古诗词

出燕别大哥三哥

袁宏道

长安二月时,阳缓北风厉。zhǎng ān èr yuè shí,yáng huǎn běi fēng lì。
霜刃割地皮,古木领寒气。shuāng rèn gē dì pí,gǔ mù lǐng hán qì。
纷纷骡马尘,晓起如云辟。fēn fēn luó mǎ chén,xiǎo qǐ rú yún pì。
置酒上南冈,别我好兄弟。zhì jiǔ shàng nán gāng,bié wǒ hǎo xiōng dì。
一母生三人,顶踵皆相类。yī mǔ shēng sān rén,dǐng zhǒng jiē xiāng lèi。
发愿穷无生,百劫相砥砺。fā yuàn qióng wú shēng,bǎi jié xiāng dǐ lì。
言前识锋机,死里寻关捩。yán qián shí fēng jī,sǐ lǐ xún guān liè。
居身如竖铜,蓄口唯谈义。jū shēn rú shù tóng,xù kǒu wéi tán yì。
兄性温而真,弟性坦而毅。xiōng xìng wēn ér zhēn,dì xìng tǎn ér yì。
余性兼宽猛,弦韦时相济。yú xìng jiān kuān měng,xián wéi shí xiāng jì。
堕地便同根,飞天亦共翅。duò dì biàn tóng gēn,fēi tiān yì gòng chì。
一旦忽分首,能不添憔悴。yī dàn hū fēn shǒu,néng bù tiān qiáo cuì。
白马望吴门,惨淡无边际。bái mǎ wàng wú mén,cǎn dàn wú biān jì。
畏路如畏虎,猜官如猜谜。wèi lù rú wèi hǔ,cāi guān rú cāi mí。
长兄见老成,劝余勉为吏。zhǎng xiōng jiàn lǎo chéng,quàn yú miǎn wèi lì。
钱谷慎出入,上下忌同异。qián gǔ shèn chū rù,shàng xià jì tóng yì。
小弟发狂谭,兄言胡乃赘。xiǎo dì fā kuáng tán,xiōng yán hú nǎi zhuì。
胸臆自可行,荣枯安足计。xiōng yì zì kě xíng,róng kū ān zú jì。
纵使挂弹章,亦只数行字。zòng shǐ guà dàn zhāng,yì zhǐ shù xíng zì。
八十日彭泽,独非男儿事。bā shí rì péng zé,dú fēi nán ér shì。
言罢日西沉,强起各分袂。yán bà rì xī chén,qiáng qǐ gè fēn mèi。
马尾对马尾,东西倏异位。mǎ wěi duì mǎ wěi,dōng xī shū yì wèi。
欲哭近妇人,一笑飞寒泪。yù kū jìn fù rén,yī xiào fēi hán lèi。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

柳枝词

袁宏道

江南柳絮已纷飞。jiāng nán liǔ xù yǐ fēn fēi。
河北垂杨未折枝。hé běi chuí yáng wèi zhé zhī。
一种青娥娇眼女,南家嫁早北家迟。yī zhǒng qīng é jiāo yǎn nǚ,nán jiā jià zǎo běi jiā chí。

竹枝词

袁宏道

龙洲江口水如空。lóng zhōu jiāng kǒu shuǐ rú kōng。
龙洲女儿挟巨艟。lóng zhōu nǚ ér xié jù chōng。
奔涛泼面郎惊否,看我船歌八尺风。bēn tāo pō miàn láng jīng fǒu,kàn wǒ chuán gē bā chǐ fēng。

竹枝词

袁宏道

雪里山茶取次红。xuě lǐ shān chá qǔ cì hóng。
白头孀妇哭春风。bái tóu shuāng fù kū chūn fēng。
自从貂虎横行后,十室金钱九室空。zì cóng diāo hǔ héng xíng hòu,shí shì jīn qián jiǔ shì kōng。

竹枝词

袁宏道

百钱一尺买吴丝。bǎi qián yī chǐ mǎi wú sī。
焦发龙钟旧玉儿。jiāo fā lóng zhōng jiù yù ér。
记得庚寅前后事,万红堆里插花枝。jì dé gēng yín qián hòu shì,wàn hóng duī lǐ chā huā zhī。

竹枝词

袁宏道

东街晴雪未消泥。dōng jiē qíng xuě wèi xiāo ní。
南陌阴?又涨堤。nán mò yīn yòu zhǎng dī。
恰似江头娼女面,乍时欢笑乍时啼。qià shì jiāng tóu chāng nǚ miàn,zhà shí huān xiào zhà shí tí。

竹枝词

袁宏道

泥深一丈怯开门。ní shēn yī zhàng qiè kāi mén。
恶风恶雨恶梦魂。è fēng è yǔ è mèng hún。
才唤妇来又唤去,斑鸠唤得也顽烦。cái huàn fù lái yòu huàn qù,bān jiū huàn dé yě wán fán。

竹枝词

袁宏道

长樯铁鹿破洪涛。zhǎng qiáng tiě lù pò hóng tāo。
木绵子花七尺高。mù mián zi huā qī chǐ gāo。
搜时蛮力强三虎,抛掷轻如一鸟毛。sōu shí mán lì qiáng sān hǔ,pāo zhì qīng rú yī niǎo máo。

竹枝词

袁宏道

船上女儿画春娥。chuán shàng nǚ ér huà chūn é。
一叶飘随水上波。yī yè piāo suí shuǐ shàng bō。
左手牵妹右牵板,云冠不动青峨峨。zuǒ shǒu qiān mèi yòu qiān bǎn,yún guān bù dòng qīng é é。

竹枝词

袁宏道

吴儿纤晰语音侬。wú ér xiān xī yǔ yīn nóng。
北客高檐项领重。běi kè gāo yán xiàng lǐng zhòng。
江西贾子面如漆,裤褶行缠伴老佣。jiāng xī jiǎ zi miàn rú qī,kù zhě xíng chán bàn lǎo yōng。

竹枝词

袁宏道

陌上相逢尽楚腰。mò shàng xiāng féng jǐn chǔ yāo。
凉州一曲写吴绡。liáng zhōu yī qū xiě wú xiāo。
鹍弦拨尽南湖月,更与唱歌到板桥。kūn xián bō jǐn nán hú yuè,gèng yǔ chàng gē dào bǎn qiáo。

竹枝词

袁宏道

玉娘一曲叫天鹅。yù niáng yī qū jiào tiān é。
此地曾经牙板过。cǐ dì céng jīng yá bǎn guò。
十五年前细腰柳,而今枯瘦十围多。shí wǔ nián qián xì yāo liǔ,ér jīn kū shòu shí wéi duō。

竹枝词

袁宏道

一片春烟剪縠罗。yī piàn chūn yān jiǎn hú luó。
吴声软媚似吴娥。wú shēng ruǎn mèi shì wú é。
楚妃不解调吴肉,硬字乾音信口吪。chǔ fēi bù jiě diào wú ròu,yìng zì qián yīn xìn kǒu é。

竹枝词

袁宏道

贾客相逢倍惘然。jiǎ kè xiāng féng bèi wǎng rán。
楩楠杞梓下西川。pián nán qǐ zǐ xià xī chuān。
青天处处横珰虎,鬻女陪男偿税钱。qīng tiān chù chù héng dāng hǔ,yù nǚ péi nán cháng shuì qián。

竹枝词

袁宏道

一溪才顺一溪湾,一尺才过一丈还。yī xī cái shùn yī xī wān,yī chǐ cái guò yī zhàng hái。
船子已愁箭括水,儿童又指帽儿山。chuán zi yǐ chóu jiàn kuò shuǐ,ér tóng yòu zhǐ mào ér shān。

竹枝词

袁宏道

芦花枝上水痕新,南市东村打白鳞。lú huā zhī shàng shuǐ hén xīn,nán shì dōng cūn dǎ bái lín。
只在梁山山背面,梁山何苦不离人。zhǐ zài liáng shān shān bèi miàn,liáng shān hé kǔ bù lí rén。
15321234567»