古诗词

出燕别大哥三哥

袁宏道

长安二月时,阳缓北风厉。zhǎng ān èr yuè shí,yáng huǎn běi fēng lì。
霜刃割地皮,古木领寒气。shuāng rèn gē dì pí,gǔ mù lǐng hán qì。
纷纷骡马尘,晓起如云辟。fēn fēn luó mǎ chén,xiǎo qǐ rú yún pì。
置酒上南冈,别我好兄弟。zhì jiǔ shàng nán gāng,bié wǒ hǎo xiōng dì。
一母生三人,顶踵皆相类。yī mǔ shēng sān rén,dǐng zhǒng jiē xiāng lèi。
发愿穷无生,百劫相砥砺。fā yuàn qióng wú shēng,bǎi jié xiāng dǐ lì。
言前识锋机,死里寻关捩。yán qián shí fēng jī,sǐ lǐ xún guān liè。
居身如竖铜,蓄口唯谈义。jū shēn rú shù tóng,xù kǒu wéi tán yì。
兄性温而真,弟性坦而毅。xiōng xìng wēn ér zhēn,dì xìng tǎn ér yì。
余性兼宽猛,弦韦时相济。yú xìng jiān kuān měng,xián wéi shí xiāng jì。
堕地便同根,飞天亦共翅。duò dì biàn tóng gēn,fēi tiān yì gòng chì。
一旦忽分首,能不添憔悴。yī dàn hū fēn shǒu,néng bù tiān qiáo cuì。
白马望吴门,惨淡无边际。bái mǎ wàng wú mén,cǎn dàn wú biān jì。
畏路如畏虎,猜官如猜谜。wèi lù rú wèi hǔ,cāi guān rú cāi mí。
长兄见老成,劝余勉为吏。zhǎng xiōng jiàn lǎo chéng,quàn yú miǎn wèi lì。
钱谷慎出入,上下忌同异。qián gǔ shèn chū rù,shàng xià jì tóng yì。
小弟发狂谭,兄言胡乃赘。xiǎo dì fā kuáng tán,xiōng yán hú nǎi zhuì。
胸臆自可行,荣枯安足计。xiōng yì zì kě xíng,róng kū ān zú jì。
纵使挂弹章,亦只数行字。zòng shǐ guà dàn zhāng,yì zhǐ shù xíng zì。
八十日彭泽,独非男儿事。bā shí rì péng zé,dú fēi nán ér shì。
言罢日西沉,强起各分袂。yán bà rì xī chén,qiáng qǐ gè fēn mèi。
马尾对马尾,东西倏异位。mǎ wěi duì mǎ wěi,dōng xī shū yì wèi。
欲哭近妇人,一笑飞寒泪。yù kū jìn fù rén,yī xiào fēi hán lèi。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

答君御诸作

袁宏道

打叠歌鬟与舞裙,九芝堂上气如云。dǎ dié gē huán yǔ wǔ qún,jiǔ zhī táng shàng qì rú yún。
无缘得见金门叟,齿落唇枯嬲细君。wú yuán dé jiàn jīn mén sǒu,chǐ luò chún kū niǎo xì jūn。

伏波将军避暑石室

袁宏道

青山憔悴故将军,苔甲年年印水纹。qīng shān qiáo cuì gù jiāng jūn,tái jiǎ nián nián yìn shuǐ wén。
受尽蛮烟与瘴雨,不知溪上有闲云。shòu jǐn mán yān yǔ zhàng yǔ,bù zhī xī shàng yǒu xián yún。

伏波将军避暑石室

袁宏道

行尽跕鸢水上头,裹尸方始得心休。xíng jǐn diǎn yuān shuǐ shàng tóu,guǒ shī fāng shǐ dé xīn xiū。
闲驱款段随乡里,我亦君家马少游。xián qū kuǎn duàn suí xiāng lǐ,wǒ yì jūn jiā mǎ shǎo yóu。

桃花流水引

袁宏道

华阳巾子碧绦环,紫府帘前旧押班。huá yáng jīn zi bì tāo huán,zǐ fǔ lián qián jiù yā bān。
阿母筵头争一掷,醉中输却小蓬山。ā mǔ yán tóu zhēng yī zhì,zuì zhōng shū què xiǎo péng shān。

桃花流水引

袁宏道

路逢箫史不回身,风袅芙蓉绣领巾。lù féng xiāo shǐ bù huí shēn,fēng niǎo fú róng xiù lǐng jīn。
云里自然清格少,但凭闺艳作仙人。yún lǐ zì rán qīng gé shǎo,dàn píng guī yàn zuò xiān rén。

桃花流水引

袁宏道

袖却红云侍紫皇,诙谐长是困东方。xiù què hóng yún shì zǐ huáng,huī xié zhǎng shì kùn dōng fāng。
乍来不识天颜笑,只道频嘘列缺光。zhà lái bù shí tiān yán xiào,zhǐ dào pín xū liè quē guāng。

桃花流水引

袁宏道

夜深仙犬吠花关,私过云英与玉环。yè shēn xiān quǎn fèi huā guān,sī guò yún yīng yǔ yù huán。
天上看来偷律重,玉桃一颗谪人间。tiān shàng kàn lái tōu lǜ zhòng,yù táo yī kē zhé rén jiān。

桃花流水引

袁宏道

扫断红霞陌上尘,青鸾白凤集仙真。sǎo duàn hóng xiá mò shàng chén,qīng luán bái fèng jí xiān zhēn。
吹笙捣药皆厮品,要作蓬山骂坐人。chuī shēng dǎo yào jiē sī pǐn,yào zuò péng shān mà zuò rén。

桃花流水引

袁宏道

斗草筵前霞作堆,花宫无事滥驱雷。dòu cǎo yán qián xiá zuò duī,huā gōng wú shì làn qū léi。
麻姑向说水清浅,又过扶桑看一回。má gū xiàng shuō shuǐ qīng qiǎn,yòu guò fú sāng kàn yī huí。

桃花流水引

袁宏道

东海群儿拜木公,腰间常系凤凰笼。dōng hǎi qún ér bài mù gōng,yāo jiān cháng xì fèng huáng lóng。
绛裙一舞二山去,惊起扶摇满翅风。jiàng qún yī wǔ èr shān qù,jīng qǐ fú yáo mǎn chì fēng。

桃花流水引

袁宏道

光碧堂前催赐衣,少年天女弱腰围。guāng bì táng qián cuī cì yī,shǎo nián tiān nǚ ruò yāo wéi。
而今花样新奇甚,不用银河织锦机。ér jīn huā yàng xīn qí shén,bù yòng yín hé zhī jǐn jī。

桃花流水引

袁宏道

尽到朝元会上来,春风坐遍小琼台。jǐn dào cháo yuán huì shàng lái,chūn fēng zuò biàn xiǎo qióng tái。
闲听蔡诞输龙语,引得诸仙笑似雷。xián tīng cài dàn shū lóng yǔ,yǐn dé zhū xiān xiào shì léi。

桃花流水引

袁宏道

浇尽银湾水作田,全凭奇僻傲诸仙。jiāo jǐn yín wān shuǐ zuò tián,quán píng qí pì ào zhū xiān。
老来犹自耽儿戏,弱水洋中泛铁船。lǎo lái yóu zì dān ér xì,ruò shuǐ yáng zhōng fàn tiě chuán。

送寒灰入参上兼访陈卿

袁宏道

青峰只在两眉间,何事三回不驻颜。qīng fēng zhǐ zài liǎng méi jiān,hé shì sān huí bù zhù yán。
信是黄冠多俗品,不曾俗却谢罗山。xìn shì huáng guān duō sú pǐn,bù céng sú què xiè luó shān。

送寒灰入参上兼访陈卿

袁宏道

玄编检尽蠹鱼残,不载云官与鸟官。xuán biān jiǎn jǐn dù yú cán,bù zài yún guān yǔ niǎo guān。
未识上真真本末,君行试取藏经看。wèi shí shàng zhēn zhēn běn mò,jūn xíng shì qǔ cáng jīng kàn。