古诗词

途中怀大兄

袁宏道

十宵九入梦,明明知已逝。shí xiāo jiǔ rù mèng,míng míng zhī yǐ shì。
识得中阴来,未审寄何位。shí dé zhōng yīn lái,wèi shěn jì hé wèi。
前者四月初,恍忽上忉利。qián zhě sì yuè chū,huǎng hū shàng dāo lì。
光容若平昔,天服粲游戏。guāng róng ruò píng xī,tiān fú càn yóu xì。
伸纸与我读,奇文千馀字。shēn zhǐ yǔ wǒ dú,qí wén qiān yú zì。
梦中了了知,醒后都不记。mèng zhōng le le zhī,xǐng hòu dōu bù jì。
曾闻释子言,天乐稍浓腻。céng wén shì zi yán,tiān lè shāo nóng nì。
若非道种深,未免天色醉。ruò fēi dào zhǒng shēn,wèi miǎn tiān sè zuì。
记兄初生时,大姑兆奇瑞。jì xiōng chū shēng shí,dà gū zhào qí ruì。
丽人跃空飞,姑也承以袂。lì rén yuè kōng fēi,gū yě chéng yǐ mèi。
苦旅思乐宅,返促亦何异。kǔ lǚ sī lè zhái,fǎn cù yì hé yì。
但恐冶心多,减却道人气。dàn kǒng yě xīn duō,jiǎn què dào rén qì。
少日念欢场,鸣泉奔渴骥。shǎo rì niàn huān chǎng,míng quán bēn kě jì。
一卧三年茵,肌消如寒猬。yī wò sān nián yīn,jī xiāo rú hán wèi。
从兹稍谭仙,习静学观鼻。cóng zī shāo tán xiān,xí jìng xué guān bí。
朝坐一丝香,暮禅半幅被。cháo zuò yī sī xiāng,mù chán bàn fú bèi。
閤门杜色声,精神转强锐。gé mén dù sè shēng,jīng shén zhuǎn qiáng ruì。
蒙庄不去手,卓有出尘志。méng zhuāng bù qù shǒu,zhuó yǒu chū chén zhì。
几年客金马,渐识宗门事。jǐ nián kè jīn mǎ,jiàn shí zōng mén shì。
乞差既里还,刻苦相摩砺。qǐ chà jì lǐ hái,kè kǔ xiāng mó lì。
旦寻复昏披,研惟空有谛。dàn xún fù hūn pī,yán wéi kōng yǒu dì。
有如群婴儿,搩手量鹏翅。yǒu rú qún yīng ér,zhǎ shǒu liàng péng chì。
突闻物格言,石火掣飞燧。tū wén wù gé yán,shí huǒ chè fēi suì。
惑魔虽暂歼,狂使方为厉。huò mó suī zàn jiān,kuáng shǐ fāng wèi lì。
挈疑过龙湖,息求而得刺。qiè yí guò lóng hú,xī qiú ér dé cì。
一自直东华,先鸡每戒睡。yī zì zhí dōng huá,xiān jī měi jiè shuì。
日夜抱一编,形神俱焦瘁。rì yè bào yī biān,xíng shén jù jiāo cuì。
眼涩如有沙,舌乾无厚味。yǎn sè rú yǒu shā,shé qián wú hòu wèi。
国本既艰危,臣也难为退。guó běn jì jiān wēi,chén yě nán wèi tuì。
余时官闲局,弟也负书至。yú shí guān xián jú,dì yě fù shū zhì。
每当聚首时,言必穷幽邃。měi dāng jù shǒu shí,yán bì qióng yōu suì。
毒语攻沉疴,当机无回避。dú yǔ gōng chén kē,dāng jī wú huí bì。
俱悟昔时非,驰马歇狂辔。jù wù xī shí fēi,chí mǎ xiē kuáng pèi。
净侣偕数人,结期向北寺。jìng lǚ xié shù rén,jié qī xiàng běi sì。
下直即停车,六时声如沸。xià zhí jí tíng chē,liù shí shēng rú fèi。
合掌化如来,白毫与青髻。hé zhǎng huà rú lái,bái háo yǔ qīng jì。
东林十八贤,高举标奇致。dōng lín shí bā xián,gāo jǔ biāo qí zhì。
披此尘劳衣,缚人如鸟罻。pī cǐ chén láo yī,fù rén rú niǎo wèi。
便欲脱簪绂,指彼青山誓。biàn yù tuō zān fú,zhǐ bǐ qīng shān shì。
或假或休沐,次第作?计。huò jiǎ huò xiū mù,cì dì zuò guī jì。
余也先群飞,入山选幽翠。yú yě xiān qún fēi,rù shān xuǎn yōu cuì。
结茆四五间,日日眄归帜。jié máo sì wǔ jiān,rì rì miǎn guī zhì。
梦魂总不及,逝也一交臂。mèng hún zǒng bù jí,shì yě yī jiāo bì。
严亲头触石,聚哭空里肆。yán qīn tóu chù shí,jù kū kōng lǐ sì。
海内学道人,千里缄酸泪。hǎi nèi xué dào rén,qiān lǐ jiān suān lèi。
弟也冒雪行,十日走枭骑。dì yě mào xuě xíng,shí rì zǒu xiāo qí。
不忍见京华,何况旧邸第。bù rěn jiàn jīng huá,hé kuàng jiù dǐ dì。
寡妇一屋声,天地为阴曀。guǎ fù yī wū shēng,tiān dì wèi yīn yì。
立后以祈年,殷哀方小替。lì hòu yǐ qí nián,yīn āi fāng xiǎo tì。
传闻四月终,白旐出淮泗。chuán wén sì yuè zhōng,bái zhào chū huái sì。
余也偕诸衲,奔帆如云驶。yú yě xié zhū nà,bēn fān rú yún shǐ。
念公闻我来,追至寻阳际。niàn gōng wén wǒ lái,zhuī zhì xún yáng jì。
十日抵瓜仪,南北舟相次。shí rì dǐ guā yí,nán běi zhōu xiāng cì。
肝肠恸一割,石火迭相谓。gān cháng tòng yī gē,shí huǒ dié xiāng wèi。
富贵竟何成,金毛不如薙。fù guì jìng hé chéng,jīn máo bù rú tì。
十载无生学,劈莲微见意。shí zài wú shēng xué,pī lián wēi jiàn yì。
痛呼隔闻尘,天高日西坠。tòng hū gé wén chén,tiān gāo rì xī zhuì。
前者潘去华,梦中忽见示。qián zhě pān qù huá,mèng zhōng hū jiàn shì。
生平四良友,君家得其二。shēng píng sì liáng yǒu,jūn jiā dé qí èr。
赖兹切摩力,今亦生善地。lài zī qiè mó lì,jīn yì shēng shàn dì。
信我同心人,冥墨亦相缔。xìn wǒ tóng xīn rén,míng mò yì xiāng dì。
祠之柳浪馆,凡与白苏四。cí zhī liǔ làng guǎn,fán yǔ bái sū sì。
天上虽酷乐,勉来一竖义。tiān shàng suī kù lè,miǎn lái yī shù yì。
破矿出精金,刬却知见祟。pò kuàng chū jīng jīn,chǎn què zhī jiàn suì。
携手入莲邦,沙劫为兄弟。xié shǒu rù lián bāng,shā jié wèi xiōng dì。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

月夜登良乡塔冈与子公诸友作别

袁宏道

秋水潋潋滴青雾,城外人家城里树。qiū shuǐ liàn liàn dī qīng wù,chéng wài rén jiā chéng lǐ shù。
白埃一道冲红亭,正是马蹄离别处。bái āi yī dào chōng hóng tíng,zhèng shì mǎ tí lí bié chù。
荒垣残叶几家村,千厓洗尽月波痕。huāng yuán cán yè jǐ jiā cūn,qiān yá xǐ jǐn yuè bō hén。
乡关十路九貂虎,未知托钵向何门。xiāng guān shí lù jiǔ diāo hǔ,wèi zhī tuō bō xiàng hé mén。
惊禽一羽分烟去,云路沉沉安可论。jīng qín yī yǔ fēn yān qù,yún lù chén chén ān kě lùn。

赵州观水壁忆真际和尚

袁宏道

幻士幻入水三昧,博取天河作手戏。huàn shì huàn rù shuǐ sān mèi,bó qǔ tiān hé zuò shǒu xì。
跳珠回沬五尺馀,王成草木掀涛势。tiào zhū huí mèi wǔ chǐ yú,wáng chéng cǎo mù xiān tāo shì。
古佛堂前柏树子,半裂空心半髡死。gǔ fú táng qián bǎi shù zi,bàn liè kōng xīn bàn kūn sǐ。
荒檐龙钟几病僧,日暮空垣拾菌耳。huāng yán lóng zhōng jǐ bìng sēng,rì mù kōng yuán shí jūn ěr。
堂头老像如冰冷,寒碑月写风枝影。táng tóu lǎo xiàng rú bīng lěng,hán bēi yuè xiě fēng zhī yǐng。
石栏狮子向东啼,夜深唤却虚空醒。shí lán shī zi xiàng dōng tí,yè shēn huàn què xū kōng xǐng。

赋得斜风细雨不须归

袁宏道

莫釐山上亭如盖,纽取蒲梢作衣带。mò lí shān shàng tíng rú gài,niǔ qǔ pú shāo zuò yī dài。
丝烟细雨着罗窗,墨树浓山泻生绘。sī yān xì yǔ zhe luó chuāng,mò shù nóng shān xiè shēng huì。
农家闲记月毛生,贾舟怕见江猪拜。nóng jiā xián jì yuè máo shēng,jiǎ zhōu pà jiàn jiāng zhū bài。
是处皆将笭箸行,谁家不得刀鲚卖。shì chù jiē jiāng líng zhù xíng,shuí jiā bù dé dāo jì mài。
云脚才封马迹山,轻雷忽过吴淞界。yún jiǎo cái fēng mǎ jì shān,qīng léi hū guò wú sōng jiè。
湖州万户入青煤,七十二峰如钱大。hú zhōu wàn hù rù qīng méi,qī shí èr fēng rú qián dà。
餔糟一枕钓竿眠,不觉风波在船外。bù zāo yī zhěn diào gān mián,bù jué fēng bō zài chuán wài。
派派烟岚刺眼眉,折折云山锁心肺。pài pài yān lán cì yǎn méi,zhé zhé yún shān suǒ xīn fèi。
誓将白水洗缨尘,何用浮云生肌疥。shì jiāng bái shuǐ xǐ yīng chén,hé yòng fú yún shēng jī jiè。
为君屈指开元年,高冠大纛几人在。wèi jūn qū zhǐ kāi yuán nián,gāo guān dà dào jǐ rén zài。
一湾艇子一竿丝,不学成都先生卦。yī wān tǐng zi yī gān sī,bù xué chéng dōu xiān shēng guà。

文殊台

袁宏道

芙蓉万尺花如铁,秋窗昼洒红霞屑。fú róng wàn chǐ huā rú tiě,qiū chuāng zhòu sǎ hóng xiá xiè。
螺顶仙人骑杖来,天衣晓带雪山雪。luó dǐng xiān rén qí zhàng lái,tiān yī xiǎo dài xuě shān xuě。
帝遣神丁量海洗,绣锷斑棱生平砥。dì qiǎn shén dīng liàng hǎi xǐ,xiù è bān léng shēng píng dǐ。
一萍吹作浔阳城,半七疏为九江水。yī píng chuī zuò xún yáng chéng,bàn qī shū wèi jiǔ jiāng shuǐ。
高青直上一万重,绿瞳笑启金泥封。gāo qīng zhí shàng yī wàn zhòng,lǜ tóng xiào qǐ jīn ní fēng。
烟重云骨不可去,怒鞭白雀恼张公。yān zhòng yún gǔ bù kě qù,nù biān bái què nǎo zhāng gōng。

瀑布

袁宏道

寒空日夜摩幽绿,雾縠龙绡披几束。hán kōng rì yè mó yōu lǜ,wù hú lóng xiāo pī jǐ shù。
银湾截断牵牛人,鞭起眠龙驾天毂。yín wān jié duàn qiān niú rén,biān qǐ mián lóng jià tiān gǔ。
帝宫酒暖浇愁春,雾汁茫茫泻清渌。dì gōng jiǔ nuǎn jiāo chóu chūn,wù zhī máng máng xiè qīng lù。
夜寒霜重玉女骄,袖裹金匜向地覆。yè hán shuāng zhòng yù nǚ jiāo,xiù guǒ jīn yí xiàng dì fù。
湘娥手挈潇湘来,雪魄云魂斗不足。xiāng é shǒu qiè xiāo xiāng lái,xuě pò yún hún dòu bù zú。
炎官不到落星城,六月人间呵冻玉。yán guān bù dào luò xīng chéng,liù yuè rén jiān hē dòng yù。

夜卧青王峡看月

袁宏道

渴虹饮石夜蛟哭,寒屑霏霏洒蕲竹。kě hóng yǐn shí yè jiāo kū,hán xiè fēi fēi sǎ qí zhú。
一湾净月趁斜峦,堕向龙宫写幽独。yī wān jìng yuè chèn xié luán,duò xiàng lóng gōng xiě yōu dú。
鹍弦断尽铁槽平,石韵高寒谱不足。kūn xián duàn jǐn tiě cáo píng,shí yùn gāo hán pǔ bù zú。
头毛索索罥人长,几时买断青崖腹。tóu máo suǒ suǒ juàn rén zhǎng,jǐ shí mǎi duàn qīng yá fù。
五更凉梦泊孤云,以手扪天如苍玉。wǔ gèng liáng mèng pō gū yún,yǐ shǒu mén tiān rú cāng yù。

出城至大别寺题壁

袁宏道

汉阳山上闲峦少,汉阳城中人又老。hàn yáng shān shàng xián luán shǎo,hàn yáng chéng zhōng rén yòu lǎo。
娟眉雪齿竞浮荣,几人头上无青草。juān méi xuě chǐ jìng fú róng,jǐ rén tóu shàng wú qīng cǎo。
荒坟如粟秋山下,嗷嗷鬼母诉长夜。huāng fén rú sù qiū shān xià,áo áo guǐ mǔ sù zhǎng yè。
山中老矣头佗行,白骨堆中起精舍。shān zhōng lǎo yǐ tóu tuó xíng,bái gǔ duī zhōng qǐ jīng shě。
汉阳城,如掌大,壮士激矢穿城过。hàn yáng chéng,rú zhǎng dà,zhuàng shì jī shǐ chuān chéng guò。
试登高阁数行人,阔帽青衫凡几个。shì dēng gāo gé shù xíng rén,kuò mào qīng shān fán jǐ gè。

舟中夜话赠马元龙

袁宏道

十年不作沙头客,旧时昵好头尽白。shí nián bù zuò shā tóu kè,jiù shí nì hǎo tóu jǐn bái。
偶然湖海订新知,久语寒泉落幽石。ǒu rán hú hǎi dìng xīn zhī,jiǔ yǔ hán quán luò yōu shí。
白沙著月水澄天,一面吴绡滑令碧。bái shā zhù yuè shuǐ chéng tiān,yī miàn wú xiāo huá lìng bì。
垆声沸尽火销灰,不觉西窗堕寒魄。lú shēng fèi jǐn huǒ xiāo huī,bù jué xī chuāng duò hán pò。
世儿啾啾弄吻舌,豆火不光他自窄。shì ér jiū jiū nòng wěn shé,dòu huǒ bù guāng tā zì zhǎi。
等闲搩手量青天,枉把虚空记寻尺。děng xián zhǎ shǒu liàng qīng tiān,wǎng bǎ xū kōng jì xún chǐ。
天池九万自乘风,不以蜩鸠损劲翮。tiān chí jiǔ wàn zì chéng fēng,bù yǐ tiáo jiū sǔn jìn hé。

荆州前苦雪引

袁宏道

鲛民老困输绡苦,私向龙宫贩云母。jiāo mín lǎo kùn shū xiāo kǔ,sī xiàng lóng gōng fàn yún mǔ。
百驮夜经瞿唐门,峡鬼骑鱼诉天府。bǎi tuó yè jīng qú táng mén,xiá guǐ qí yú sù tiān fǔ。
鲛户十窜九囚虏,泪不成珠天帝怒。jiāo hù shí cuàn jiǔ qiú lǔ,lèi bù chéng zhū tiān dì nù。
骨白粉焦委黄泥,至今荆州唯白土。gǔ bái fěn jiāo wěi huáng ní,zhì jīn jīng zhōu wéi bái tǔ。

荆州后苦雪引

袁宏道

东皇放晴亦不恶,何事飞雵巧穿凿。dōng huáng fàng qíng yì bù è,hé shì fēi yāng qiǎo chuān záo。
入市不填万井饥,积峡推助江神虐。rù shì bù tián wàn jǐng jī,jī xiá tuī zhù jiāng shén nüè。
蔬盘日日嚼冰丝,岂有羊脂充??。shū pán rì rì jué bīng sī,qǐ yǒu yáng zhī chōng huò。
扑窗打幔十日落,千门无路贷金错。pū chuāng dǎ màn shí rì luò,qiān mén wú lù dài jīn cuò。
厨断烟销牙齿阁,下方自苦天自乐。chú duàn yān xiāo yá chǐ gé,xià fāng zì kǔ tiān zì lè。
玉娘斜坐抱双脚,仙官云吏供嘲谑。yù niáng xié zuò bào shuāng jiǎo,xiān guān yún lì gōng cháo xuè。
东海盛醑黄姑酌,天狸夜窃九关钥。dōng hǎi shèng xǔ huáng gū zhuó,tiān lí yè qiè jiǔ guān yào。
倒骑狞龙捶金络,羲和上书翻见缚。dào qí níng lóng chuí jīn luò,xī hé shàng shū fān jiàn fù。
丁令无官化飞鹤,吁嗟天公待民何其薄,野人扶曰觅沟壑。dīng lìng wú guān huà fēi hè,xū jiē tiān gōng dài mín hé qí báo,yě rén fú yuē mì gōu hè。

春江引

袁宏道

浓烟抺尽春沙暖,锦云炙日鸳鸯满。nóng yān mèi jǐn chūn shā nuǎn,jǐn yún zhì rì yuān yāng mǎn。
斜岚扑地夜鬟香,较取卓家黛深浅。xié lán pū dì yè huán xiāng,jiào qǔ zhuó jiā dài shēn qiǎn。
苔光匀绿堆春简,尺阑题尽折枝短。tái guāng yún lǜ duī chūn jiǎn,chǐ lán tí jǐn zhé zhī duǎn。
桂桡一划破青天,办取藤鞋踏山眼。guì ráo yī huà pò qīng tiān,bàn qǔ téng xié tà shān yǎn。

哭刘尚书晋川

袁宏道

记相识,相识黄鹤楼。jì xiāng shí,xiāng shí huáng hè lóu。
当时椎齿青衿子,平揖方伯古诸侯。dāng shí chuí chǐ qīng jīn zi,píng yī fāng bó gǔ zhū hóu。
书司曹佐敛手愁,公也置几头拄头。shū sī cáo zuǒ liǎn shǒu chóu,gōng yě zhì jǐ tóu zhǔ tóu。
饮我酒,庭幽幽,千秋如火烧红榴。yǐn wǒ jiǔ,tíng yōu yōu,qiān qiū rú huǒ shāo hóng liú。
东眺晴川西鹉洲,少年桃达躁如猴。dōng tiào qíng chuān xī wǔ zhōu,shǎo nián táo dá zào rú hóu。
枕肱叠膝百自由,攲杯画箸恣嘈休。zhěn gōng dié xī bǎi zì yóu,qī bēi huà zhù zì cáo xiū。
尔时山翁问余言,乘兴遂作洪山游。ěr shí shān wēng wèn yú yán,chéng xīng suì zuò hóng shān yóu。
中间离合苦不定,长别已经十春秋。zhōng jiān lí hé kǔ bù dìng,zhǎng bié yǐ jīng shí chūn qiū。
去年三弟山东来,道公貌腴骨力遒。qù nián sān dì shān dōng lái,dào gōng mào yú gǔ lì qiú。
百八串珠不离手,言谈清简风飕飕。bǎi bā chuàn zhū bù lí shǒu,yán tán qīng jiǎn fēng sōu sōu。
未几传公病,又传已小瘳。wèi jǐ chuán gōng bìng,yòu chuán yǐ xiǎo chōu。
昨者度门从淮返故里,亲见白旐黄肠出济州,使我泪眼如江流。zuó zhě dù mén cóng huái fǎn gù lǐ,qīn jiàn bái zhào huáng cháng chū jì zhōu,shǐ wǒ lèi yǎn rú jiāng liú。
三日欲语不得语,枯咽喉。sān rì yù yǔ bù dé yǔ,kū yàn hóu。
海内学道几人在,转眼辄为天所收。hǎi nèi xué dào jǐ rén zài,zhuǎn yǎn zhé wèi tiān suǒ shōu。
去年哭潘去华,又哭我先伯修。qù nián kū pān qù huá,yòu kū wǒ xiān bó xiū。
河枯岳折星辰死,凤凰不鸣鸣鸺鹠。hé kū yuè zhé xīng chén sǐ,fèng huáng bù míng míng xiū liú。
天公于世岂相雠,或者精光透泄不宜久,高贤大才理当归一丘。tiān gōng yú shì qǐ xiāng chóu,huò zhě jīng guāng tòu xiè bù yí jiǔ,gāo xián dà cái lǐ dāng guī yī qiū。
呜呼既知归一丘,何为银章绯袍白头恋著不得休。wū hū jì zhī guī yī qiū,hé wèi yín zhāng fēi páo bái tóu liàn zhù bù dé xiū。

和东坡梅花诗韵今年雪多梅开不甚畅为花解嘲复以自解云耳

袁宏道

世人斗丰不斗槁,瘦而能立胜肥倒。shì rén dòu fēng bù dòu gǎo,shòu ér néng lì shèng féi dào。
世人相喜不相愁,浊快岂若清烦恼。shì rén xiāng xǐ bù xiāng chóu,zhuó kuài qǐ ruò qīng fán nǎo。
寒花遒逸花典刑,不与天乔论繁早。hán huā qiú yì huā diǎn xíng,bù yǔ tiān qiáo lùn fán zǎo。
艮株虬曲干横斜,总令无花格也好。gěn zhū qiú qū gàn héng xié,zǒng lìng wú huā gé yě hǎo。
山茶肥腻鸾腮红,蒲柳轻微娼黛扫。shān chá féi nì luán sāi hóng,pú liǔ qīng wēi chāng dài sǎo。
孤清妁月婢春云,白石苍崖相对老。gū qīng shuò yuè bì chūn yún,bái shí cāng yá xiāng duì lǎo。
只将黄发领芳菲,忍令高姿伴花草。zhǐ jiāng huáng fā lǐng fāng fēi,rěn lìng gāo zī bàn huā cǎo。
山中夜逢萼绿华,骑著么凤上青昊。shān zhōng yè féng è lǜ huá,qí zhù me fèng shàng qīng hào。

和东坡梅花诗韵今年雪多梅开不甚畅为花解嘲复以自解云耳

袁宏道

花神一夜色枯槁,主人八门愁绝倒。huā shén yī yè sè kū gǎo,zhǔ rén bā mén chóu jué dào。
夜深花叹似人言,主人百事重花恼。yè shēn huā tàn shì rén yán,zhǔ rén bǎi shì zhòng huā nǎo。
一者庸工剪束繁,二者丑女折戴早。yī zhě yōng gōng jiǎn shù fán,èr zhě chǒu nǚ zhé dài zǎo。
三者头上宁著老鸦啼,不愿俗子相怜好。sān zhě tóu shàng níng zhù lǎo yā tí,bù yuàn sú zi xiāng lián hǎo。
晒裈遗失主不知,花落青苔任帚扫。shài kūn yí shī zhǔ bù zhī,huā luò qīng tái rèn zhǒu sǎo。
算缗立券坐花前,无酒无诗送花老。suàn mín lì quàn zuò huā qián,wú jiǔ wú shī sòng huā lǎo。
孤山事我若仙妹,君之视臣如芥草。gū shān shì wǒ ruò xiān mèi,jūn zhī shì chén rú jiè cǎo。
主人百拜谢花神,过不即芟如春昊。zhǔ rén bǎi bài xiè huā shén,guò bù jí shān rú chūn hào。

和东坡梅花诗韵今年雪多梅开不甚畅为花解嘲复以自解云耳

袁宏道

主人被谑如摧槁,空庭百匝愁颠倒。zhǔ rén bèi xuè rú cuī gǎo,kōng tíng bǎi zā chóu diān dào。
抗颜也作花忠臣,摘叶披枝恐花恼。kàng yán yě zuò huā zhōng chén,zhāi yè pī zhī kǒng huā nǎo。
贮君玉照金谷之堂,山骄石佞君开早。zhù jūn yù zhào jīn gǔ zhī táng,shān jiāo shí nìng jūn kāi zǎo。
贶君和羹驿使之辞,调卑格弱君言好。kuàng jūn hé gēng yì shǐ zhī cí,diào bēi gé ruò jūn yán hǎo。
我无红碧为君妍,莎台莓榭躬除扫。wǒ wú hóng bì wèi jūn yán,shā tái méi xiè gōng chú sǎo。
宋砚蜀纸李廷圭,折枝貌得花韵老。sòng yàn shǔ zhǐ lǐ tíng guī,zhé zhī mào dé huā yùn lǎo。
荣枯开落等一观,自觉与花非草草。róng kū kāi luò děng yī guān,zì jué yǔ huā fēi cǎo cǎo。
月沉风止两无言,一方积雪照冥昊。yuè chén fēng zhǐ liǎng wú yán,yī fāng jī xuě zhào míng hào。