shì shuí zāi qǐng shàng fāng。

掩骼诗赠何存丹

伍瑞隆

阴风吹山暗山谷,山鬼啾唧深夜哭。yīn fēng chuī shān àn shān gǔ,shān guǐ jiū jī shēn yè kū。
秋深草死天色昏,鬼火阴阴墓前竹。qiū shēn cǎo sǐ tiān sè hūn,guǐ huǒ yīn yīn mù qián zhú。
何须更遣说沙场,漠漠黄云入渺茫。hé xū gèng qiǎn shuō shā chǎng,mò mò huáng yún rù miǎo máng。
山中岁月总长夜,春雨秋云空自伤。shān zhōng suì yuè zǒng zhǎng yè,chūn yǔ qiū yún kōng zì shāng。
孤魂欲散散不得,此身谁遣在山侧。gū hún yù sàn sàn bù dé,cǐ shēn shuí qiǎn zài shān cè。
有家无家不可知,久矣荒凉少人迹。yǒu jiā wú jiā bù kě zhī,jiǔ yǐ huāng liáng shǎo rén jì。
鸢兮何怒鸟何饥,朽者啄骨尸啄肌。yuān xī hé nù niǎo hé jī,xiǔ zhě zhuó gǔ shī zhuó jī。
纵有亲知常掩泪,重来枯骨岂相思。zòng yǒu qīn zhī cháng yǎn lèi,zhòng lái kū gǔ qǐ xiāng sī。
况逢山暝日将暮,人归又作牛羊路。kuàng féng shān míng rì jiāng mù,rén guī yòu zuò niú yáng lù。
白沙黄土蹂成尘,践踏那知下泉苦。bái shā huáng tǔ róu chéng chén,jiàn tà nà zhī xià quán kǔ。
不因慧剑有何君,墓也为田柏为薪。bù yīn huì jiàn yǒu hé jūn,mù yě wèi tián bǎi wèi xīn。
周官悬器徒遗简,汉王归轊亦从军。zhōu guān xuán qì tú yí jiǎn,hàn wáng guī wèi yì cóng jūn。
化作兔丝不堪结,化作啼鹃终是血。huà zuò tù sī bù kān jié,huà zuò tí juān zhōng shì xuè。
渺漠游魂入梦难,谁哉更守莲花舌。miǎo mò yóu hún rù mèng nán,shuí zāi gèng shǒu lián huā shé。
故知怀中策有主,有人无雨亦避雨。gù zhī huái zhōng cè yǒu zhǔ,yǒu rén wú yǔ yì bì yǔ。
佐尧历晋功何多,君家比干旧如此。zuǒ yáo lì jìn gōng hé duō,jūn jiā bǐ gàn jiù rú cǐ。
养雀归环会四枚,铸印成龟亦三顾。yǎng què guī huán huì sì méi,zhù yìn chéng guī yì sān gù。
况尔万物人独灵,泽及枯骨岂小补。kuàng ěr wàn wù rén dú líng,zé jí kū gǔ qǐ xiǎo bǔ。
所嗟千古暗魂销,白杨风雨但萧萧。suǒ jiē qiān gǔ àn hún xiāo,bái yáng fēng yǔ dàn xiāo xiāo。
汨罗江底三闾骨,不见招魂与大招。mì luó jiāng dǐ sān lǘ gǔ,bù jiàn zhāo hún yǔ dà zhāo。

石莲子

伍瑞隆

石上何曾有莲起,世间乃有石莲子。shí shàng hé céng yǒu lián qǐ,shì jiān nǎi yǒu shí lián zi。
小长圆黝劲莫当,比他莲子不相似。xiǎo zhǎng yuán yǒu jìn mò dāng,bǐ tā lián zi bù xiāng shì。
野人采摘向山嵎,是时秋尽山草死。yě rén cǎi zhāi xiàng shān yú,shì shí qiū jǐn shān cǎo sǐ。
踏柯攀藤不可知,扪来多在空岩里。tà kē pān téng bù kě zhī,mén lái duō zài kōng yán lǐ。
野人为我言,此物非偶尔。yě rén wèi wǒ yán,cǐ wù fēi ǒu ěr。
岩间石峭立,莲生付其址。yán jiān shí qiào lì,lián shēng fù qí zhǐ。
当时李广挟弓矢,晓行射石如射虎。dāng shí lǐ guǎng xié gōng shǐ,xiǎo xíng shè shí rú shè hǔ。
石也因之动颜色,坚不摧金石不止。shí yě yīn zhī dòng yán sè,jiān bù cuī jīn shí bù zhǐ。
主者既贞附者耻,斯莲劲实亦如此。zhǔ zhě jì zhēn fù zhě chǐ,sī lián jìn shí yì rú cǐ。
我因举此问野人,此事何人传与君。wǒ yīn jǔ cǐ wèn yě rén,cǐ shì hé rén chuán yǔ jūn。
是物无乃小小尔,实拳满袖空纷纶。shì wù wú nǎi xiǎo xiǎo ěr,shí quán mǎn xiù kōng fēn lún。
世间万物概有用,此物何用君胡陈。shì jiān wàn wù gài yǒu yòng,cǐ wù hé yòng jūn hú chén。
野人仰面忽鼓掌,空山日落君不赏。yě rén yǎng miàn hū gǔ zhǎng,kōng shān rì luò jūn bù shǎng。
秋风渐高晚天白,飞泉欲咽咽不响。qiū fēng jiàn gāo wǎn tiān bái,fēi quán yù yàn yàn bù xiǎng。
我荷长镵出深谷,子向前溪荡双桨。wǒ hé zhǎng chán chū shēn gǔ,zi xiàng qián xī dàng shuāng jiǎng。
忽然谈笑幽意并,山醪一酌为君饷。hū rán tán xiào yōu yì bìng,shān láo yī zhuó wèi jūn xiǎng。
幽期转促醉不得,回首千秋有馀想。yōu qī zhuǎn cù zuì bù dé,huí shǒu qiān qiū yǒu yú xiǎng。
此时与子张空拳,会心如山未堪强。cǐ shí yǔ zi zhāng kōng quán,huì xīn rú shān wèi kān qiáng。
更有清欢期,高楼月初上。gèng yǒu qīng huān qī,gāo lóu yuè chū shàng。
壶收玉矢声,骰冷金盘响。hú shōu yù shǐ shēng,tóu lěng jīn pán xiǎng。
巧思托射覆,灵心献双掌。qiǎo sī tuō shè fù,líng xīn xiàn shuāng zhǎng。
我手或应三,君拳恐非两。wǒ shǒu huò yīng sān,jūn quán kǒng fēi liǎng。
三三两两不可定,信者将疑諠者静。sān sān liǎng liǎng bù kě dìng,xìn zhě jiāng yí xuān zhě jìng。
兴洽偏宜想像深,量涩翻因揣摩醒。xīng qià piān yí xiǎng xiàng shēn,liàng sè fān yīn chuāi mó xǐng。
嗟哉斯莲不易求,为君豪饮添觥筹。jiē zāi sī lián bù yì qiú,wèi jūn háo yǐn tiān gōng chóu。
会须深囊贮清秘,花前文酒亦藏钩,君不见何吾周。huì xū shēn náng zhù qīng mì,huā qián wén jiǔ yì cáng gōu,jūn bù jiàn hé wú zhōu。

春日斋中示戴子

伍瑞隆

山村三月山花齐,千枝万枝杨柳低。shān cūn sān yuè shān huā qí,qiān zhī wàn zhī yáng liǔ dī。
卷帘终日坐深竹,空斋时有春莺啼。juǎn lián zhōng rì zuò shēn zhú,kōng zhāi shí yǒu chūn yīng tí。
幽人谭天莫教去,一杯一曲吾与汝。yōu rén tán tiān mò jiào qù,yī bēi yī qū wú yǔ rǔ。
地偏歌笑人不闻,日暮东风卷庭树。dì piān gē xiào rén bù wén,rì mù dōng fēng juǎn tíng shù。

匡庐山歌送陈时献

伍瑞隆

神仙不可作,三山岂易求。shén xiān bù kě zuò,sān shān qǐ yì qiú。
烟涛缥缈愁沧洲,江阳有山高且幽,东走泰岱南罗浮。yān tāo piāo miǎo chóu cāng zhōu,jiāng yáng yǒu shān gāo qiě yōu,dōng zǒu tài dài nán luó fú。
冲融窈窕五百里,怀灵抱异雄神州。chōng róng yǎo tiǎo wǔ bǎi lǐ,huái líng bào yì xióng shén zhōu。
七岭重㟽莽相揖,九江九派东西流。qī lǐng zhòng biǎo mǎng xiāng yī,jiǔ jiāng jiǔ pài dōng xī liú。
天开灵秘不自主,乃遣五老居上头。tiān kāi líng mì bù zì zhǔ,nǎi qiǎn wǔ lǎo jū shàng tóu。
五老含真积清气,化作危峰与天倚。wǔ lǎo hán zhēn jī qīng qì,huà zuò wēi fēng yǔ tiān yǐ。
龙昂凤翥不可知,万壑千崖白云里。lóng áng fèng zhù bù kě zhī,wàn hè qiān yá bái yún lǐ。
当时匡续厌尘光,入长二真升与长。dāng shí kuāng xù yàn chén guāng,rù zhǎng èr zhēn shēng yǔ zhǎng。
结庐嘉遁七百载,山亦与之俱姓匡。jié lú jiā dùn qī bǎi zài,shān yì yǔ zhī jù xìng kuāng。
玄风真气郁孤赏,回首千秋动萧爽。xuán fēng zhēn qì yù gū shǎng,huí shǒu qiān qiū dòng xiāo shuǎng。
读书开社各有缘,潜也白也何遒上。dú shū kāi shè gè yǒu yuán,qián yě bái yě hé qiú shàng。
我闻此山乃为山灵咏真之洞天,蔽亏日月罗风烟。wǒ wén cǐ shān nǎi wèi shān líng yǒng zhēn zhī dòng tiān,bì kuī rì yuè luó fēng yān。
仙灵欲发发不尽,幽人杖履纷蝉连。xiān líng yù fā fā bù jǐn,yōu rén zhàng lǚ fēn chán lián。
陈生肮脏奋南海,游此曾在前三载。chén shēng āng zàng fèn nán hǎi,yóu cǐ céng zài qián sān zài。
登高那遣桂丛招,怀人漫向美蓉采。dēng gāo nà qiǎn guì cóng zhāo,huái rén màn xiàng měi róng cǎi。
迢迢山月照行旌,片帆西指豫章城。tiáo tiáo shān yuè zhào xíng jīng,piàn fān xī zhǐ yù zhāng chéng。
行边彭泽秋涛险,到日高梁朔雪生。xíng biān péng zé qiū tāo xiǎn,dào rì gāo liáng shuò xuě shēng。
丈夫有才宁自弃,蓬矢桑弓射天地。zhàng fū yǒu cái níng zì qì,péng shǐ sāng gōng shè tiān dì。
一出能令宇宙开,重游应尽山川秘。yī chū néng lìng yǔ zhòu kāi,zhòng yóu yīng jǐn shān chuān mì。
行行携手越台阴,不须惆怅泪沾襟。xíng xíng xié shǒu yuè tái yīn,bù xū chóu chàng lèi zhān jīn。
怀中宝剑脕相送,赠尔平生一片心。huái zhōng bǎo jiàn wàn xiāng sòng,zèng ěr píng shēng yī piàn xīn。

秋热呈李太史

伍瑞隆

往年山村九月尽,紫菊渐渐迎霜开。wǎng nián shān cūn jiǔ yuè jǐn,zǐ jú jiàn jiàn yíng shuāng kāi。
今年秋尽尚酷暑,花不见菊先见梅。jīn nián qiū jǐn shàng kù shǔ,huā bù jiàn jú xiān jiàn méi。
霏霏江树暖逾绿,炎蒸郁毒来相催。fēi fēi jiāng shù nuǎn yú lǜ,yán zhēng yù dú lái xiāng cuī。
田夫汗落走赤日,荷镰吐气行尘埃。tián fū hàn luò zǒu chì rì,hé lián tǔ qì xíng chén āi。
官愁吏惨田野泣,燔柴日日徒空回。guān chóu lì cǎn tián yě qì,fán chái rì rì tú kōng huí。
耕田终岁不百亩,一半天火焚如灰。gēng tián zhōng suì bù bǎi mǔ,yī bàn tiān huǒ fén rú huī。
纵有不焚好收割,悬知晚造无蒿莱。zòng yǒu bù fén hǎo shōu gē,xuán zhī wǎn zào wú hāo lái。
刑名公子食面饼,青苗虽重何足哀。xíng míng gōng zi shí miàn bǐng,qīng miáo suī zhòng hé zú āi。
况乃有客通六籍,金山万丈高崔嵬。kuàng nǎi yǒu kè tōng liù jí,jīn shān wàn zhàng gāo cuī wéi。
莫耶在手任君使,阶下剖割如风雷。mò yé zài shǒu rèn jūn shǐ,jiē xià pōu gē rú fēng léi。
天穷地变人事改,耕食凿饮岂易哉。tiān qióng dì biàn rén shì gǎi,gēng shí záo yǐn qǐ yì zāi。
赖有清狂李供奉,时时招醉赏花杯。lài yǒu qīng kuáng lǐ gōng fèng,shí shí zhāo zuì shǎng huā bēi。

寒夜听雨戏作数诗书感示有开舍弟一字起至十字止

伍瑞隆

嘻,寒夜。xī,hán yè。
雨萧萧,苍茫四野。yǔ xiāo xiāo,cāng máng sì yě。
山前人不行,行云人在何处。shān qián rén bù xíng,xíng yún rén zài hé chù。
吾欲淩空观大荒,览尽悲风怪云天路。wú yù líng kōng guān dà huāng,lǎn jǐn bēi fēng guài yún tiān lù。
中宵弹剑歌来魂欲销,愁绝是万户沉沉风电骄。zhōng xiāo dàn jiàn gē lái hún yù xiāo,chóu jué shì wàn hù chén chén fēng diàn jiāo。

十字起至一字止

伍瑞隆

吁嗟天地茫茫安所将之,我已牢骚廓落君胡为。xū jiē tiān dì máng máng ān suǒ jiāng zhī,wǒ yǐ láo sāo kuò luò jūn hú wèi。
取乐于楚歌不可得,风卷雨声夜凄凄。qǔ lè yú chǔ gē bù kě dé,fēng juǎn yǔ shēng yè qī qī。
一杯一曲与尔,万事悲歌里。yī bēi yī qū yǔ ěr,wàn shì bēi gē lǐ。
人生几何,百忧起。rén shēng jǐ hé,bǎi yōu qǐ。
噫嘻,止。yī xī,zhǐ。

箫谱拟霓裳羽衣曲

伍瑞隆

玉城峨峨,白云匝银河。yù chéng é é,bái yún zā yín hé。
将子浩歌桂之殿,秋风夜多。jiāng zi hào gē guì zhī diàn,qiū fēng yè duō。

箫谱拟霓裳羽衣曲

伍瑞隆

我乘皓鸾,逍遥万里。wǒ chéng hào luán,xiāo yáo wàn lǐ。
下视九州,清虚无际。xià shì jiǔ zhōu,qīng xū wú jì。
露泠泠,仙桂。lù líng líng,xiān guì。

箫谱拟霓裳羽衣曲

伍瑞隆

长桥玉偃桂之殿,清飘飘秋云夜卷。zhǎng qiáo yù yǎn guì zhī diàn,qīng piāo piāo qiū yún yè juǎn。
如此粲者何,其室则迩,其人甚远。rú cǐ càn zhě hé,qí shì zé ěr,qí rén shén yuǎn。