古诗词

古荆篇

袁宏道

年年三月飞桃花,楚王宫里斗繁华。nián nián sān yuè fēi táo huā,chǔ wáng gōng lǐ dòu fán huá。
云连蜀道三千里,柳拂江堤十万家。yún lián shǔ dào sān qiān lǐ,liǔ fú jiāng dī shí wàn jiā。
丹楼绣幌巢飞燕,青阁文窗起睡鸦。dān lóu xiù huǎng cháo fēi yàn,qīng gé wén chuāng qǐ shuì yā。
鸦归燕语等闲度,不记江城春早暮。yā guī yàn yǔ děng xián dù,bù jì jiāng chéng chūn zǎo mù。
东风香吐合欢花,落日乌啼相思树。dōng fēng xiāng tǔ hé huān huā,luò rì wū tí xiāng sī shù。
王孙挟弹郢门西,少年借客章台路。wáng sūn xié dàn yǐng mén xī,shǎo nián jiè kè zhāng tái lù。
少年矫矫名都儿,雕鞍朱勒黄金羁。shǎo nián jiǎo jiǎo míng dōu ér,diāo ān zhū lēi huáng jīn jī。
采桑陌上青丝笼,红粉楼中白纻辞。cǎi sāng mò shàng qīng sī lóng,hóng fěn lóu zhōng bái zhù cí。
白纻绿水为君起,青春环佩如流水。bái zhù lǜ shuǐ wèi jūn qǐ,qīng chūn huán pèi rú liú shuǐ。
东城丝管接西城,相府豪华压朱邸。dōng chéng sī guǎn jiē xī chéng,xiāng fǔ háo huá yā zhū dǐ。
侠客飞鹰古道傍,佳人卖笑垂杨里。xiá kè fēi yīng gǔ dào bàng,jiā rén mài xiào chuí yáng lǐ。
垂杨二月隐朱楼,家家宴喜楼上头。chuí yáng èr yuè yǐn zhū lóu,jiā jiā yàn xǐ lóu shàng tóu。
綦舄喧阗朝送酒,管弦嘈杂夜藏钩。qí xì xuān tián cháo sòng jiǔ,guǎn xián cáo zá yè cáng gōu。
繁弦急管夜初阑,惜花少女怨春残。fán xián jí guǎn yè chū lán,xī huā shǎo nǚ yuàn chūn cán。
桃花滟滟歌成血,兰炷漫漫火送寒。táo huā yàn yàn gē chéng xuè,lán zhù màn màn huǒ sòng hán。
晓风杨柳菖蒲浦,秋月梧桐金井栏。xiǎo fēng yáng liǔ chāng pú pǔ,qiū yuè wú tóng jīn jǐng lán。
秋月春花无断绝,门前郁李九回折。qiū yuè chūn huā wú duàn jué,mén qián yù lǐ jiǔ huí zhé。
愿作阳台雨后云,谁怜洛水风中雪。yuàn zuò yáng tái yǔ hòu yún,shuí lián luò shuǐ fēng zhōng xuě。
阳台洛水梦空长,那似倡家玳瑁床。yáng tái luò shuǐ mèng kōng zhǎng,nà shì chàng jiā dài mào chuáng。
选得东家佳姝妹,却延西第好儿郎。xuǎn dé dōng jiā jiā shū mèi,què yán xī dì hǎo ér láng。
织成锦席迷蝴蝶,种得青梧栖凤凰。zhī chéng jǐn xí mí hú dié,zhǒng dé qīng wú qī fèng huáng。
游人恋恋无穷已,踏遍江城春万里。yóu rén liàn liàn wú qióng yǐ,tà biàn jiāng chéng chūn wàn lǐ。
只解宾从集似云,那惜年光去如矢。zhǐ jiě bīn cóng jí shì yún,nà xī nián guāng qù rú shǐ。
花开花落迥生愁,郢树鄢云几度秋。huā kāi huā luò jiǒng shēng chóu,yǐng shù yān yún jǐ dù qiū。
霍氏功名成梦寐,梁王台馆空山丘。huò shì gōng míng chéng mèng mèi,liáng wáng tái guǎn kōng shān qiū。
荣枯翻复竟何言,昨宵弱水今昆仑。róng kū fān fù jìng hé yán,zuó xiāo ruò shuǐ jīn kūn lún。
无人更哭西州路,有雀还登翟氏门。wú rén gèng kū xī zhōu lù,yǒu què hái dēng dí shì mén。
汉恩何浅天何薄,百年冠带坐萧索。hàn ēn hé qiǎn tiān hé báo,bǎi nián guān dài zuò xiāo suǒ。
昔时嘘气成烟云,今朝失势委泥砾。xī shí xū qì chéng yān yún,jīn cháo shī shì wěi ní lì。
青娥皓齿嫁何人,金床玉几为谁作。qīng é hào chǐ jià hé rén,jīn chuáng yù jǐ wèi shuí zuò。
已矣哉,归去来。yǐ yǐ zāi,guī qù lái。
楚国非无宝,荆山空有哀。chǔ guó fēi wú bǎo,jīng shān kōng yǒu āi。
君看《白雪》、《阳春》调,千载还推作赋才。jūn kàn bái xuě yáng chūn diào,qiān zài hái tuī zuò fù cái。
袁宏道

袁宏道

袁宏道(1568~1610)明代文学家,字中郎,又字无学,号石公,又号六休。汉族,荆州公安(今属湖北公安)人。宏道在文学上反对“文必秦汉,诗必盛唐”的风气,提出“独抒性灵,不拘格套”的性灵说。与其兄袁宗道、弟袁中道并有才名,合称“公安三袁”。 袁宏道的作品>>

猜您喜欢

丘长孺其二

袁宏道

横金米如珠,洞庭春似雪。héng jīn mǐ rú zhū,dòng tíng chūn shì xuě。
只恐君不来,君来我当设。zhǐ kǒng jūn bù lái,jūn lái wǒ dāng shè。
酒可供千人,米亦勾三月。jiǔ kě gōng qiān rén,mǐ yì gōu sān yuè。
君来当即来,明日吴令发。jūn lái dāng jí lái,míng rì wú lìng fā。

冬尽偶成

袁宏道

青霜一寸冰皮老,冻楚荒荒落饥鸟。qīng shuāng yī cùn bīng pí lǎo,dòng chǔ huāng huāng luò jī niǎo。
老去惭看日脚忙,冬来怕见历头少。lǎo qù cán kàn rì jiǎo máng,dōng lái pà jiàn lì tóu shǎo。
客里关心辽左书,梦中失路京华道。kè lǐ guān xīn liáo zuǒ shū,mèng zhōng shī lù jīng huá dào。
宦心灰尽复如何,大都也似霜前草。huàn xīn huī jǐn fù rú hé,dà dōu yě shì shuāng qián cǎo。

湘湖莼菜

袁宏道

托恨西湖,沉质湘水。tuō hèn xī hú,chén zhì xiāng shuǐ。
鍊玉为脂,熬冰出髓。liàn yù wèi zhī,áo bīng chū suǐ。
松及苏人,皆云无此。sōng jí sū rén,jiē yún wú cǐ。
盛春而生,方夏而止。shèng chūn ér shēng,fāng xià ér zhǐ。
何故季鹰,待秋风起。hé gù jì yīng,dài qiū fēng qǐ。

别黄道元

袁宏道

驿路柳条如鞭,江上奔帆似马。yì lù liǔ tiáo rú biān,jiāng shàng bēn fān shì mǎ。
两荡聚首许时,兴阑各自归也。liǎng dàng jù shǒu xǔ shí,xīng lán gè zì guī yě。
明春有事天台,便过龙湫度夏。míng chūn yǒu shì tiān tái,biàn guò lóng jiǎo dù xià。
公家半宦半儒,卜居在城在野。gōng jiā bàn huàn bàn rú,bo jū zài chéng zài yě。
雁场或东或西,双门之上之下。yàn chǎng huò dōng huò xī,shuāng mén zhī shàng zhī xià。

别恨篇为方子公赋

袁宏道

种得油麻未长,撇他李子何安。zhǒng dé yóu má wèi zhǎng,piē tā lǐ zi hé ān。
宝枕鸳离丝断,金炉鸭死灰残。bǎo zhěn yuān lí sī duàn,jīn lú yā sǐ huī cán。
忍啼一语两语,缠肠千端万端。rěn tí yī yǔ liǎng yǔ,chán cháng qiān duān wàn duān。
总角痴儿騃女,接命朝饔晚餐。zǒng jiǎo chī ér ái nǚ,jiē mìng cháo yōng wǎn cān。
独自弓形吊影,谁人知暖知寒。dú zì gōng xíng diào yǐng,shuí rén zhī nuǎn zhī hán。
天上人间地下,死难鬼难妾难。tiān shàng rén jiān dì xià,sǐ nán guǐ nán qiè nán。

浪歌

袁宏道

朝入朱门大道,暮游绿水桥边。cháo rù zhū mén dà dào,mù yóu lǜ shuǐ qiáo biān。
歌楼少醉十日,舞女一破千钱。gē lóu shǎo zuì shí rì,wǔ nǚ yī pò qiān qián。
鹦鹉睡残欲语,花骢蹄健无鞭。yīng wǔ shuì cán yù yǔ,huā cōng tí jiàn wú biān。
愿为巫峰一夜,不愿缑岭千年。yuàn wèi wū fēng yī yè,bù yuàn gōu lǐng qiān nián。

渑池和黄平倩壁间诗

袁宏道

落日疏林涧水,秋风匹马咸秦。luò rì shū lín jiàn shuǐ,qiū fēng pǐ mǎ xián qín。
南北陵收过雨,东西崤起飞尘。nán běi líng shōu guò yǔ,dōng xī xiáo qǐ fēi chén。
龙锁幽崖翠乳,雷绕古树苍鳞。lóng suǒ yōu yá cuì rǔ,léi rào gǔ shù cāng lín。
穴处巢居谁氏,断辕折轸何人。xué chù cháo jū shuí shì,duàn yuán zhé zhěn hé rén。

渑池和黄平倩壁间诗

袁宏道

四顾陂陀无地,一螺乡井有君。sì gù bēi tuó wú dì,yī luó xiāng jǐng yǒu jūn。
百一崤函天险,五千道德灵文。bǎi yī xiáo hán tiān xiǎn,wǔ qiān dào dé líng wén。
驿路屏遮障掩,溪田错绣罗纹。yì lù píng zhē zhàng yǎn,xī tián cuò xiù luó wén。
思触枕边流水,梦牵峤外孤云。sī chù zhěn biān liú shuǐ,mèng qiān jiào wài gū yún。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

问我低回何事,十年梦到胸中。wèn wǒ dī huí hé shì,shí nián mèng dào xiōng zhōng。
今日兔葵燕麦,当时秋雨春风。jīn rì tù kuí yàn mài,dāng shí qiū yǔ chūn fēng。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

古井已无完槛,石榴依旧烧枝。gǔ jǐng yǐ wú wán kǎn,shí liú yī jiù shāo zhī。
莫道故人如梦,梦中却有长时。mò dào gù rén rú mèng,mèng zhōng què yǒu zhǎng shí。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

鹤啄苔而不去,僧振械而相迎。hè zhuó tái ér bù qù,sēng zhèn xiè ér xiāng yíng。
少师影堂尘掩,古佛绀殿草生。shǎo shī yǐng táng chén yǎn,gǔ fú gàn diàn cǎo shēng。

与曾退如过葡桃园话旧偶成

袁宏道

葡桃阅人几载,衣绦量去二围。pú táo yuè rén jǐ zài,yī tāo liàng qù èr wéi。
不放云烟渺漠,焉知鸿鹄能飞。bù fàng yún yān miǎo mò,yān zhī hóng gǔ néng fēi。

七夕偶成

袁宏道

天上一昏一旦,人间甲子周年。tiān shàng yī hūn yī dàn,rén jiān jiǎ zi zhōu nián。
不分黄姑织女,夜夜乌鹊桥边。bù fēn huáng gū zhī nǚ,yè yè wū què qiáo biān。

七夕偶成

袁宏道

儿女纷纷乞巧,先吐老矣何求。ér nǚ fēn fēn qǐ qiǎo,xiān tǔ lǎo yǐ hé qiú。
不用丐灵乌鹊,唯宜拙守斑鸠。bù yòng gài líng wū què,wéi yí zhuō shǒu bān jiū。

题尚觉和尚卷

袁宏道

手题顶骨数珠,腰悬生铁戒尺。shǒu tí dǐng gǔ shù zhū,yāo xuán shēng tiě jiè chǐ。
走遍南阎浮提,要与英雄结识。zǒu biàn nán yán fú tí,yào yǔ yīng xióng jié shí。