古诗词

界岭北望

张佳胤

北望成区脱,霜空一岭横。běi wàng chéng qū tuō,shuāng kōng yī lǐng héng。
野烟胡骑猎,寒柝戍楼声。yě yān hú qí liè,hán tuò shù lóu shēng。
峰刺高天近,云量巨谷平。fēng cì gāo tiān jìn,yún liàng jù gǔ píng。
微茫山尽处,当日大宁城。wēi máng shān jǐn chù,dāng rì dà níng chéng。
张佳胤

张佳胤

张佳胤(1526年8月12日—1588年8月7日),避雍正帝讳,又作佳印、佳允,字肖甫、肖夫,初号泸山,号崌崃山人(一作居来山人),重庆府铜梁县(今重庆市铜梁区)人。明代大臣、文学家,世宗嘉靖二十九年(1550年)进士,官至兵部尚书,授太子太保衔。万历十六年(1588年)病逝,年六十二,追赠少保。天启初年,追谥襄宪。张佳胤工诗文,为明文坛“嘉靖后五子”之一,著有《崌崃集》。 张佳胤的作品>>

猜您喜欢

峨眉山营作

张佳胤

戎马东防后,寒川落木时。róng mǎ dōng fáng hòu,hán chuān luò mù shí。
镝鸣惊雉兔,霜重湿旌旗。dī míng jīng zhì tù,shuāng zhòng shī jīng qí。
梦里江湖隔,行间鬓发知。mèng lǐ jiāng hú gé,xíng jiān bìn fā zhī。
不应询此地,亦唤作峨眉。bù yīng xún cǐ dì,yì huàn zuò é méi。

登会宁原上作

张佳胤

黯淡山城古会州,胡天双目尽高丘。àn dàn shān chéng gǔ huì zhōu,hú tiān shuāng mù jǐn gāo qiū。
春深柳色犹霜雪,日落边声起戍楼。chūn shēn liǔ sè yóu shuāng xuě,rì luò biān shēng qǐ shù lóu。
塞雁啼云皆北向,浊河归汉亦东流。sāi yàn tí yún jiē běi xiàng,zhuó hé guī hàn yì dōng liú。
乘槎岂是穷原使,投笔虚疑定远侯。chéng chá qǐ shì qióng yuán shǐ,tóu bǐ xū yí dìng yuǎn hóu。

敖山人病诗以问之

张佳胤

九十风光强半过,栖迟高枕欲如何。jiǔ shí fēng guāng qiáng bàn guò,qī chí gāo zhěn yù rú hé。
夜来红雨千山落,留得春声杜宇多。yè lái hóng yǔ qiān shān luò,liú dé chūn shēng dù yǔ duō。

宿太华山寺

张佳胤

石床横架万峰西,海上双珠入户低。shí chuáng héng jià wàn fēng xī,hǎi shàng shuāng zhū rù hù dī。
自是山中无玉漏,朝霞还有碧鸡啼。zì shì shān zhōng wú yù lòu,cháo xiá hái yǒu bì jī tí。

阅边古北酋妇率部族扣关行酒四首

张佳胤

诸部匈奴晓扣关,穹庐千里过青山。zhū bù xiōng nú xiǎo kòu guān,qióng lú qiān lǐ guò qīng shān。
隔河拍手呼儿女,来见东巡大朵颜。gé hé pāi shǒu hū ér nǚ,lái jiàn dōng xún dà duǒ yán。

阅边古北酋妇率部族扣关行酒四首

张佳胤

阶前荐体野黄羊,湩酪盛来可可香。jiē qián jiàn tǐ yě huáng yáng,dòng lào shèng lái kě kě xiāng。
绕席胡儿争劝进,堪怜好歹太师尝。rào xí hú ér zhēng quàn jìn,kān lián hǎo dǎi tài shī cháng。

阅边古北酋妇率部族扣关行酒四首

张佳胤

震天金鼓动辕门,稽颡胡儿首尽髡。zhèn tiān jīn gǔ dòng yuán mén,jī sǎng hú ér shǒu jǐn kūn。
倒瓮椎牛齐醉饱,欢呼难报汉朝恩。dào wèng chuí niú qí zuì bǎo,huān hū nán bào hàn cháo ēn。

阅边古北酋妇率部族扣关行酒四首

张佳胤

紫貂丹韐拥胡姬,歌舞当筵进酒卮。zǐ diāo dān gé yōng hú jī,gē wǔ dāng yán jìn jiǔ zhī。
乞得一瓢挨次饮,争夸颜色胜胭脂。qǐ dé yī piáo āi cì yǐn,zhēng kuā yán sè shèng yān zhī。

三石篇

张佳胤

太滇以西三巨石,错列荆榛对孤驿。tài diān yǐ xī sān jù shí,cuò liè jīng zhēn duì gū yì。
文彩天开海岳图,面面晶光盈十尺。wén cǎi tiān kāi hǎi yuè tú,miàn miàn jīng guāng yíng shí chǐ。
吁嗟此石生点苍,云谁置之古路傍。xū jiē cǐ shí shēng diǎn cāng,yún shuí zhì zhī gǔ lù bàng。
停车顾盼日将晏,仆夫语罢泣数行。tíng chē gù pàn rì jiāng yàn,pū fū yǔ bà qì shù xíng。
往年天子新明堂,厥材万国争梯航。wǎng nián tiān zi xīn míng táng,jué cái wàn guó zhēng tī háng。
燕山之石白胜玉,何求此物劳要荒。yàn shān zhī shí bái shèng yù,hé qiú cǐ wù láo yào huāng。
守臣当日功名亟,檄书夜飞人屏息。shǒu chén dāng rì gōng míng jí,xí shū yè fēi rén píng xī。
程途初不计山溪,男妇征佣无汉僰。chéng tú chū bù jì shān xī,nán fù zhēng yōng wú hàn bó。
鞭石难寻渤海神,凿山谁是金牛力。biān shí nán xún bó hǎi shén,záo shān shuí shì jīn niú lì。
那许终朝尺寸移,积尸道上纷如织。nà xǔ zhōng cháo chǐ cùn yí,jī shī dào shàng fēn rú zhī。
中兴令主尧舜姿,一苇圣德超茅茨。zhōng xīng lìng zhǔ yáo shùn zī,yī wěi shèng dé chāo máo cí。
天门万里竟不知,几使黔南无孑遗。tiān mén wàn lǐ jìng bù zhī,jǐ shǐ qián nán wú jié yí。
君不见旅獒古训老臣策,枸酱虽甘亦何益。jūn bù jiàn lǚ áo gǔ xùn lǎo chén cè,gǒu jiàng suī gān yì hé yì。
三石?砑风雨深,千载行人增叹惜。sān shí yà fēng yǔ shēn,qiān zài xíng rén zēng tàn xī。

独石行

张佳胤

独石城南一片石,突兀霜空削如壁。dú shí chéng nán yī piàn shí,tū wù shuāng kōng xuē rú bì。
古松屈铁盘云根,紫翠千峰莽相射。gǔ sōng qū tiě pán yún gēn,zǐ cuì qiān fēng mǎng xiāng shè。
陆海俄翻滟滪堆,流沙直接昆仑脉。lù hǎi é fān yàn yù duī,liú shā zhí jiē kūn lún mài。
奇标眼底不常见,谁其置之巨灵迹。qí biāo yǎn dǐ bù cháng jiàn,shuí qí zhì zhī jù líng jì。
初拟吾家博望机,驱来未信祖龙策。chū nǐ wú jiā bó wàng jī,qū lái wèi xìn zǔ lóng cè。
憾慨长歌《出塞》篇,抚膺对此怀今昔。hàn kǎi zhǎng gē chū sāi piān,fǔ yīng duì cǐ huái jīn xī。
犹忆风尘己巳年,六飞曾狩犬羊天。yóu yì fēng chén jǐ sì nián,liù fēi céng shòu quǎn yáng tiān。
于时此石岂无恙,苍苔翠壁俱腥膻。yú shí cǐ shí qǐ wú yàng,cāng tái cuì bì jù xīng shān。
猗欤我皇神且武,岁岁称臣左右贤。yī yú wǒ huáng shén qiě wǔ,suì suì chēng chén zuǒ yòu xián。
属者问罪五单于,遂令气色回山川。shǔ zhě wèn zuì wǔ dān yú,suì lìng qì sè huí shān chuān。
居胥姑衍杳何许,勒将此石卑燕然。jū xū gū yǎn yǎo hé xǔ,lēi jiāng cǐ shí bēi yàn rán。
自古御戎不足齿,赫赫威灵有明始。zì gǔ yù róng bù zú chǐ,hè hè wēi líng yǒu míng shǐ。
十年稽颡方未央,从兹何得言骄子。shí nián jī sǎng fāng wèi yāng,cóng zī hé dé yán jiāo zi。
不佞惭称锁钥臣,尔也砥柱长如此。bù nìng cán chēng suǒ yào chén,ěr yě dǐ zhù zhǎng rú cǐ。
万古岩岩北蔽胡,石乎石乎吾与尔。wàn gǔ yán yán běi bì hú,shí hū shí hū wú yǔ ěr。

马道驿丞歌

张佳胤

马道驿臣八十五,身寄西秦家东鲁。mǎ dào yì chén bā shí wǔ,shēn jì xī qín jiā dōng lǔ。
耳聋齿脱鬓如霜,出入逢迎状伛偻。ěr lóng chǐ tuō bìn rú shuāng,chū rù féng yíng zhuàng yǔ lóu。
路接青桥与武关,栈道崎岖无与伍。lù jiē qīng qiáo yǔ wǔ guān,zhàn dào qí qū wú yǔ wǔ。
不卑小官有展禽,不薄乘田有尼父。bù bēi xiǎo guān yǒu zhǎn qín,bù báo chéng tián yǒu ní fù。
尔心岂是学圣贤,蜗角蝇头良自苦。ěr xīn qǐ shì xué shèng xián,wō jiǎo yíng tóu liáng zì kǔ。
余也东朝师保臣,罔生六十负君亲。yú yě dōng cháo shī bǎo chén,wǎng shēng liù shí fù jūn qīn。
抗章十数不得请,今始给驿归梁岷。kàng zhāng shí shù bù dé qǐng,jīn shǐ gěi yì guī liáng mín。
宦情见尔如胶漆,方信余为勇退人。huàn qíng jiàn ěr rú jiāo qī,fāng xìn yú wèi yǒng tuì rén。