古诗词

途中怀大兄

袁宏道

十宵九入梦,明明知已逝。shí xiāo jiǔ rù mèng,míng míng zhī yǐ shì。
识得中阴来,未审寄何位。shí dé zhōng yīn lái,wèi shěn jì hé wèi。
前者四月初,恍忽上忉利。qián zhě sì yuè chū,huǎng hū shàng dāo lì。
光容若平昔,天服粲游戏。guāng róng ruò píng xī,tiān fú càn yóu xì。
伸纸与我读,奇文千馀字。shēn zhǐ yǔ wǒ dú,qí wén qiān yú zì。
梦中了了知,醒后都不记。mèng zhōng le le zhī,xǐng hòu dōu bù jì。
曾闻释子言,天乐稍浓腻。céng wén shì zi yán,tiān lè shāo nóng nì。
若非道种深,未免天色醉。ruò fēi dào zhǒng shēn,wèi miǎn tiān sè zuì。
记兄初生时,大姑兆奇瑞。jì xiōng chū shēng shí,dà gū zhào qí ruì。
丽人跃空飞,姑也承以袂。lì rén yuè kōng fēi,gū yě chéng yǐ mèi。
苦旅思乐宅,返促亦何异。kǔ lǚ sī lè zhái,fǎn cù yì hé yì。
但恐冶心多,减却道人气。dàn kǒng yě xīn duō,jiǎn què dào rén qì。
少日念欢场,鸣泉奔渴骥。shǎo rì niàn huān chǎng,míng quán bēn kě jì。
一卧三年茵,肌消如寒猬。yī wò sān nián yīn,jī xiāo rú hán wèi。
从兹稍谭仙,习静学观鼻。cóng zī shāo tán xiān,xí jìng xué guān bí。
朝坐一丝香,暮禅半幅被。cháo zuò yī sī xiāng,mù chán bàn fú bèi。
閤门杜色声,精神转强锐。gé mén dù sè shēng,jīng shén zhuǎn qiáng ruì。
蒙庄不去手,卓有出尘志。méng zhuāng bù qù shǒu,zhuó yǒu chū chén zhì。
几年客金马,渐识宗门事。jǐ nián kè jīn mǎ,jiàn shí zōng mén shì。
乞差既里还,刻苦相摩砺。qǐ chà jì lǐ hái,kè kǔ xiāng mó lì。
旦寻复昏披,研惟空有谛。dàn xún fù hūn pī,yán wéi kōng yǒu dì。
有如群婴儿,搩手量鹏翅。yǒu rú qún yīng ér,zhǎ shǒu liàng péng chì。
突闻物格言,石火掣飞燧。tū wén wù gé yán,shí huǒ chè fēi suì。
惑魔虽暂歼,狂使方为厉。huò mó suī zàn jiān,kuáng shǐ fāng wèi lì。
挈疑过龙湖,息求而得刺。qiè yí guò lóng hú,xī qiú ér dé cì。
一自直东华,先鸡每戒睡。yī zì zhí dōng huá,xiān jī měi jiè shuì。
日夜抱一编,形神俱焦瘁。rì yè bào yī biān,xíng shén jù jiāo cuì。
眼涩如有沙,舌乾无厚味。yǎn sè rú yǒu shā,shé qián wú hòu wèi。
国本既艰危,臣也难为退。guó běn jì jiān wēi,chén yě nán wèi tuì。
余时官闲局,弟也负书至。yú shí guān xián jú,dì yě fù shū zhì。
每当聚首时,言必穷幽邃。měi dāng jù shǒu shí,yán bì qióng yōu suì。
毒语攻沉疴,当机无回避。dú yǔ gōng chén kē,dāng jī wú huí bì。
俱悟昔时非,驰马歇狂辔。jù wù xī shí fēi,chí mǎ xiē kuáng pèi。
净侣偕数人,结期向北寺。jìng lǚ xié shù rén,jié qī xiàng běi sì。
下直即停车,六时声如沸。xià zhí jí tíng chē,liù shí shēng rú fèi。
合掌化如来,白毫与青髻。hé zhǎng huà rú lái,bái háo yǔ qīng jì。
东林十八贤,高举标奇致。dōng lín shí bā xián,gāo jǔ biāo qí zhì。
披此尘劳衣,缚人如鸟罻。pī cǐ chén láo yī,fù rén rú niǎo wèi。
便欲脱簪绂,指彼青山誓。biàn yù tuō zān fú,zhǐ bǐ qīng shān shì。
或假或休沐,次第作?计。huò jiǎ huò xiū mù,cì dì zuò guī jì。
余也先群飞,入山选幽翠。yú yě xiān qún fēi,rù shān xuǎn yōu cuì。
结茆四五间,日日眄归帜。jié máo sì wǔ jiān,rì rì miǎn guī zhì。
梦魂总不及,逝也一交臂。mèng hún zǒng bù jí,shì yě yī jiāo bì。
严亲头触石,聚哭空里肆。yán qīn tóu chù shí,jù kū kōng lǐ sì。
海内学道人,千里缄酸泪。hǎi nèi xué dào rén,qiān lǐ jiān suān lèi。
弟也冒雪行,十日走枭骑。dì yě mào xuě xíng,shí rì zǒu xiāo qí。
不忍见京华,何况旧邸第。bù rěn jiàn jīng huá,hé kuàng jiù dǐ dì。
寡妇一屋声,天地为阴曀。guǎ fù yī wū shēng,tiān dì wèi yīn yì。
立后以祈年,殷哀方小替。lì hòu yǐ qí nián,yīn āi fāng xiǎo tì。
传闻四月终,白旐出淮泗。chuán wén sì yuè zhōng,bái zhào chū huái sì。
余也偕诸衲,奔帆如云驶。yú yě xié zhū nà,bēn fān rú yún shǐ。
念公闻我来,追至寻阳际。niàn gōng wén wǒ lái,zhuī zhì xún yáng jì。
十日抵瓜仪,南北舟相次。shí rì dǐ guā yí,nán běi zhōu xiāng cì。
肝肠恸一割,石火迭相谓。gān cháng tòng yī gē,shí huǒ dié xiāng wèi。
富贵竟何成,金毛不如薙。fù guì jìng hé chéng,jīn máo bù rú tì。
十载无生学,劈莲微见意。shí zài wú shēng xué,pī lián wēi jiàn yì。
痛呼隔闻尘,天高日西坠。tòng hū gé wén chén,tiān gāo rì xī zhuì。
前者潘去华,梦中忽见示。qián zhě pān qù huá,mèng zhōng hū jiàn shì。
生平四良友,君家得其二。shēng píng sì liáng yǒu,jūn jiā dé qí èr。
赖兹切摩力,今亦生善地。lài zī qiè mó lì,jīn yì shēng shàn dì。
信我同心人,冥墨亦相缔。xìn wǒ tóng xīn rén,míng mò yì xiāng dì。
祠之柳浪馆,凡与白苏四。cí zhī liǔ làng guǎn,fán yǔ bái sū sì。
天上虽酷乐,勉来一竖义。tiān shàng suī kù lè,miǎn lái yī shù yì。
破矿出精金,刬却知见祟。pò kuàng chū jīng jīn,chǎn què zhī jiàn suì。
携手入莲邦,沙劫为兄弟。xié shǒu rù lián bāng,shā jié wèi xiōng dì。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

和丘长孺

袁宏道

藤荫朵朵碎光白,古寺闲房坐佳月。téng yīn duǒ duǒ suì guāng bái,gǔ sì xián fáng zuò jiā yuè。
白家曲子规如珠,沉宫棹羽吹香雪。bái jiā qū zi guī rú zhū,chén gōng zhào yǔ chuī xiāng xuě。
五言七言信手成,刻雾裁风好肌骨。wǔ yán qī yán xìn shǒu chéng,kè wù cái fēng hǎo jī gǔ。
节根处处觅糟丘,逸思迸如春草发。jié gēn chù chù mì zāo qiū,yì sī bèng rú chūn cǎo fā。
世人三十进愁乡,眼睛直视胸怀结。shì rén sān shí jìn chóu xiāng,yǎn jīng zhí shì xiōng huái jié。
天生荡子惯穷途,客囊冰冷心犹热。tiān shēng dàng zi guàn qióng tú,kè náng bīng lěng xīn yóu rè。
官既无门名不有,尔纵不言我心折。guān jì wú mén míng bù yǒu,ěr zòng bù yán wǒ xīn zhé。
眼中知已尽青云,不能拔汝一毫发。yǎn zhōng zhī yǐ jǐn qīng yún,bù néng bá rǔ yī háo fā。
七尺身材五尺臂,雕弓往往穿金铁。qī chǐ shēn cái wǔ chǐ bì,diāo gōng wǎng wǎng chuān jīn tiě。
贫贱熬人亦自难,许身何苦太高洁。pín jiàn áo rén yì zì nán,xǔ shēn hé kǔ tài gāo jié。
埋却中山十斛毫,猎尽撩天千里鹘。mái què zhōng shān shí hú háo,liè jǐn liāo tiān qiān lǐ gǔ。
射虎韝鹰一健儿,无成何用空吻舌。shè hǔ gōu yīng yī jiàn ér,wú chéng hé yòng kōng wěn shé。
莫辞低头拜大人,溺间胯下真豪杰。mò cí dī tóu bài dà rén,nì jiān kuà xià zhēn háo jié。

和小修

袁宏道

蓟州新酒白石缸,空云影澄鸭头江。jì zhōu xīn jiǔ bái shí gāng,kōng yún yǐng chéng yā tóu jiāng。
露梢千缕扑斜窗,黄笙藤枕梦吴艭。lù shāo qiān lǚ pū xié chuāng,huáng shēng téng zhěn mèng wú shuāng。
葛絺小眼如云凉,星河放教万尺长。gé chī xiǎo yǎn rú yún liáng,xīng hé fàng jiào wàn chǐ zhǎng。

和方子公

袁宏道

酒困伤脾色昏沉,下马呼水煎人参。jiǔ kùn shāng pí sè hūn chén,xià mǎ hū shuǐ jiān rén cān。
皆云昨宵倦苦极,动以狂药相规箴。jiē yún zuó xiāo juàn kǔ jí,dòng yǐ kuáng yào xiāng guī zhēn。
须臾瓮香扑鼻来,初犹矜持渐浸淫。xū yú wèng xiāng pū bí lái,chū yóu jīn chí jiàn jìn yín。
尊隤罍决不可止,突若一群狂猩猩。zūn tuí léi jué bù kě zhǐ,tū ruò yī qún kuáng xīng xīng。
脱帽掷天呼石语,苍旻不高海不深。tuō mào zhì tiān hū shí yǔ,cāng mín bù gāo hǎi bù shēn。
至我酒人天下乐,宁有醉死无醒生。zhì wǒ jiǔ rén tiān xià lè,níng yǒu zuì sǐ wú xǐng shēng。

和江进之

袁宏道

一尊相对叹枯老,出囚人逢他乡道。yī zūn xiāng duì tàn kū lǎo,chū qiú rén féng tā xiāng dào。
但令脱梏即华津,宁论官高与官小。dàn lìng tuō gù jí huá jīn,níng lùn guān gāo yǔ guān xiǎo。
剡溪藤纸百匹长,渴骥惊蛇惟一扫。shàn xī téng zhǐ bǎi pǐ zhǎng,kě jì jīng shé wéi yī sǎo。
霜根忽地破东风,千山万岭生青草。shuāng gēn hū dì pò dōng fēng,qiān shān wàn lǐng shēng qīng cǎo。
闲水闲山处处行,刻尽云烟与花鸟。xián shuǐ xián shān chù chù xíng,kè jǐn yún yān yǔ huā niǎo。
娃宫胥庙武丘山,别后新函寄多少。wá gōng xū miào wǔ qiū shān,bié hòu xīn hán jì duō shǎo。

和伯修

袁宏道

西风罥藤如罥索,急雨穿棚如穿幕。xī fēng juàn téng rú juàn suǒ,jí yǔ chuān péng rú chuān mù。
树梢投地水溅珠,葛衫吹上毗卢阁。shù shāo tóu dì shuǐ jiàn zhū,gé shān chuī shàng pí lú gé。
乍黑乍丹云态多,骤寒骤燠天公疟。zhà hēi zhà dān yún tài duō,zhòu hán zhòu yù tiān gōng nüè。
热席得雨亦快人,愁杀山僧卖花萼。rè xí dé yǔ yì kuài rén,chóu shā shān sēng mài huā è。

和黄平倩平倩有文君盘出以行酒

袁宏道

临卬酒垆卓氏盘,携向禅堂醉里看。lín áng jiǔ lú zhuó shì pán,xié xiàng chán táng zuì lǐ kàn。
橘皮蟹瓜未足云,分明远山秋水寒。jú pí xiè guā wèi zú yún,fēn míng yuǎn shān qiū shuǐ hán。
残膏剩馥沾唇吻,引得青娥入肺肝。cán gāo shèng fù zhān chún wěn,yǐn dé qīng é rù fèi gān。
世远物微不可知,且欲借此为乐瑞。shì yuǎn wù wēi bù kě zhī,qiě yù jiè cǐ wèi lè ruì。
百盘一吸无遗沥,奔注有若顺风湍。bǎi pán yī xī wú yí lì,bēn zhù yǒu ruò shùn fēng tuān。
醉中逸思不可止,援却老僧新竹竿。zuì zhōng yì sī bù kě zhǐ,yuán què lǎo sēng xīn zhú gān。
书空卜丈作凰字,平地跃跃飞生鸾。shū kōng bo zhàng zuò huáng zì,píng dì yuè yuè fēi shēng luán。

显灵宫集诸公以城市山林为韵

袁宏道

仙人杰阁俯王城,西山见雨北山晴。xiān rén jié gé fǔ wáng chéng,xī shān jiàn yǔ běi shān qíng。
高云直接薰炉气,去宫百里闻铃声。gāo yún zhí jiē xūn lú qì,qù gōng bǎi lǐ wén líng shēng。
古柏石干青虬枝,烟绡千尺屋十楹。gǔ bǎi shí gàn qīng qiú zhī,yān xiāo qiān chǐ wū shí yíng。
东边奈子结老友,却忆往年梅客生。dōng biān nài zi jié lǎo yǒu,què yì wǎng nián méi kè shēng。

显灵宫集诸公以城市山林为韵

袁宏道

野花遮眼酒沾涕,塞耳愁听新朝事。yě huā zhē yǎn jiǔ zhān tì,sāi ěr chóu tīng xīn cháo shì。
邸报束作一筐灰,朝衣典与栽花市。dǐ bào shù zuò yī kuāng huī,cháo yī diǎn yǔ zāi huā shì。
新诗日日千馀言,诗中无一忧民字。xīn shī rì rì qiān yú yán,shī zhōng wú yī yōu mín zì。
旁人道我真聩聩,口不能答指山翠。páng rén dào wǒ zhēn kuì kuì,kǒu bù néng dá zhǐ shān cuì。
自从老杜得诗名,忧君爱国成儿戏。zì cóng lǎo dù dé shī míng,yōu jūn ài guó chéng ér xì。
言既无庸默不可,阮家那得不沉醉。yán jì wú yōng mò bù kě,ruǎn jiā nà dé bù chén zuì。
眼底浓浓一杯春,恸于洛阳年少泪。yǎn dǐ nóng nóng yī bēi chūn,tòng yú luò yáng nián shǎo lèi。

显灵宫集诸公以城市山林为韵

袁宏道

琳宫高处见西山,浓翠隐约高低鬟。lín gōng gāo chù jiàn xī shān,nóng cuì yǐn yuē gāo dī huán。
几年桑孔算云烟,人间峦石无苍颜。jǐ nián sāng kǒng suàn yún yān,rén jiān luán shí wú cāng yán。
白云向我意潸潸,欲从平地乞休闲。bái yún xiàng wǒ yì shān shān,yù cóng píng dì qǐ xiū xián。
东郊西陇皆官亩,判取虚空任往还。dōng jiāo xī lǒng jiē guān mǔ,pàn qǔ xū kōng rèn wǎng hái。

显灵宫集诸公以城市山林为韵

袁宏道

松棚不阔浓浓阴,池沼不宽滟滟深。sōng péng bù kuò nóng nóng yīn,chí zhǎo bù kuān yàn yàn shēn。
宾朋不众尽同心,言语无多足知音。bīn péng bù zhòng jǐn tóng xīn,yán yǔ wú duō zú zhī yīn。
三伏自然消暑气,何用深山嘉树林。sān fú zì rán xiāo shǔ qì,hé yòng shēn shān jiā shù lín。

显灵宫夜归

袁宏道

云头黯淡色如铁,扑衣打面旱沙热。yún tóu àn dàn sè rú tiě,pū yī dǎ miàn hàn shā rè。
六街泼墨气腾腾,几点风灯鬼明灭。liù jiē pō mò qì téng téng,jǐ diǎn fēng dēng guǐ míng miè。
铃铎当当辨古寺,走入衲僧蚕纸被。líng duó dāng dāng biàn gǔ sì,zǒu rù nà sēng cán zhǐ bèi。
堕瓦抛椽雨阁眉,雷公腕脱车轮碎。duò wǎ pāo chuán yǔ gé méi,léi gōng wàn tuō chē lún suì。
长风卷地天吹坼,一星透出层云额。zhǎng fēng juǎn dì tiān chuī chè,yī xīng tòu chū céng yún é。
马蹄依旧送冲飙,炬火不光天路窄。mǎ tí yī jiù sòng chōng biāo,jù huǒ bù guāng tiān lù zhǎi。
电光熠熠谱华缯,细如姬发粗如绳。diàn guāng yì yì pǔ huá zēng,xì rú jī fā cū rú shéng。
云山花鸟各呈态,天女飞丝绣不成。yún shān huā niǎo gè chéng tài,tiān nǚ fēi sī xiù bù chéng。
人言闪电是天笑,天翁何事频欢叫。rén yán shǎn diàn shì tiān xiào,tiān wēng hé shì pín huān jiào。
嫦娥归魄织女藏,顽墨昏肓有何好。cháng é guī pò zhī nǚ cáng,wán mò hūn huāng yǒu hé hǎo。
北安门外水沉路,溜点在檐雨在树。běi ān mén wài shuǐ chén lù,liū diǎn zài yán yǔ zài shù。
果然隔辙分晴阴,雨师似亦相回护。guǒ rán gé zhé fēn qíng yīn,yǔ shī shì yì xiāng huí hù。
归来门巷无灯烛,北奴鞭婢旋煮粥。guī lái mén xiàng wú dēng zhú,běi nú biān bì xuán zhǔ zhōu。
墨花一泻满吴笺,残雨疏疏滴檐竹。mò huā yī xiè mǎn wú jiān,cán yǔ shū shū dī yán zhú。

丘长孺醉歌和黄平倩

袁宏道

广陵细酒真珠沸,瓮花决决倒河渭。guǎng líng xì jiǔ zhēn zhū fèi,wèng huā jué jué dào hé wèi。
研朱泼面火生肌,离身一里闻糟气。yán zhū pō miàn huǒ shēng jī,lí shēn yī lǐ wén zāo qì。
初如渴骥奔鸣泉,渐如怒虎吞脔胾。chū rú kě jì bēn míng quán,jiàn rú nù hǔ tūn luán zì。
乍如山石压一丝,又如云絮泊空际。zhà rú shān shí yā yī sī,yòu rú yún xù pō kōng jì。
须臾变幻如偶儿,乍孤乍末恣俳戏。xū yú biàn huàn rú ǒu ér,zhà gū zhà mò zì pái xì。
又如分身作数人,口耳心神不目制。yòu rú fēn shēn zuò shù rén,kǒu ěr xīn shén bù mù zhì。
旋风著树刺钩藤,郭郎舞袖张颠字。xuán fēng zhù shù cì gōu téng,guō láng wǔ xiù zhāng diān zì。
口中牵丝舌力蹇,千言不能达一义。kǒu zhōng qiān sī shé lì jiǎn,qiān yán bù néng dá yī yì。
酒人讳醉强惺惺,容貌矜持礼法赘。jiǔ rén huì zuì qiáng xīng xīng,róng mào jīn chí lǐ fǎ zhuì。
强将拜跪学常人,不觉攲身落崖砌。qiáng jiāng bài guì xué cháng rén,bù jué qī shēn luò yá qì。
千扶万拥不能支,吻中微闻呼白二。qiān fú wàn yōng bù néng zhī,wěn zhōng wēi wén hū bái èr。
檐溜丁丁滴到唇,举手推屋若辞醉。yán liū dīng dīng dī dào chún,jǔ shǒu tuī wū ruò cí zuì。
一酣三日昏如泥,齁声吼若惊涛至。yī hān sān rì hūn rú ní,hōu shēng hǒu ruò jīng tāo zhì。
天然一幅浑沌图,人间械路争回避。tiān rán yī fú hún dùn tú,rén jiān xiè lù zhēng huí bì。

德胜桥水轩集诸公诗

袁宏道

西山去城五十里,紫巘青逻见湖底。xī shān qù chéng wǔ shí lǐ,zǐ yǎn qīng luó jiàn hú dǐ。
一泓寒水半庭莎,赚得白云到城里。yī hóng hán shuǐ bàn tíng shā,zhuàn dé bái yún dào chéng lǐ。
茭叶浓浓遮雉朵,野客登堂如登舸。jiāo yè nóng nóng zhē zhì duǒ,yě kè dēng táng rú dēng gě。
稻花水渍御池香,槐风阵阵宫云凉。dào huā shuǐ zì yù chí xiāng,huái fēng zhèn zhèn gōng yún liáng。
一番热雨蹙波沸,穿檐扑屋生荷气。yī fān rè yǔ cù bō fèi,chuān yán pū wū shēng hé qì。
乍时泼墨乍清澄,云容闪烁螭蛟戏。zhà shí pō mò zhà qīng chéng,yún róng shǎn shuò chī jiāo xì。
帘波斜带水条烟,北窗雨后梦清圆。lián bō xié dài shuǐ tiáo yān,běi chuāng yǔ hòu mèng qīng yuán。
兑将数斗薏仁酒,赁取山光不用钱。duì jiāng shù dòu yì rén jiǔ,lìn qǔ shān guāng bù yòng qián。

避雨崇国寺三日纪事

袁宏道

湿云涨山雨不止,一酣三日葡萄底。shī yún zhǎng shān yǔ bù zhǐ,yī hān sān rì pú táo dǐ。
天公困雨如困酲,醉人渴饮似渴水。tiān gōng kùn yǔ rú kùn chéng,zuì rén kě yǐn shì kě shuǐ。
东市典书西典几,团糟堆曲作城垒。dōng shì diǎn shū xī diǎn jǐ,tuán zāo duī qū zuò chéng lěi。
明知无雨亦不行,权将雨作题目尔。míng zhī wú yǔ yì bù xíng,quán jiāng yǔ zuò tí mù ěr。
仆夫安眠马束尾,大瓮小瓮来日起。pū fū ān mián mǎ shù wěi,dà wèng xiǎo wèng lái rì qǐ。

戏赠死心和尚死心以秀才出家

袁宏道

铁城焰里热忙身,几人能掷头上巾。tiě chéng yàn lǐ rè máng shēn,jǐ rén néng zhì tóu shàng jīn。
题将百八金刚子,辞却东家老圣人。tí jiāng bǎi bā jīn gāng zi,cí què dōng jiā lǎo shèng rén。
少年意气非等闲,精悍之色在眉间。shǎo nián yì qì fēi děng xián,jīng hàn zhī sè zài méi jiān。
镕取鱼肠一匣水,铸作胡僧双耳环。róng qǔ yú cháng yī xiá shuǐ,zhù zuò hú sēng shuāng ěr huán。
往年湖上逢开士,藻月规烟说文炜。wǎng nián hú shàng féng kāi shì,zǎo yuè guī yān shuō wén wěi。
但知北海是大儿,谁识南宗印真子。dàn zhī běi hǎi shì dà ér,shuí shí nán zōng yìn zhēn zi。
海内学士闻行履,半说颠狂半惊死。hǎi nèi xué shì wén xíng lǚ,bàn shuō diān kuáng bàn jīng sǐ。
东方先生代解嘲,秀字何妨竖却尾。dōng fāng xiān shēng dài jiě cháo,xiù zì hé fáng shù què wěi。
瘦岩百尺突寒松,冰谷千年贮古水。shòu yán bǎi chǐ tū hán sōng,bīng gǔ qiān nián zhù gǔ shuǐ。
落花红洗入溪澜,请看风吹起不起。luò huā hóng xǐ rù xī lán,qǐng kàn fēng chuī qǐ bù qǐ。